Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 538: Hội hợp (1)

Nghe hỏi, vẻ mặt Ký Tướng dửng dưng trả lời:
“Tâm Trọc không phải thứ gì khác, một cái đã đủ dùng, Gia Cát Uyên sẽ không cướp nữa, lỡ như Tâm Trọc một sống một chết hợp lại với nhau thì hắn sẽ nếm mùi đau khổ.”
"Hơn nữa ngươi cũng yên tâm, Tọa Vong Đạo lần này đã chết một Phát Tài, trước khi Phát Tài mới vào vị trí, chắc chắn bọn họ sẽ không làm trò gì nữa.”
"Cho nên chúng ta lần này trừ Tâm Trọc sống ra không cần lo lắng thứ khác."
Ký Tướng cười tủm tỉm vỗ vai Lý Hỏa Vượng, lại khiến Lý Hỏa Vượng hơi cau mày.
Đối phương nói hết nửa ngày nhưng lờ đi câu hỏi của cậu, Lý Hỏa Vượng không thể phán đoán Gia Cát Uyên rốt cuộc là tốt hay xấu.
“Ký Tướng đại nhân, Gia Cát Uyên kia rốt cuộc có lai lịch gì? Người này quái dị như vậy, tại hạ sợ về sau gặp gỡ, xin hãy chỉ điểm cho thuộc hạ nhiều chút.”
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên trực diện Ký Tướng, trong mắt mang theo một chút cố chấp cùng kiên định.
Đối phương nếu có điều nhờ vả mình, lúc này không hỏi e rằng không có cơ hội.
Lý Hỏa Vượng đã nói đến mức này thì Ký Tướng tự nhiên không thể nào xem như không nghe thấy, thở dài thườn thượt nói:
“Vốn không muốn nhắc tới kẻ xui xẻo này, nếu ngươi cứng rắn muốn nghe thì ta sẽ nói.”
“Ngươi biết biệt hiệu của Gia Cát Uyên không? Người khác đều gọi hắn là người thuyết thư.”
Ký Tướng nói đến đây chậm rãi ngồi xuống, dùng tay xoay ngọc ban chỉ của mình:
“Người này rất quái lạ, rõ ràng mặc như thư sinh nhưng hắn không bao giờ thi công danh, mà thích đến một số nơi náo nhiệt thuyết thư.”
“Sách mà hắn kể không về chuyện tình cảm lứa đôi, không kể về tướng quân xuất chinh, hắn chỉ kể sách sử."
"Sách sử?" Lý Hỏa Vượng nhất thời ngẩn ra.
"Đúng, sách sử, hơn nữa là sách sử mà hắn bịa đặt ra. Nói gì mà chín trăm năm trước Tề Quốc không nội loạn, Đại Tề hoàng đế thống nhất thiên hạ, nay hoàng đế mới của Đại Tề Quốc đăng cơ, niên hiệu Anh Tuệ, trời sáng điềm lành, muôn chim đến bái ấu chủ, ánh sáng rực rỡ chói lòa.”
“Đúng là bậy bạ, nếu Đại Tề không loạn thì Đại Lương Quốc hiện tại là từ đâu? Tứ Tề là từ đâu?”
Ký Tướng nói một tràng, Lý Hỏa Vượng không nói chuyện tiếp tục nghe, nếu đối phương chỉ là kể chuyện sách sử bịa đặt thì không đến mức dọa Ký Tướng như thế, khẳng định có nguyên nhân khác.
"Người này rất dễ nhận biết, tay cầm cây quạt, bên trên viết bốn chữ, trời sinh ta tài, ngươi về sau gặp phải hắn, nhớ kỹ tránh thật xa, hắn không dễ chọc.” Nói đến đây thì trong mắt của Ký Tướng tràn đầy kiêng kỵ.
Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một hồi, hỏi dò:
“Ký Tướng đại nhân, ngày đó ra Phật Cốt Miếu, ngài hỏi ta như vậy là vì năng lực của Gia Cát Uyên rất kỳ lạ sao?”
“Đúng.” Ký Tướng gật đầu: “Người này không biết dùng biện pháp gì có thể sửa mệnh."
"Sửa mệnh?"
"Không phải sửa mệnh người, là sửa mệnh trời. Hắn có một quyển lịch cũ, nếu hắn nói nên làm gì thì chắc chắn sẽ phát sinh, nếu hắn nói kỵ cái gì thì làm việc này khẳng định xui xẻo."
"Nói là làm ngay?!" Lý Hỏa Vượng bị rung động, cậu đi đến hiện tại đã gặp nhiều trường hợp, nhưng lần đầu tiên thấy loại thần thông này.
Nếu người như vậy mà có thiện ý với mình thì như dựa lưng vào núi lớn, nhưng lỡ như người này có ác ý với mình thì ...
Châm chước một lúc sau, Lý Hỏa Vượng lại lần nữa mở miệng hỏi:
“Ký Tướng đại nhân, người này dùng năng lực này làm bao nhiêu việc thiện hay là việc ác?”
“Sao ta biết? Ta chỉ biết rằng hắn mà ra mặt thì chắc chắn không có chuyện tốt phát sinh! Thật sự là một sao chổi."
Nói xong những lời này, Ký Tướng hơi khô miệng bưng tách trà lên uống một ngụm.
"Được rồi, ta nói cho ngươi nhiều như vậy đã là ngoại lệ, lo làm việc đi. Tiểu tử nhà ngươi không tệ, lần này làm tốt thì đợi trở về ta sẽ giúp ngươi nâng vị trí trong tư.”
“Đa tạ Ký Tướng đại nhân." Lý Hỏa Vượng xoay người rời khỏi, biểu cảm vẫn nghiêm túc, cúi đầu nhìn con thoi bị bao lại.
Tuy đã biết được chút thông tin về Gia Cát Uyên từ chỗ Ký Tướng, nhưng Lý Hỏa Vượng không biết đối phương dành thiện ý cho mình rốt cuộc là thật hay giả.
Nếu là thật ... nó không phù hợp logic, nhưng nếu là giả thì ... càng vô lý! Người này làm như vậy rốt cuộc mục đích ở đâu?
“Hỏi kiểu này vẫn không được, phải nghĩ cách từ con thoi này, cần tìm hiểu rõ ràng thứ này là cái gì."
“Nhưng tạm gác lại đã, giúp Ký Tướng tìm được Tâm Trọc đổi lấy tin tức của Bắc Phong mới là quan trọng nhất."
Trong thư phòng đơn sơ kia, Lý Hỏa Vượng rời đi không bao lâu, một bà già tóc hoa râm đi ra từ bình phong bên cạnh.
Tuy trên mặt bà có nhiều nếp nhăn nhưng xem tướng mạo biết ngay thời trẻ rất đẹp.
Bà già hơi lo lắng hỏi Ký Tướng;
"Lão gia, người này đáng tin không?"
“Ài, ta cũng không chắc, người này từ nơi xa sôi đến Đại Lương, trời biết gốc của hắn ở đâu. Tóm lại dù đáng tin hay không đều phải dùng, tuyệt đối không thể khiến bên Thượng Kinh biết ta làm hỏng việc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận