Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1103: Xe

Thời gian từng chút một trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến tối, mặc dù để chúc mừng Lý Hỏa Vượng lấy lại sự tự do, bữa tối hôm đó rất thịnh soạn nhưng Lý Hỏa Vượng lại không có tâm trạng ăn uống lắm, trong đầu suy nghĩ xem rốt cuộc người bạn mới mà Thanh Vượng Lai nói đến là ai, mình nên cùng bọn họ chống địch như thế nào đây.
Bất giác trời đã tối, Lý Hỏa Vượng chào Tôn Hiểu Cầm rồi chuẩn bị dẫn theo Dương Na rời đi.
Mẹ mình không hỏi gì, còn ba mình lại nhét một ít tiền vào tay mình, Lý Hỏa Vượng phán đoán rằng hình như bọn họ đã nghĩ sai rồi.
Đợi đến khi Lý Hỏa Vượng lần đầu tiên bước ra khỏi tiểu khu mà không có ai theo dõi, một chiếc xe thể thao bốn chỗ màu trắng đã chạy tới trước mặt hắn.
“Lên xe đi.” Thanh Vượng Lai một tay cầm vô lăng, nói.
"Chiếc xe này rất đắt nhỉ?" Lý Hỏa Vượng đưa tay sờ lên thành xe bọc da màu đỏ bên tay, hỏi Thanh Vượng Lai đang ngồi ở ghế lái.
Xe chạy rất nhanh, tiếng động cơ lúc trầm thấp lúc lại cao vang, mặc dù hắn không hiểu biết nhiều về ô tô nhưng chỉ cần nghe âm thanh này, chỉ cần nhìn hình dáng đầu xe là biết đây là loại xe mà nhà hắn không thể mua nổi.
Vào lúc này, Dương Na ở bên cạnh kinh ngạc nhìn giá tiền mà mình vừa tra trên điện thoại di động, sau đó nghiêng người ghé sát vào tai Lý Hỏa Vượng thì thầm về giá cả.
Nghe bạn gái mình báo giá xong, Lý Hỏa Vượng chậm rãi rút tay ra khỏi tấm da.
Trước đây nhìn thấy dáng vẻ nghèo túng ăn cơm ở căng tin trường của tên này, thật sự không nhận ra được vậy mà tên này lại có tiền như vậy.
"Đắt thì sao mà rẻ thì sao chứ, dù sao cũng chỉ là hình ảnh phản chiếu mà thôi, thực ra tôi muốn biết rốt cuộc chiếc xe này hình chiếu của cái gì hơn."
Thấy Thanh Vượng Lai lại bắt đầu nói về thế giới quan kia của mình, Lý Hỏa Vượng liền đổi chủ đề: "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu vậy? Vị trí cụ thể là ở đâu?"
“Đảo Cam.” Cùng với việc ngón tay của Thanh Vượng Lai nhanh chóng gõ lên màn hình vài lần, tiếng đàn piano êm dịu chậm rãi vang lên trong xe.
"Đảo Cam? Tại sao lại muốn đến đó?" So với Lý Hỏa Vượng ở trong viện lâu ngày, Dương Na rõ ràng biết được nhiều chi tiết hơn: "Tôi nghe nói River View House bên đó vì nợ đọng nên chưa hoàn thiện xong, buổi tối đến đó không có lấy một bóng người."
"Điều tôi muốn chính là không có ai, nhiều người phức tạp. Đúng rồi, tắt hết điện thoại của các anh đi, tránh bị người khác theo dõi, tạm thời tôi không chắc chắn sản phẩm điện tử của chúng ta là hình ảnh phản chiếu của thứ gì."
Lý Hỏa Vượng lấy điện thoại di động ra, sau khi gửi tin nhắn cho Tôn Hiểu Cầm để báo một tin bình an xong liền nhấn nút tắt nguồn.
Cùng với việc âm thanh tắt máy vang lên, Lý Hỏa Vượng nhìn về phía khuôn mặt lúc sáng lúc tối dưới ánh đèn neon của Thanh Vượng Lai và hỏi: "Bây giờ có thể nói cho ta biết, những người mà chúng ta muốn gặp là ai rồi chứ?"
"Nếu bọn họ đã cùng phe với chúng ta, vậy bọn họ cũng giống như cậu, đồng ý với giả thuyết hình ảnh phản chiếu toàn thế giới gì đó mà cậu nói?"
"Không, không giống nhau." Thanh Vượng Lai lắc lắc đầu: "Tôi kể lại từ đầu nhé, thế giới của chúng ta là hình ảnh phản chiếu của một loại tồn tại nào đó, điểm này không đơn giản chỉ có tôi biết, còn có những người khác biết nữa, bao gồm cả anh."
Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng trở nên nghiêm túc, đây là chuyện tốt đối với hắn, càng có nhiều người giúp đỡ, hy vọng đối phó với những người đó càng lớn.
“Tôi đã đặc biệt tìm kiếm qua, nhưng những người như vậy rất ít, hơn nữa phần lớn đều có tinh thần không tốt lắm, thêm nữa bởi vì mê tín hoặc học lực quá thấp nên bọn họ không biết được tình hình thực tế của thế giới này, đại đa số bọn họ đều rất cố chấp, đối mặt với tình huống khó giải thích, bọn họ đều bịa đặt ra thế giới quan riêng của mình."
"Tôi đã từng tìm thấy bọn họ, thống nhất quy tụ bọn họ lại và còn tiến hành các loại thử nghiệm và thí nghiệm khác nhau với bọn họ."
"Thí nghiệm?"
“Ừ, đợi sau khi thu thập được một lượng bằng chứng thuyết phục nhất định, tôi sẽ xem xem có nên công bố ra để chứng minh toàn bộ giả thuyết về hình chiếu vũ trụ hay không.”
"Đã tìm được bằng chứng xác thực? Vậy đương nhiên phải công bố rồi. Đây là một phát hiện vĩ đại như vậy, cậu nhất định có thể lưu danh sử sách, có thể cho tôi xem xem được không?" Vừa nói đến điểm này, Dương Na tỏ ra rất kinh ngạc.
Thanh Vượng Lai nhìn Dương Na qua gương chiếu hậu: "Không đơn giản như vậy, cô có biết về hiệu ứng người quan sát không? Tôi phát hiện ra có hiện tượng này ở cuộc thí nghiệm thứ ba mươi mốt và thí nghiệm đối chiều thứ năm mươi hai."
"Trước khi chưa hoàn toàn được làm rõ, đây giống như một chiếc hộp Pandora. Nếu thật sự lan truyền chuyện này ra ngoài, hiệu ứng người quan sát do bảy tỷ người trên thế giới tạo ra sẽ gây ra hậu quả thế nào? Không ai có thể biết được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận