Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 68: Hòa thượng (3)

Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi đi về phía bậc thang mà đám đông đang tụ tập.
Đi theo nhóm khách hành hương, một đường vào chùa miếu, vài toà đại điện nằm ở trước mắt.
Giờ phút này, Lý Hỏa Vượng giống như một đá ngầm đứng ở trong đám đông, quan sát tất cả bốn phía.
Chùa miếu đã tìm được rồi, nhưng vẫn có một vấn đề làm khó cậu, mình nên tiếp xúc với hòa thượng chùa miếu này như thế nào đây?
Nói thẳng mình là đệ tử Đan Dương Tử? Sợ không chết cũng bị bọn họ một chưởng đập chết.
Không đợi Lý Hỏa Vượng nghĩ ra đối sách, hòa thượng chùa Chính Đức đã đến trước, dù sao cho dù là ở trong đám đông chật chội, đạo bào trên người Lý Hỏa Vượng cũng quá mức bắt mắt.
Đối phương vừa mở miệng, hương vị phật môn thuần khiết căn bản không phải lão hòa thượng kia có thể so sánh. "A di đà Phật, bần tăng Kiên Độn có lễ."
Nhìn hòa thượng phúc hậu trước mắt chắp tay với mình, Lý Hỏa Vượng lập tức đáp lễ. "Đại sư phụ, hạnh ngộ, tại hạ Huyền Dương."
"Thí chủ làm đệ tử huyền môn, đến bản tự nói vậy không phải đến thắp hương bái Phật chứ? Mời sang bên này."
Nhìn nhìn đám người náo nhiệt bốn phía, Lý Hỏa Vượng gật gật đầu, đi theo ông ta đến cửa hông ở bên cạnh.
Nhìn phía lỗ nhang trên đầu hòa thượng trước mặt, Lý Hỏa Vượng trong lòng bắt đầu cân nhắc kế tiếp nên nói cái gì.
Hai người không ngừng xuyên qua ở trong miếu thờ uy nghiêm, ồn ào náo động của đám người ở cửa dần dần thối lui. Cuối cùng bọn họ ở dưới một gốc ngân hạnh quả vàng lấp lánh, một bộ bàn ghế đá nằm ở trước mặt.
"Thí chủ mời." Hòa thượng Kiên Độn ngồi xuống, hai tay không nhanh không chậm chuyển một xâu phật châu.
Ông ta không hỏi Lý Hỏa Vượng là môn phái nào, cũng không hỏi gì về bản thân Lý Hỏa Vượng, biểu hiện thanh tâm đạm dục của đệ tử cửa Phật vô cùng nhuần nhuyễn.
Lý Hỏa Vượng sau khi suy tư, nhìn hòa thượng trước mắt. "Đan Dương Tử đã chết."
"Cạch" một tiếng, phật châu màu nâu vàng phân tán xung quanh.
Nhìn thấy hòa thượng trước đứng bật lên, Lý Hỏa Vượng âm thầm gật gật đầu.
Không sai, hòa thượng nơi này quả nhiên đã tiếp xúc với Đan Dương Tử.
"Lão đạo lỗ mũi trâu nọ thật sự đã chết? Việc này quan hệ trọng đại, còn xin thí chủ nói cho kỹ hơn."
Nếu đã muốn biết rằng đáp án, vậy đương nhiên phải nói cho đối phương tin tức đủ nhiều.
Trừ bỏ giấu giếm mình đã lấy đi cái gọi là thiên thư ra, Lý Hỏa Vượng nói hết tất cả những gì phát sinh trong Thanh Phong quan cho hòa thượng trước mắt.
"Đại sư phụ, dưới loại tình huống này Đan Dương Tử, thật sự có thể thành tiên không?"
Nói đến cái này, thân thể Lý Hỏa Vượng hơi ngả về trước, vẻ mặt ngưng trọng tiếp tục hỏi: "Hoặc có thể nói, hắn đã thành thứ gì đó?"
Một trận gió nhẹ thổi qua, thổi lá cây màu vàng của gốc ngân hạng bên cạnh xào xào rung động.
"Thí chủ thật nghe được, Đan Dương Tử nói ở bên tai cậu?" Kiên Độn vẻ mặt cũng ngưng trọng muốn xác nhận.
"Ừm, thiên chân vạn xác, hơn nữa không đơn giản chỉ là ảo giác, còn có Hỉ thần dị thường kia."
Hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó, Lý Hỏa Vượng ánh mắt lộ ra một tia bực bội.
"Hỉ thần không thể nhìn thẳng kia vốn muốn đi ra từ trong bóng đêm ăn tôi, nhưng mà thân thể che giấu ở trong bóng đêm của nó, tựa như bị thứ gì đó kéo lại."
"Tuy không có lý do, nhưng trong lòng tôi có suy đoán, ở trong bóng đêm kéo Hỉ thần, chính là Đan Dương Tử, Đan Dương Tử sau khi thành tiên."
Kiên Độn vẻ mặt ngưng trọng sau khi ngẫm nghĩ, thì đứng lên. "Thí chủ, xin chờ một lát, việc này quan hệ trọng đại."
Nói xong, Kiên Độn chắp tay đối với Lý Hỏa Vượng, xoay người liền vội vàng rời đi.
Đối phương tuy cũng chưa nói cái gì cả, nhưng thái độ của ông ta đã biểu đạt ra một ít tin tức.
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên, nhìn đám mây trong không trung. "Quả nhiên, chuyện Đan Dương Tử không chấm dứt dễ dàng như vậy."
Kiên Độn trở về nhanh hơn nhiều so với Lý Hỏa Vượng tưởng tượng, nhiều nhất chỉ nửa nén hương ông ta trong tay cầm một chuỗi phật châu mới đã vội vàng đi trở lại.
"Thí chủ Huyền Dương, mời sang bên này, phương trượng muốn đích thân gặp cậu."
Chùa Chính Đức rất lớn, Lý Hỏa Vượng ở xuyên qua ở trong chùa miếu một hồi lâu, cuối cùng đến trước một tòa đại điện to lớn.
Xuyên qua cửa điện cửa lớn, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy năm kim phật thân thật lớn cao vài chục trượng, hai chân ngồi xếp bằng, tư thái uy nghiêm khác nhau ở bên trong.
Ở trên bồ đoàn trước năm kim phật, đang ngồi quay lưng một người mặc áo cà sa, đầu đội mũ ngũ phật cùng loại với Đường Tăng.
Lý Hỏa Vượng đi tới chợt nghe thấy tiếng tụng kinh của hòa thượng nọ, bởi vì đại điện đủ trống trải, tiếng tụng kinh thậm chí sinh ra tiếng vọng không linh.
Ở dưới năm kim phật thật lớn kia nhìn chăm chú, Lý Hỏa Vượng không tự chủ được bắt đầu chậm bước chân lại.
Tiếng tụng kinh ngừng lại, hòa thượng ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn chậm rãi xoay người lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận