Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1223: Vũ Sư Cung (2)

“Ngươi, Lý Hỏa Vượng, nợ ta một ân tình.” Thân Bản Ưu dùng bút chậm rãi viết trên thẻ tre.
Không đợi Lý Hỏa Vượng đặt câu hỏi, Thân Bản Ưu viết tiếp:
“Nợ ta một ân tình, Áo Cảnh Giáo chẳng những ra người giúp ngươi, mà còn tìm giúp đỡ từ chỗ khác, bảo đảm việc này chắc ăn mười mươi.”
Lý Hỏa Vượng nhìn chữ trên thẻ tre, lại lần nữa mở miệng: “Trước tiên cho hỏi là nợ ân tình của ngươi hay của cả Áo Cảnh Giáo?”
"Của ta."
“Được, cứ quyết định như vậy!" Lý Hỏa Vượng lập tức đứng lên, vào lúc này hắn thật sự không muốn kéo dài thời gian nữa.
“Kêu giúp đỡ mà ngươi nói đến đây, chúng ta xuất phát đi ngay.”
Lý Hỏa Vượng mới định bước đi, dưới chân chợt ngừng lại, mặt mang nghi hoặc hỏi: "Ngươi chuẩn bị tìm người của môn phái nào giúp? Tốt nhất đừng tìm người của Giam Thiên Tư, ta sợ bên trong có thám tử của hoàng gia.”
“Là Vũ Sư Cung, yên tâm, nơi đó tuyệt đối không có thám tử."
"Tại sao muốn tìm bọn họ?"
Lý Hỏa Vượng nhớ lại lúc trước mấy lần ngắn ngủi tiếp xúc với Vũ Sư Cung, hắn không rành về họ lắm.
Trừ từng biết chúng nó sinh hoạt dưới lòng đất Thanh Khâu, những tua trắng có thể khiến các bộ phận trên người di chuyển vị trí ra, còn lại Lý Hỏa Vượng mù tịt.
“Môn nhân của Vũ Sư Cung, vạn vật đều có thể cùng múa, bọn họ có thể giúp chúng ta.”
Lý Hỏa Vượng không quan tâm Vũ Sư Cung quái dị đó rốt cuộc có lai lịch gì, hiện tại hắn chỉ muốn cố gắng nhanh chóng giành lại hai long mạch, chấm dứt trận thiên tai này.
Thân Bản Ưu không tự mình đi, nàng bụng to cồng kềnh được một cỗ kiệu nâng, nàng chỉ đường Lý Hỏa Vượng đến gần chỗ Vũ Sư Cung tụ tập.
Vị trí ngày càng hẻo lánh, trong một rừng sâu núi thẳm, một cửa hang to như căn nhà, đen ngòm bay ra gió lạnh đập vào mắt Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng không khỏi đặt câu hỏi:
“Sao mấy tên này cứ thích ở lòng đất vậy?”
“Nghe đồn thứ bọn họ tín ngưỡng có thù không đội trời chung với không trung Đan Hi, nên quanh năm phủ đồ lên người, tránh cho bị Đan Hi chiếu vào.”
- Giải thích, "Đan Hi" là chỉ mặt trời đỏ. Hết giải thích.
Lý Hỏa Vượng cau mày theo đầu ngón tay của Thân Bản Ưu nhìn bầu trời treo cao, hắn nhấc chân đi hướng cửa hang đen như mực.
Bậc thang trong hang hiển nhiên là bị cố ý làm thành như vậy, rất bằng phẳng, cũng mới toanh.
Hang rất lớn, nếu là dựa vào người bình thường, muốn làm ra loại quy mô này sợ rằng cần mấy chục năm mới được.
Nơi này không khó đi, Lý Hỏa Vượng chỉ cần đi hướng ánh sáng trắng duy nhất trong hang, giống như lúc ở lòng đất Thanh Khâu.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng trông thấy Vũ Sư Cung, những khuôn mặt người chết to lớn bị đặt song song, cuối cùng chồng thành bức tường lớn rùng rợn ở trước mặt hắn.
Những ánh sáng trắng trong bóng tối là tua trắng giữa các khuôn mặt lớn.
Những tua trắng lớn rậm rạp tụ tập lại với nhau lên xuống như có hô hấp.
Từng khuôn mặt to lớn cỡ cái bàn tròn dùng con mắt to cỡ đèn lồng nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng, cảm giác áp lực gần như thực chất khiến mọi người đều không thở nổi.
Nhìn mấy thứ này, trong đầu Lý Hỏa Vượng vụt qua một số ký ức không tốt, chân mày nhăn lại, hắn không thích mấy thứ này, vô luận quá khứ hay hiện tại cần chúng giúp một tay thì hắn vẫn ghét.
“Có chuyện gì?” Giọng nói hỗn hợp của nam nữ già trẻ hội tụ lại vang lên từ trong bức tường.
Thân Bản Ưu ở trên kiệu không nói chuyện, ném một cuộn thẻ tre về phía bức tường khuôn mặt.
Những tua trắng giống như xúc tu dài mảnh nhanh chóng phân giải thẻ tre, dần kéo vào tường.
Lý Hỏa Vượng dò hỏi:
“Ngươi có quan hệ rất tốt với cung chủ bọn họ?”
"Trên thực tế, bọn họ không có cung chủ, bọn họ hợp lại thành một thể, tản ra thì độc lập, những gì người nhìn thấy đều là một vật sống, nó tên là Vũ Sư Cung.”
Nghe Thân Bản Ưu giải thích về Vũ Sư Cung, Lý Hỏa Vượng vô cùng khiếp sợ trợn to mắt nhìn bức tường trước mắt, và tua trắng giữa khe hở các khuôn mặt.
Lý Hỏa Vượng thật sự không ngờ nguyên Vũ Sư Cung là một tổng thể, Vũ Sư Cung không phải tên của môn phái mà là tên của nó.
“Chờ chút, ngươi vừa nói gì? Vũ Sư Cung tu đạo hợp sao?” Lý Hỏa Vượng nhìn chân trần trụi rậm rạp bên dưới tường, dường như có chút hiểu đạo hợp là có ý gì.
Căn cứ miêu tả của Thân Bản Ưu, e rằng Vũ Sư Cung không chỉ là thân thể dung hợp, đầu óc cũng hợp thành một, bãi ý thức này là Vũ Sư Cung.
“Môn phái khác có lẽ tu luyện công pháp hoặc là thần thông, có tương sinh cũng có tương khắc. Nhưng Vũ Sư Cung thì khác, bọn họ có thể phụ tả bất cứ thứ gì, tuyệt đối sẽ không có chút rủi ro tẩu hỏa nhập ma.”
"Chỉ cần bọn họ bọn họ muốn là có thể hợp người khác vào thân thể mình, cũng có thể đưa chính mình ghép vào người khác, vô luận là môn nào phái nào. Người chính nghĩa thì càng chính nghĩa, kẻ tà ác thì càng tà ác.”
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng rốt cuộc hiểu ra tại sao lúc trước Chưởng Đàn nhảy điệu múa kia bên cạnh sẽ có hai con Vũ Sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận