Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1431: Sa mạc

Dương Na kéo vài cái nhưng Lý Hỏa Vượng không nhúc nhích, cuối cùng cô cứng rắn lôi hắn ra phòng.
“Tại sao em muốn giúp họ? Không nhìn ra sao? Bọn họ đang lợi dụng chúng ta!"
Ngay sau đó Lý Hỏa Vượng nét mặt sa sầm nói:
“Bây giờ ta đã xem thấu quan hệ ở chung của Tư Mệnh, nếu không muốn bị bọn họ lợi dụng, vậy thì ta nhất định phải dùng ưu thế này lợi dụng họ!”
Gió thổi mái tóc Dương Na nhẹ bay:
“Em không giúp họ, em chỉ muốn giúp anh, thêm một Tư Mệnh là thêm một phần sức mạnh."
"Hỏa Vượng, em biết anh lo cho em, không muốn để em mạo hiểm, nhưng anh hãy nghĩ đi, lỡ như bởi vì em không đi mà tất cả chết hết, một mình chúng tôi ở trong Bạch Ngọc Kinh to lớn này, chẳng lẽ có thể giữ được sao?”
Nghe thấy Dương Na lại nói ra lời như vậy, Lý Hỏa Vượng nhất thời ngây ra một lúc, hắn muốn phản bác cái gì, nhưng hắn lại phát hiện Dương Na nói cũng không sai, hắn không phản bác được, cũng không thể phản bác.
Nếu nhóm Quý Tai, Ba Hủy, Tam Thanh, Ngũ Trí Như Lai, Đấu Mẫu cũng không đánh thắng nổi thì thực lực của kẻ địch chắc chắn rất mạnh, Vô Sinh Lão Mẫu tự nhiên cũng đấu không lại, giờ hắn kêu cô đừng để ý tới chỉ là hành động vô nghĩa.
“Nhưng không đúng.” Lý Hỏa Vượng lắc mạnh đầu, muốn thoát ra suy nghĩ từ góc độ của đối phương, đầu của hắn hơi đau.
“Không phải vậy, em có thể mặc kệ chuyện ở đây. Em hoàn toàn có thể ... có thể ... có thể rời đi! Về nhà đi, ngoan ngoãn chữa hết bệnh! Em căn bản không phải Vô Sinh Lão Mẫu! Na Na! Em chỉ là bệnh!"
Nghe lời này, vẻ mặt Dương Na kinh ngạc hỏi:
“Chữa khỏi? Ý anh nói em bị bệnh tâm thần? Nếu em bệnh tâm thần thì anh là gì? Ý anh nói chính mình cũng là bệnh tâm thần sao? Quý Tai, Tư Mệnh gì đó đều là hoang tưởng của anh?”
Trong lúc nói chuyện, Dương Na vươn tay nắm lấy tay của Lý Hỏa Vượng, lo lắng nhìn hắn: "Hỏa Vượng, bệnh tâm thần và Tư Mệnh, anh phải chọn một cái, anh không thể nói em bệnh tâm thần, còn anh thì là Tư Mệnh chứ?”
“Nhưng ...”
Khi thấy Lý Hỏa Vượng cau mày, đôi môi mím chặt đứng yên không nhúc nhích, Dương Na chợt cười, hai tay ôm hắn, hôn mạnh lên môi hắn.
Sau đó Dương Na quay người lại, hai tay kề bên miệng hét to trút ra mọi thứ đọng trong lòng với biển xanh:
"A a a!"
Dương Na vui vẻ mạnh giơ lên hai tay khoe ra vết dao cắt trên cổ tay, gió biển nhẹ thổi mái tóc cô, khiến cô toát ra kích tình và sức sống đúng tuổi:
“Em quyết định không tự sát! Nếu em chưởng quản tử vong, vậy em muốn tặng tử vong cho kẻ địch của chúng ta!”
"Mặc kệ chắn ở trước mặt chúng ta là Tư Mệnh hay Đại Tư Mệnh! Vô luận hắn là cái gì! Chúng ta đều không chút nương tay giết chết bọn họ!"
Lý Hỏa Vượng nhìn nụ cười vui vẻ sung sướng của Dương Na, hắn muốn nói vài điều nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Dù sao so sánh với Dương Na trước kia, cô bây giờ buông xuống nhiều gánh nặng trong lòng, thoạt trông thật sự vui vẻ hơn nhiều.
Lý Hỏa Vượng suy tư thật lâu, cuối cùng thở dài một hơi, giang hai tay từ sau lưng kéo cô vào ngực mình.
“Được! Chúng ta hãy cùng nhau giải quyết bọn họ! Bọn họ có giỏi thì tới đây, sẽ cho họ trả giá đắt khi dám chọc vào Tư Mệnh Bạch Ngọc Kinh chúng ta!”
Lý Hỏa Vượng nói xong rút đao quân dụng từ sau lưng ra đặt vào tay Dương Na, ngón tay siết chặt tay cô.
Phòng thủ tốt nhất là tấn công, nếu không cách nào tránh né, vậy điều duy nhất có thể làm là tìm đủ mọi cách xử đẹp cái đám muốn hại mình!
Lý Hỏa Vượng nghe tiếng gõ cửa sắt từ sau lưng, hắn ôm Dương Na quay đầu xem qua, phát hiện là Triệu Sương Điểm.
“Đã đến tọa độ, nên thương lượng một chút đối sách."
Nghe lời này, trên mặt Lý Hỏa Vượng dần nghiêm nghị, mang theo Dương Na đi vào khoang thuyền.
Một tấm bản đồ đi biển trải trên ipad, đầu ngón tay Triệu Sương Điểm nhanh chóng kéo, bản đồ biến lớn:
“Lúc trước tính nhầm, tôi vốn cho rằng là trên đảo, nhưng bây giờ xem ra nó ở dưới nước.”
“Dưới nước? Ý của ngươi là nói lần này chúng ta phải lặn xuống nước?”
“Đúng vậy, hoàn cảnh lần này cực kỳ khắc nghiệt, tuy có chuẩn bị đồ lặn nhưng mọi người phải thật cẩn thận.”
“Ở biển sâu ư ...” Lý Hỏa Vượng nhíu chặt mày nhìn bản đồ biển sâu trên ipad, thầm nhủ: “Loại ảo giác này là hình chiếu gì đó? Chẳng lẽ chỗ sinh hoạt của Tư Mệnh lần này vô cùng kỳ lạ? Tư Mệnh của Bạch Ngọc Kinh trước kia đều phải chuẩn bị sẵn sàng sao?"
“Trong đồ lặn sẽ có tai nghe, lần này tôi và Linh Nhi không đi xuống, sẽ chỉ huy qua camera của các vị. Mọi người ở dưới nước phải nghe theo chỉ huy của tôi, nếu bị mất liên lạc thì nghe theo Thanh Vượng Lai chỉ huy."
“Lý Hỏa Vượng, sau khi xuống nước cậu không mặc áo chống đạn được, đừng quá lỗ mãng."
“Áo chống đạn của ta không thể mặc, vậy chẳng lẽ súng ống của các ngươi có thể dùng trong nước à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận