Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 387: Manh mối (1)

Nguyên Anh nghe ra sự mỉa mai trong lời nói của Lý Hỏa Vượng, lên tiếng giải thích: "Thật ra, Giam Thiên Tư không có mối quan hệ như mèo với chuột với bọn ta, Giam Thiên Tư cũng sẵn lòng dùng một số đệ tử tông môn tới giải quyết công việc, một số sư huynh của ta đã từng làm việc cho Giam Thiên Tư.”
Sau lời giải thích của nó, Lý Hỏa Vượng mới biết rằng Giam Thiên Tư đã thực hiện phương pháp ngoài lỏng trong chặt, làm việc bên ngoài là loại tán tu dã tu như Hàn Phù.
Đối với những người này, hoàn toàn chính là cách giăng lưới rộng, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề, cho dù là cách gì cũng đều được, thậm chí có lúc, hai bên còn không cần gặp mặt nhau.
Mà kẻ thù thực sự của những người này chủ yếu là những sự tồn tại chỉ sợ thiên hạ không loạn như Tọa Vong Đạo, cùng với một số tà túy có nguy hại cực lớn, hoặc là mục tiêu quan trọng nhất của bọn họ là ứng phó thiên tai.
"Đợi đã, ngươi nói cái gì? Thiên tai?”
Sau khi nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng lập tức cảnh giác. Bản thân cậu đã biết đến hai lần thiên tai, một lần là sự biến mất của sự hủ bại mà mình đích thân trải qua, một lần là sự biến mất của sự lừa gạt mà mình biết được từ miệng Hàn Phù.
Vậy mà ứng phó thiên tai lại là chuyện quan trọng nhất của Giam Thiên Tư.
Đột nhiên, Lý Hỏa Vượng có chút phiền muộn, vỗ vào trán mình, cái gọi là xem từ giải ý, từ chữ Giam Thiên Tư này đã có thể đoán ra, tổ chức này có tám phần là lập ra để đối phó với thiên tai.
Kết quả là một chuyện đơn giản như vậy mà đến hiện tại mình mới nhận ra.
"Vậy Giam Thiên Tư ứng phó với thiên tai như thế nào, làm thế nào khiến thiên tai biến mất?” Lý Hỏa Vượng lại hỏi Hàn Phù Nguyên Anh, cậu thực sự rất tò mò xem rốt cuộc thế giới điên cuồng này là thế nào.
"Bọn họ ứng phó thế nào, điều này ta thực sự không biết, ta cũng không phải là người của Giam Thiên Tư. Ta thật sự không lừa ngươi.”
Đối với lời này của Nguyên Anh, Lý Hỏa Vượng rõ ràng không ngạc nhiên chút nào, đối phương có thể biết được nhiều như vậy đã rất tốt rồi.
"Lý đạo hữu, Thất Tinh Kiếm của Hàn Phù có phải ở trong tay ngươi không?”
Giọng nói của Hàn Phù Nguyên Anh khiến Lý Hỏa Vượng đang suy tư ngẩng đầu lên nhìn về phía nó: “Thất Tinh Kiếm? Ngươi nói là thanh kiếm tiền đồng kia?”
"Đúng! Ta nói cho ngươi biết, đó là một đồ vật tốt! Thất Tinh Kiếm đó là thứ mà sư phụ bọn ta đích thân dùng một trăm tám mươi tư đồng tiền cổ bện thành vào tam nguyên, bát tiết, giờ Ngọ, ngày Ngọ, tháng Ngọ năm Thân âm lịch. Có thể trút bỏ thổ khí của Nhị Hắc và Ngũ Hoàng, có tác dụng hóa sát đuổi tà.”
“Muốn dùng bảo kiếm này ngươi phải biết Tiên Đô Tư Nhiếp Ấn của La Giáo! Đạo hữu, ta biết cái này, nếu ngươi muốn học thì ta có thể dạy ngươi.”
Lý Hỏa Vượng nghe lời này cũng không có bất cứ vui sướng bất ngờ, ngược lại trên mặt mang theo biểu cảm nửa cười nửa không nhìn người này:
“Ta đoán ngươi học công pháp của La Giáo chắc ngắn ngủi lắm?”
"Tiếp đó vì học công pháp này, ta phải để ngươi sống mới được, chỉ cần ngươi luôn kéo dài không nói cho ta, vậy là ngươi có thể sống mãi chứ gì?”
Thấy trò khôn vặt của mình bị chọc thủng, vẻ hoảng sợ trên mặt đầu nhỏ dị dạng biến mất hơn phân nửa, hé cái miệng đầy răng sâu nịnh nọt Lý Hỏa Vượng:
“Có ai muốn chết đâu chứ? Hay là vậy đi, dù sao Hàn Phù đã chết, ngươi khựi ta ra ấn vào người của ngươi chịu không? Dù sao đều làm Nguyên Anh, làm cho ai chẳng được, ta có thể làm Nguyên Anh của ngươi!”
"Lý Đạo gia, ngươi không biết đâu, Nguyên Anh của La Giáo là thứ tốt, có hai Nguyên Anh tương đương với khi tu luyện có hai tâm thần, thường ngày khi ngươi luyện khí hóa thần chi thì ta có thể giúp đỡ ...”
“Tại sao ta phải bàn điều kiện với ngươi?” Lý Hỏa Vượng lạnh băng ngắt lời đối phương, cậu cầm muỗm sắt lên dí sát vào một con mắt của nó: “Giờ thì hãy nói ra tất cả về cái gọi là Tiên Đô Tư Nhiếp Ấn.”
“Nếu ngươi muốn chơi cút bắt với ta cũng không sao, ta có dư dả thời gian, có thể chơi từ từ với ngươi!”
Chờ Lý Hỏa Vượng vạt áo dính vụn thịt, toàn thân tanh mùi máu chậm rãi ra khỏi lều thì đã là sáng sớm hôm sau, tay cậu cầm một xấp da dê viết đầy chữ, tất cả đều là Tiên Đô Tư Nhiếp Ấn.
Lý Hỏa Vượng còn hỏi thăm công pháp phù lục khác của Hàn Phù, nhưng sau nhiều lần xác nhận, hành hạ nó hoàn toàn biến hình mới miễn cưỡng ra kết luận là Nguyên Anh này thật sự không biết gì, chỉ biết cách sử dụng Thất Tinh Kiếm này.
Lý Hỏa Vượng cảm thấy hơi tiếc nuối, nếu có phù lục của La Giáo thì không cần gặp chuyện gì cũng sử dụng Đại Thiên Lục, dù sao dùng nó rất đau.
Nhưng thứ này cùng lắm là thu hoạch ngoài ý muốn, có thì càng tốt, không có cũng không sao cả, Lý Hỏa Vượng càng chú trọng là chuyện về Giam Thiên Tư mà Nguyên Anh tiết lộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận