Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 780: Trong phòng

"Theo ta thì chúng ta trước tiên đừng quan tâm đến Xúc Xắc nữa, chúng ta trước tiên hãy quan tâm đến những phiền phức gần ngay trước mặt này, chẳng hạn như vấn đề tu chân không tu giả này của ngươi.”
"Vấn đề này nếu không giải quyết, nếu như ngươi tiếp tục tu luyện, Xúc Xắc lão đại không giải quyết, bản thân ngươi sẽ trực tiếp tẩu hỏa nhập ma.”
Nhìn thấy Lý Hỏa Vương trầm mặc không nói đứng ở đó, ảo giác Tọa Vong Đạo kia tiếp tục nói: “Hơn nữa, chuyện này không khó giải quyết chút nào, không phải sao? Hồng Trung lão đại, tu giả công pháp của Tọa Vong Đạo chúng ta, rõ ràng là được ghi nhớ trong đầu ngươi, tại sao ngươi lại không tu luyện chứ?”
“Bịch!” Lý Hỏa Vượng dùng một quyền đấm thẳng vào mặt của ảo giác Tọa Vong Đạo, khiến hắn ta mai khai nhị độ bị đánh đến ngửa đầu ra sau, máu mũi đỏ tươi bắn ra ngoài không trung.
- Giải thích câu "mai khai nhị độ" ở đây là ý chỉ một việc thành công hai lần. Hết giải thích.
Một giây sau, Lý Hỏa Vượng đột ngột nhấc chân phải, đá thẳng vào bụng hắn ta, trực tiếp đá bay hắn ta ra ngoài.
"Lý Hỏa Vương, ngươi điên rồi! Ta đang nói chuyện chính sự với ngươi mà!"
Cùng với tiếng kim loại cọ xát "lạch cạch", Lý Hỏa Vượng đang ôm lấy đầu mình, trực tiếp mở túi dụng cụ tra tấn ở vạt áo ra, những dụng cụ tra tấn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo dính những vệt máu bày ra thành hàng trước mặt ảo giác Tọa Vong Đạo.
Lần này, mặc dù ảo giác Tọa Vong Đạo đầy vẻ không cam tâm trên mặt nhưng cuối cùng hắn ta cũng không nói gì nữa mà tránh ra xa.
“Lý huynh, người này nói quả thực có mấy phần hợp lý, tại sao ngươi lại không nghe lấy một chút?” Gia Cát Uyên ở một bên tiến lại gần hỏi.
"Gia Cát huynh, ngươi nghĩ xem, tu chân phải tu giả, lời này là từ miệng ai nói ra?”
"Xúc Xắc."
"Đúng, không sai! Là Xúc Xắc nói! Ta là Tâm Tố, ngươi nghĩ ông ta nói với ta điều này là vì cái gì?”
“Từ khi có được quá khứ của Hồng Trung, ta bây giờ đã có thể hiểu được một số ý nghĩ của Tọa Vong Đạo rồi. Đối mặt với bọn họ, phải luôn đề phòng ảnh hưởng của họ mọi lúc, cho nên lời này của ông ta là giả, tu chân chính là tu chân, không cần phải tu giả.”
Khi Lý Hỏa Vượng nói đến đây, giọng điệu chắc chắn dị thường.
"Chẳng lẽ không có một loại khả năng...”
"Không có! Tuyệt đối không có! Trong lòng ta hiện tại không có chút do dự. Vì tu giả, Tọa Vong Đạo đã làm biết bao nhiêu chuyện ác tày trời. Để tu giả, chẳng lẽ ta cũng phải giống như bọn họ? Xúc Xắc đây là đang lừa ta, ta tuyệt đối sẽ không mắc lừa.”
Lý Hỏa Vượng dùng ánh mắt cực kỳ kiên định nhìn chằm chằm Gia Cát Uyên: "Nếu ta thật sự tu giả rồi, vậy ta không phải Lý Hỏa Vượng, mà là trở thành Hồng Trung của Tọa Vong Đạo rồi. Vì vậy, ta nói lời này của ông ta là giả thì lời này của ông ta chính là giả.”
"Ồ..." Gia Cát Uyên hiểu và gật gật đầu, nghe đến đây, hắn ta dường như đã hiểu được ý nghĩ của đối phương.
Đối mặt với lời tu chân không tu giả mà Xúc Xắc nói, Lý Hỏa Vượng không phải không có hành động nào, ngược lại thái độ kiên định của hắn hiện tại chính là biện pháp ứng đối của hắn.
"Ngươi là đang hoài nghi Xúc Xắc đang lợi dụng năng lực Tâm Tố của ngươi, bảo tu chân không tu giả sẽ tẩu hỏa nhập ma, chuyện này sẽ trở thành thật?”
"Vì vậy, để tránh xảy ra loại chuyện này, ngươi liền trực tiếp ngăn chặn nó từ gốc, đúng không?”
“Không.” Lý Hỏa Vượng lắc đầu mạnh: “Tọa Vong Đạo tu giả không tu chân đều không sao, tại sao ta tu chân không tu giả lại có chuyện chứ? Vì vậy, chuyện này hoàn toàn không cần suy nghĩ kỹ. Chuyện này tuyệt đối chính là giả.”
"Lý huynh, ta hiểu rồi, không thể không nói biện pháp ứng phó này, nói không chừng Tâm Tô thật sự có thể.” Gia Cát Uyên hiểu và gật đầu, lui về đến bên cạnh những ảo giác khác.
Ảo giác Tọa Vong Đạo sáp đến bên cạnh hắn ta thấp giọng nói điều gì đó nhưng Gia Cát Uyên lại vẫy quạt và cười nhạt lắc lắc đầu.
Lý Hỏa Vượng nhìn bọn họ phía xa, thần thái có chút mệt mỏi mà đứng dậy, đi về phía phòng ngủ trên lầu hai.
Trong khoảng thời gian này, đủ thứ chuyện khiến hắn kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần, cộng thêm vừa rồi còn khiến ảo giác Tọa Vong Đạo kia biến thành thực thể hai lần, Lý Hỏa Vượng hiện tại cảm thấy thật sự rất mệt, hắn cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Khi nhìn thấy Lý Hỏa Vượng đi ngang qua mình, Lý Tuế bèn lặng lẽ đi theo.
Đợi đến lúc nhìn thấy Lý Hỏa Vượng nhắm mắt nằm trên giường, Lý Tuế cũng làm theo, kề sát hắn, cảm nhận nhịp tim quen thuộc trong da thịt.
Nó thích ngủ cạnh cha mình, bởi vì như vậy khiến nó cảm thấy như thể mình được trở lại trong cơ thể của cha.
Lý Tuế đầu đuôi giao nhau, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nhẹ nhàng dụi đầu vào Lý Hỏa Vượng: "Cha, con có thể giúp gì cho cha không? Con thật sự muốn giúp cha.”
Cảm nhận được sự quan tâm của Lý Tuế, điều này khiến trong lòng Lý Hỏa Vượng cảm thấy có chút ấm áp, hắn nhắm mắt giơ tay vỗ vỗ nhẹ trên đầu nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận