Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 652: Bắc Phong

Ánh sáng trắng chợt lóe, thanh trường kiếm tràn ngập sát khí cắm vào miệng của người gù khi gã nói chuyện, chui ra từ sau gáy, cắm vào tường đất phía sau.
Lý Hỏa Vượng nhìn đôi mắt tràn ngập tuyệt vọng của đối phương, dồn hết sức lực vào chuôi kiếm, chớp mắt tường đất bị đâm thủng một lỗ.
Người gù trợn trắng mắt, hai tay cầm chuôi kiếm vô lực rũ xuống, tất cả Giam Thiên Tư đều bị Lý Hỏa Vượng giết chết.
"Lão đại Hồng Trung thật lợi hại!"
“Chứ sao nữa, nên hắn mới là lão đại Hồng Trung, còn hai chúng ta chỉ là tiểu tốt.”
Hai tiếng reo hân hoan vang lên sau lưng của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng rút kiếm ra khỏi miệng người gù, cắm vào vỏ kiếm sau lưng, chộp cột cờ ghim trên người mình chậm rãi rút ra.
Tùy theo cột cờ bị rút ra, Tọa Vong Đạo bị xiên chung trên lưng Lý Hỏa Vượng cũng lấy lại tự do.
Bọn họ kẻ tung người hứng nịnh hót Lý Hỏa Vượng, nhưng hắn lại rút trường kiếm ra, mũi kiếm dính máu chĩa vào đầu của hai vị Tọa Vong Đạo:
“Tâm Tố Bắc Phong đang ở đâu?”
"Cái gì? Tâm Tố Bắc Phong? Lão đại Hồng Trung tìm hắn có chuyện gì sao?" Một Tọa Vong Đạo ăn mặc như ăn mày ngạc nhiên hỏi.
“Bắc Phong đang ở đâu?” Lý Hỏa Vượng gằn giọng, Tử Tuệ Kiếm trong tay hắn đã gác lên cổ của Tọa Vong Đạo này.
Một Tọa Vong Đạo ăn mặc như nàng dâu thấy thế vội giảng hòa:
“Ôi dào, đều là huynh đệ với nhau, động đao làm gì, lão đại Hồng Trung, ta biết này! Nhóm Bắc Phong đang ở cổng đông hoàng thành, định đi vào xem hoàng đế Đại Lương đang làm gì. Mà không chỉ có ba người lão đại Bắc Phong, Tam Nguyên Tứ Hỷ khác trên cơ bản đều ở nơi đó."
“Cổng đông hoàng hoàng cung ...” Lý Hỏa Vượng càng siết chặt kiếm, cổ tay hắn lắc nhẹ, Tọa Vong Đạo ăn mày trong khoảnh khắc thi thể tách rời.
Lý Hỏa Vượng nhìn hướng Tọa Vong Đạo cuối cùng, gằn từng chữ hỏi:
"Hiện tại nói lại lần nữa, Bắc Phong đang ở đâu?”
Nàng dâu nhìn xác chết ngã xuống đất, mắt trợn to, khóe mắt thậm chí ướt lệ:
“Lão đại Hồng Trung, tại sao ngươi làm như vậy? Chúng ta ... Chúng ta thật sự không muốn hại ngươi!"
Nhìn mắt nàng rướm lệ, bộ dạng tội nghiệp thì Lý Hỏa Vượng càng giận hơn, hắn đá nàng, mũi kiếm bén dọc theo cằm lột da mặt của nàng, lộ ra Lan Hoa máu thịt hình thành từ ngũ quan vặn vẹo.
“Ha ha! Bài Hoa phải không, tốt, ta chống mắt xem Tọa Vong Đạo ngươi còn có thể chơi ra trò gì nữa! Ta hỏi ngươi một lần nữa, Bắc Phong đang ở đâu?!” Lý Hỏa Vượng nghiến răng quát, hai tay bóp chặt cổ của nàng.
“Nhóm lão đại Bắc Phong ... thật sự ... đi cổng đông hoàng cung, ta nói thật ...” Lan Hoa khó thở nói thành từng đoạn.
Hai tay của Lý Hỏa Vượng càng bóp càng chặt, Lan Hoa bắt đầu giãy giụa, nhưng bị nâng càng cao thì sức lực của nàng càng nhỏ, dù như vậy, nàng vẫn không sửa miệng cầu xin tha thứ.
Khi Lan Hoa sắp bỏ mạng, nàng dụi cái đầu có chữ Lan Hoa vào mu bàn tay nổi gân xanh vì cố bóp cổ mình, trên khuôn mặt vặn vẹo chẳng những không lộ ra hoảng sợ và tuyệt vọng trước khi chết, ngược lại lộ sự mến mộ lưu luyến.
Nàng dùng chút hơi thở cuối cùng gần như vô thanh nói: "Sơn có mộc hề ... Mộc có chi ... Tâm duyệt quân hề ... Quân không biết ... ".
Nói xong lời này, Lý Hỏa Vượng liền trông thấy người này thân thể biến mềm, chữ Lan Hoa trên mặt nàng cũng dần tan biến.
“Hộc ... hộc ... hộc!” Lý Hỏa Vượng thở hổn hển, xúc tu của Lý Tuế cuốn lấy quần áo của xác chết bên cạnh lau máu loãng trên mặt hắn.
“Tọa Vong Đạo thật sự quá phiền, trước khi chết còn muốn làm ta ghê tởm, giả trang y như thật, khiến lòng ta bị dao động!”
Lý Hỏa Vượng thở đều đều, lại đứng lên, hắn vẫn nửa tin nửa không đối với bài Hoa này, nhưng mặc kệ Bắc Phong có ở cổng đông hoàng thành hay không thì hắn vẫn quyết định đi xem.
Hiện tại bên ngoài càng lúc càng loạn, chính mình nhất định phải nhanh một chút, mặc kệ là Bắc Phong bị giết hay chạy trốn thì Lý Hỏa Vượng đều không muốn nhìn thấy điều đó.
Lý Hỏa Vượng cúi xuống nhặt da mặt lên, định dán lên mặt.
Nhưng khi hắn chuẩn bị làm như vậy bỗng khựng lại:
“Khoan, chốc nữa mang khuôn mặt Nhĩ Cữu này có phải là không quá tốt?"
Lý Hỏa Vượng nhìn quanh, lại cúi người nhặt da mặt của bài Hoa lên dán vào mặt mình giống như đắp mặt nạ vậy.
Sau đó Lý Hỏa Vượng lấy ra một ít cây đinh trong bao dụng cụ tra tấn đóng vào bên mép, bộ dạng của hắn thoáng chốc hoàn toàn biến thành một người khác.
Đã diễn kịch thì phải đóng cho giống, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đốt đạo bào màu đỏ mình mặc, thay áo của người chết.
Lý Hỏa Vượng hoàn toàn biến thành bộ dạng khác, cõng sáu thanh kiếm cướp từ xác chết khác, đẩy cửa gỗ trên tường ra.
Lý Hỏa Vượng thoáng phân biệt phương hướng, nhảy lên con ngựa vô chủ, giục ngựa lao đi cổng hoàng thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận