Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1303: Tiệc chiêu đãi (2)

Muốn để cho càng nhiều người tín ngưỡng Vô Sinh Lão Mẫu, Bạch Linh Miễu không hề có lý do từ chối. Hơn nữa đây cũng là ý của Vô Sinh Lão Mẫu.
Không chỉ vậy, đổi lại Trung Âm Miếu còn lấy ra một số liên quan bí pháp để trao đổi.
Sau này tín đồ của Bạch Liên Giáo không chỉ biết mỗi Thần Đả, cũng có thể mượn dùng tử vong thiên đạo giống như Lạt Ma của Trung Âm Miếu.
Mặc dù nghe nói tu luyện bí thuật của Trung Âm Miếu đòi hỏi căn cốt cực cao nhưng bây giờ Bạch Liên Giáo không thiếu nhất chính là người, trực tiếp tìm kiếm từ trong các tín đồ là được.
Nghe thấy bạn của mình không sao lúc này Xuân Tiểu Mãn mới thở phào nhẹ nhõm. Vừa nãy cô đều muốn để cho các tín đồ của Bạch Liên Giáo ở bên ngoài muốn cướp những Lạt Ma kia.
“Nhưng mà, Miểu Miểu, vì sao bọn họ lại muốn thỉnh tượng thần của Vô Sinh Lão Mẫu?” Xuân Tiểu Mãn có hơi nghi ngờ đối với hành động của bọn họ.
Chuyện này mặc kệ nhìn thế nào đều là Bạch Liên Giáo có được nhiều chỗ tốt hơn một chút, vậy mà còn có đổ xô đến đưa chỗ tốt? Làm sao cô cứ không tin?
Thân là Thánh Nữ của Bạch Liên Giáo, Bạch Linh Miểu đương nhiên biết nhiều hơn một chút. Nhất là sau khi cô cố ý tìm hiểu nhiều hơn từ chỗ Tuế Tuế.
Nhưng cô không biết nên giải thích như thế nào với Xuân Tiểu Mãn, dù sao việc này có liên quan đến thiên đạo, trực tiếp nói cho cô ấy có thể sẽ gây nên chuyện không tốt.
“Ờ…nói với tỷ thế nào đây…” Ngay lúc Bạch Linh Miểu đang khốn đốn, một tín đồ Bạch Liên Giáo ở cửa vội vàng từ bên ngoài bước vào.
“Thánh Nữ đại nhân, Hoàng Đế Đại Lương triệu kiến.”
Bạch Linh Miểu cùng Xuân Tiểu Mãn đối mắt nhìn nhau một cái, trên mặt lộ ra một chút nghi ngờ. Có hơi không hiểu lúc này Cao Chí Kiên tìm bọn họ làm gì.
Mặc dù không biết nguyên nhân nhưng dù sao cũng là đồng bạn trong quá khứ cho nên Bạch Linh Miểu cũng không suy nghĩ nhiều, đi ra bên ngoài.
“Ta đi cùng muội đi.” Xuân Tiểu Mãn có hơi không yên tâm tiến lên phía trước kéo Bạch Linh Miểu.
Hai người ngồi lên xe ngựa tinh xảo từ trong cung ra, theo bánh xe bọc đồng lăn bánh xe ngựa nhanh chóng chạy về phía cổng lớn Hoàng Thành.
Xe ngựa đi đến cửa cung cũng không dừng lại mà trực tiếp lao thẳng vào bên trong, thị vệ hoàng cung cũng không hề ngăn cản. Khi Bạch Linh Miểu đi xuống, một tòa cung điện uy nghiêm xuất hiện ở trước mặt của cô.
Nhìn tòa kiến trúc trước mắt, lông mày thanh tú của Bạch Linh Miểu khẽ cau lại. Nơi này dường như càng phù hợp để bàn công việc mà không phải là để ôn lại chuyện cũ.
“Đi thôi.” Hai tay Bạch Linh Miểu nhấc lên váy dài, nhấc chân đi giày vải trắng giẫm lên đá cẩm thạch nhẵn nhụi, đi về phía cung điện to lớn trước mặt.
Trong điện rất trống trải, vừa bước vào Bạch Linh Miểu đã thông qua ánh mắt nhạy bén lập tức nhìn rõ đám người đang dùng bữa ở giữa đại sảnh.
Hoàng Đế của Đại Lương, Khả Hãn của Thanh Khâu, Hoàng Đế của Tứ Tề, Hoàng Đế của Hậu Thục, Hoàng Đế của Nam Bình. Năm vị Long mạch Hoàng Đế toàn bộ đều tụ tập lại cùng nhau đồng loạt nhìn về phía cô.
Dưới cái nhìn của năm vị Hoàng Đế chốc lát khiến Bạch Linh Miểu lập tức cảm thấy áp lực như núi lao về phía cô.
Cao Chí Kiên ngồi ở sau bàn đặt ly rượu trong tay xuống, vẻ mặt ôn hòa chỉ tay về phía một vị trí bên cạnh nói: “Bạch sư muội, đến, chúng ta vừa ăn vừa nói.”
Đợi khi nhìn thấy Xuân Tiểu Mãn bên cạnh Bạch Linh Miểu, vẻ mặt của Cao Chí Kiên hơi khựng lại, lại lần nữa cầm lên ly rượu trong tay giơ về phía Hoàng Đế Hậu Thục ở bên phải.
Yến tiệc của Hoàng Đế đương nhiên hoàn toàn khác biệt với bên ngoài, súp gà đậu hoa sốt xanh, giao bạch xào măng tây, phật nhảy tường, canh cá viên bí đao, gạch cua xào vây cá hoa quế, bí xanh om sò điệp.
Những món ăn này mặc kệ là màu sắc hay mùi vị phương diện nào đều đầy đủ, đều là bên ngoài không sánh bằng. Tất cả những đầu bếp giỏi nhất ở Đại Lương đều bị nhận vào Ngự thiện phòng này.
Nhưng nhìn những sơn trân hải vị này Xuân Tiểu Mãn lại nhớ đến vỏ trái cây những ăn mày ăn trước đó, trong lòng lập tức cảm thấy khó chịu.
Nơi này vứt đi không cần đều là những thứ trân quý mà người ở bên ngoài không ăn được.
Vậy mà những thứ này có tốt đến đâu thì ánh mắt của mỗi người ở đây đều không có dừng lại ở trên chúng.
Bạch Linh Miểu ngồi xuống trước bàn, nhớ lại cảnh tượng vừa nãy khi vào trong: “Bọn họ không đợi ta đã bắt đầu ăn, đây cũng không giống như dáng vẻ mời người dùng bữa.”
“Đến, chúng ta mời Thánh Nữ một ly. Trận thiên tai này có thể kết thúc không thể thiếu công của Bạch Liên Thánh Nữ.” Cao Chí Kiên vừa nói lời này bốn vị hoàng đế còn lại cũng giơ ly rượu lên.
Nghe lời này Bạch Linh Miểu nâng lên ly rượu hướng về bọn họ cùng một vòng, đưa lên miệng nhấp một ngụm nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận