Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 432: Xuất phát (1)

Khi đầu giả biến mất ở hậu viện, Lý Hỏa Vượng trầm tư nhìn phong thư và yêu bài trong tay.
Lý Hỏa Vượng biết gia nhập Giam Thiên Tư cũng không có đơn giản như vậy, công việc trên tay là thử thách.
Vượt qua thử thách mới xem như gia nhập Giam Thiên Tư, nếu không thì tấm yêu bài trên tay cậu là miếng sắt vụn.
“Không ngờ lại là Tọa Vong Đạo, là trùng hợp sao? Hay bọn họ cố ý làm vậy? Chẳng lẽ bọn họ cũng hoài nghi ta là Tọa Vong Đạo, cho nên mới lấy việc này thăm dò?”
“Nhưng phải chăng điều này có nghĩa là khi ta làm việc thì Giam Thiên Tư còn sẽ phái người giám thị ta?" Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một hồi, mở phong thư ra, cẩn thận đọc.
Nội dung trên tờ giấy không nhiều, chỉ nói dựa theo thám tử báo lại thì ở một thôn xóm hoài nghi có dấu hiệu hoạt động của Tọa Vong Đạo, kêu Giam Thiên Tư phái người xem xét.
Nội dung bình thường, không có gì lạ, nhưng tờ giấy bên dưới viết rõ giới thiệu về Tọa Vong Đạo.
Ghi thể văn ngôn khiến Lý Hỏa Vượng đọc rất vất vả, nhưng cố gắng vắt óc suy nghĩ cũng hiểu nội dung đại khái.
Căn cứ giới thiệu trong này thì Giam Thiên Tư cũng không biết nguồn gốc của nhóm người Tọa Vong Đạo.
Giam Thiên Tư chỉ biết tất cả mục đích mà nhóm người này làm đều đặt vui vẻ lên hàng đầu, vì khiến bản thân sung sướng.
Chỉ cần thú vui đủ lớn thì bọn họ có thể không chút do dự lấy mạng sống của mình làm tiền cược.
Hơn nữa không biết đám Tọa Vong Đạo này làm cách nào mà có biện pháp đặc biệt qua mặt sức mạnh của Tư Mệnh khác.
“Tư Mệnh? Thì ra trong Giam Thiên Tư gọi những thứ phía sau Bạch Ngọc Kinh là Tư Mệnh? Sao mỗi nhóm người đều có xưng hô khác nhau?”
Lý Hỏa Vượng đọc thầm chữ này một lần rồi xem tiếp.
Toàn bộ Tọa Vong Đạo gọi bằng các màu trong bài mạt chược, giữa bọn họ cũng có giai cấp, điều tử, bính tử, vạn tự, bọn họ là Tọa Vong Đạo cấp thấp nhất.
Chỉ huy bọn họ là Tứ Hỉ trong Tọa Vong Đạo: Đông Phong, Tây Phong, Nam Phong, Bắc Phong.
Trên Tứ Hỉ là Tam Nguyên: Hồng Trung, Bạch Bản, Phát Tài.
Trên Tam Nguyên thì nghe đồn còn có một Xúc Xắc, điều khiển toàn bộ Tọa Vong Đạo.
Tại sao là tin đồn thì bởi vì người trong Giam Thiên Tư xưa nay chưa từng gặp Xúc Xắc lần nào.
Toàn bộ Tọa Vong Đạo, chẳng những tên quái, thần thông quái, phương thức gia nhập cũng quái.
Khác với cách gia nhập tông môn bình thường, phương thức gia nhập của Tọa Vong Đạo là lừa.
Bọn họ chẳng những lừa Tư Mệnh, lừa người khác, thậm chí lừa chính mình.
Người vào Tọa Vong Đạo sau đều dựa vào lừa Tọa Vong Đạo cũ, trong Tọa Vong Đạo toàn một ổ lừa đảo, cũng đầy kẻ bị lừa.
"A, ta sớm nên đoán được, những kẻ điên này làm ra chuyện gì đều không bất ngờ."
Lý Hỏa Vượng còn muốn xem tiếp nhưng chẳng còn gì nữa, tạm dừng đột ngột khiến cậu đặc biệt khó chịu.
Một tiếng gà gáy vang dội khiến Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên, cậu phát hiện trời đã sáng, bất giác đã đứng đây một buổi tối.
Lý Hỏa Vượng đứng một đêm trong chuồng ngựa, bóp cổ hơi mỏi, lại nhìn thư trong tay.
Bất kể như thế nào, phỏng đoán lúc trước của cậu là đúng, trong Giam Thiên Tư đúng là có nhiều thứ cậu không biết.
Cậu mới vừa gia nhập vào đã được nhiều thông tin như vậy, chờ sau này cậu có địa vị cao và vững vàng trong Giam Thiên Tư, cẩn thận tìm kiếm một phen thì chắc chắn sẽ có nhiều tin tức về Bắc Phong hơn.
Dù sợi dây Bắc Phong không thể thực hiện được, không chừng cậu có thể nhờ cậy tổ chức lớn như Giam Thiên Tư tìm kiếm bí mật giúp Tâm Tố thoát khỏi Mê Võng.
Hơn nữa gia nhập Giam Thiên Tư thì cậu không cần giống như ruồi không đầu bay lung tung trong thế giới hỗn loạn này.
Gặp chuyện gì không hiểu cũng có chỗ mà hỏi.
Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng một đêm không ngủ nhưng không có chút gì cảm giác mệt mỏi, phấn khởi bước nhanh vào nhà.
Đây đều là chuyện về sau, đầu tiên phải hoàn thành ủy thác của đầu giả kia.
“Cam Nguyên Thôn ... Cam Nguyên Thôn ...”
Lý Hỏa Vượng ngồi cạnh bàn tròn cẩm thạch, ngón tay không ngừng vạch bản đồ bằng giấy, tìm vị trí mà phong thư viết.
Đã tìm được nơi đó, nhưng không cùng phương hướng về nhà của Bạch Linh Miểu, thậm chí phải vòng xa hơn một chút.
Vấn đề là kế tiếp Lý Hỏa Vượng hoặc là đi xử lý Tọa Vong Đạo, hoặc là trước tiên cùng Bạch Linh Miểu về nhà rồi mới đi giải quyết.
Nhưng nếu chọn cách thứ hai thì Lý Hỏa Vượng không cho rằng Tọa Vong Đạo sẽ chờ cậu, nếu đi muộn e rằng sẽ gặp cục diện như Thất Huyện.
Nếu vậy thì cậu khó mà ăn nói với đầu giả.
Trong lúc Lý Hỏa Vượng nhíu chặt mày suy nghĩ có cách nào vẹn toàn đôi bên, hai tay Bạch Linh Miểu nâng bánh xốp bao bằng lá sen đi vào.
Bánh xốp màu trắng trông rất mềm mịn, làm hình dạng con thỏ mắt đỏ, trông vừa đẹp mắt vừa ăn ngon.
Bạch Linh Miểu thổi nguội rồi cắn một miếng nhỏ, cảm thụ ngọt mềm trong miệng, trên mặt cô ấy lộ ra biểu cảm hạnh phúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận