Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 754: Lộ ra (1)

Khi Lý Hỏa Vượng nhìn thấy, một thanh chủy thủ hắc ngọc từ trong cái bóng của nữ nhân kia vươn ra, duỗi tới sau lưng nàng ta, hai chân Lý Hỏa Vượng đạp mạnh trên đất một cái, đánh về phía nàng ta như mãnh hổ.
Ngay khi Lý Hỏa Vượng sắp nhào tới trước mặt nữ nhân kia, bốn phương tám hướng bỗng nhiên có hàn quang bắn ra bốn phía, áo choàng rách nát treo các loại đao cụ mới cũ xoay tròn chụp về phía Lý Hỏa Vượng.
Khi lưỡi dao sắc bén cắt qua không khí, bầu trời trên đầu Lý Hỏa Vượng lập tức kêu vù vù.
Mắt thấy áo choàng rách nát phủ kín lưỡi dao kia giống như huyết trích tử, chụp về phía đỉnh đầu mình, Lý Hỏa Vượng lập tức gọt hai đầu ngón tay xuống, quăng ra ngoài.
Trong nháy mắt nhân lúc ngón tay gãy đẩy bay áo choàng đi, Lý Hỏa Vượng vừa muốn tới gần nữ nhân môi tím kia, nhưng mà khuôn mặt quen thuộc của Hồng Đại chắn trước mặt hắn, áo choàng rách nát trên không trung vững vàng rơi vào trên người ông ta.
Tuy rằng Hồng Đại không nhìn thấy thân ảnh Lý Hỏa Vượng, nhưng ông ta dường như có biện pháp gì có thể nhận ra được bên này có người: “Kẻ nào! Cút ra đây cho ta!”
Đối mặt với Hồng Đại, Lý Hỏa Vượng căn bản không muốn dây dưa với ông ta nhiều, trực tiếp tháo mặt mình xuống, phủ thẳng lên mặt ông ta.
Nhưng nào biết đạo nhân đằng xa cầm bút phán quan trong tay nhẹ nhàng vạch một cái, khuôn mặt kia trong nháy mắt biến thành hai nửa, ngay sau đó theo một tay hắn ta kháp quyết, Lý Hỏa Vượng ẩn thân trong nháy mắt hiện ra thân ảnh: “Chiêu này ta đã thấy qua! Cẩn thận! Người này là Tọa Vong Đạo!”
Khi nhìn thấy nữ nhân kia chém thứ trong bóng tối thành bốn đoạn, đã rảnh tay ra, chuẩn bị giơ thanh cốt kiếm kia lên chém về phía mình, Lý Hỏa Vượng lập tức lấy dao găm ra rạch ngực, hai tay nắm hai cái xương sườn dưới cùng bẻ gãy, dùng sức đâm mạnh vào ngực mình một cái.
Lấy Lý Hỏa Vượng làm trung tâm, tất cả mọi người đi theo Lý Hỏa Vượng đồng thời cúi người xuống, biểu biểu cảm thống khổ hừ đau một tiếng, công kích của nữ nhân kia lập tức bị cắt đứt.
Đau đớn tương tự nhau, Lý Hỏa Vượng thân kinh bách chiến rõ ràng thích ứng nhanh hơn so với những người khác, tại thời điểm bọn họ còn đang ôm ngực, hắn đã xuyên qua Hồng Đại đang ngăn trở, đi tới trước mặt nữ nhân môi tím kia.
Thân là Ký Tướng Giam Thiên Tư phòng ngừa thiên tai, Lý Hỏa Vượng không muốn mạng của nàng ta, chỉ muốn lấy lại di thể Gia Cát Uyên trong tay nàng, Lý Hỏa Vượng nắm chặt chủy thủ trong tay hung hăng chém về phía ngón tay mảnh khảnh cầm kiếm của nàng ta.
“Keng” một tiếng, kèm theo một tiếng giòn vang, chủy thủ trong tay Lý Hỏa Vượng lại gãy thành hai đoạn.
Ngay sau đó một vị Phật thân vàng to bằng đầu ngón tay, dáng vẻ giống nàng ta như đúc, từ cổ tay áo nữ nhân kia chui ra, bi thiết khóc lớn lên với Lý Hỏa Vượng.
Vừa rồi chính là hắn ta dùng cái đầu kim quang lấp lánh của mình, chặt đứt vũ khí của Lý Hỏa Vượng.
“Có nhầm không đấy! Nữ nhân này lại là đệ tử Phật gia!” Lý Hỏa Vượng trong lòng thầm mắng một câu, nhưng đưa tay bắt lấy chuôi kiếm Tử Tuệ muốn rút ra.
Nhưng khi một thanh trường đao rỉ sét loang lổ xuất hiện ở bên cạnh hắn, Lý Hỏa Vượng bị ép ngừng lại, hơn nữa nhanh chóng lau lên bông kiếm, bông tím biến thành bông đen, mấy quân mạt chược treo ở trong đó.
"Không được, Hồng Đại đã thấy qua kiếm của ta, nếu rút ra thật, sợ rằng ông ta sẽ nhận ra thân phận của ta!"
Nhanh chóng hoán đổi vị trí một chút, tránh thoát công kích của Hồng Đại, thời điểm Lý Hỏa Vượng vừa chuẩn bị tốc chiến tốc thắng, lại phát hiện, trên người nữ nhân kia vậy mà đã hoàn toàn được Phật Đà to bằng đầu ngón tay che phủ.
Những Phật Đà này hoặc khóc hoặc cười, bọn họ không ngừng lúc nhúc trên mặt nữ nhân kia, giống như từng con giòi bọ mập mạp màu vàng, cuối cùng miễn cưỡng tạo thành ngũ quan của một nam nhân.
Nhìn vào Lý Hỏa Vượng, các Phật Đà bằng ngón tay cái cùng đồng thanh nói ra: "A Di Đà Phật, buông xuống đồ đao lập địa thành Phật!"
Lời này vừa nói ra, trong lòng Lý Hỏa Vượng nhất thời nổi lên một tia xúc động, có sự thôi thúc muốn bỏ hết vũ khí trên người mình xuống.
Nhưng tại thời điểm Lý Hỏa Vượng gương mặt mê mang chuẩn bị bỏ hai thanh trường kiếm sau lưng xuống, hai tay vừa chuyển, sau khi tóm mạnh xương sườn cắm ở ngực mình, rút mạnh ra sau, lần nữa ngược lại cắm một lần nữa.
Đau đớn cực hạn trong nháy mắt làm cho đầu óc Lý Hỏa Vượng tỉnh táo không ít, cũng làm cho thế cục trong nháy mắt xoay chuyển.
“A a a !” Lý Hỏa Vượng mạnh mẽ rút xương sườn ra, lần nữa hung hăng cắm vào trong ngực mình, trực tiếp chống đỡ đau đớn, phóng về phía nữ nhân đang khom lưng nữ nhân trước mặt.
Trong thời gian đó, Lý Hỏa Vượng rút xương sườn trong tay ra cắm qua cắm lại suốt ba lần, lấy hắn làm trung tâm, ngoại trừ Lý Hỏa Vượng có thể nhúc nhích ra, những người khác chỉ có thể ôm ngực kêu thảm thiết tê liệt ngã xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận