Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 627: Giam Thiên Tư

Không nói đến Tam Nguyên Tứ Hỷ thần bí khó lường khó đối phó, dù là Tọa Vong Đạo bình thường nhất mà hợp sức vẫn vô cùng khó chơi.
Càng quan trọng là, Bắc Phong từng nói trùm của Tọa Vong Đạo là Xúc Xắc cũng đến.
Lý Hỏa Vượng không rành về mạt chược, nhưng lúc nhỏ mỗi khi Tết đều thấy mẹ của mình Tôn Hiểu Cầm đánh bài, theo như hắn biết thì thông thường mạt chược đều là dùng hai Xúc Xắc để chơi.
Nhiều kẻ địch mạnh như vậy, nếu chỉ đối kháng bằng sức một mình hắn thì chỉ là người si nói mộng, nhất định phải kéo vật khổng lồ Giam Thiên Tư về phía mình mới có phần thắng.
Cũng chỉ có như vậy, thừa dịp bọn họ giao thủ thì một mình Lý Hỏa Vượng mới có thể ngư ông được lợi.
Lý Hỏa Vượng vất vả cực khổ gia nhập Giam Thiên Tư, cuối cùng đến lúc thu hoạch rồi.
“Nam Cung huynh, chuyện này quan hệ trọng đại, ta làm sao có thể nói bừa! Tất cả Tọa Vong Đạo đã đến Thượng Kinh rồi, tự nhiên không thể nào là dạo qua một lần rồi về, chắc chắn bọn chúng có mưu đồ gì. Ngươi cũng biết bọn họ vì lừa chơi có thể làm chuyện khiến một quốc gia mất nước!”
Lý Hỏa Vượng nói câu này khiến Nam Cung còn do dự lập tức quyết định: "Chuyện này dính líu quá lớn, ta đi báo cáo, ngươi hãy chờ ở đây.”
Nói xong, Nam Cung cau mày biểu cảm nghiêm túc rời khỏi phía sau tủ gỗ, vội vàng đi vào cửa hông phía bên trái.
Nhìn theo Nam Cung rời đi, Lý Hỏa Vượng thở phào một hơi, nhưng chuyện này vẫn chưa xong, hắn cũng biết Nam Cung chỉ là truyền lời, căn bản không cách nào xử lý chuyện lớn như vậy, có thể thuyết phục được Giam Thiên Tư vào cuộc hay không thì đại nhân vật tiếp theo mới là trọng điểm.
Lý Hỏa Vượng đi lòng vòng trong căn phòng trống trải này, trong đầu không ngừng suy nghĩ kế tiếp nên dùng lý do gì du thuyết đối phương.
Một giọng nói trầm thấp bỗng phát ra từ bình phong bên trái:
“Tất cả Tọa Vong Đạo đều đến?”
Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn về hướng cái bóng rộng lớn in trên bình phong, không trả lời, hắn không có bằng hữu trong Giam Thiên Tư.
Giọng nói phía sau bình phong lại vang lên:
“Ha ha, Thượng Kinh hiện tại quả nhiên thời buổi rối loạn, xem ra chúng ta đều phải đi Hậu Thục trốn tránh, may mà còn kịp.”
Giọng điệu đó khiến Lý Hỏa Vượng nhớ tới hành động của Thác Bạt Đan Thanh và Ký Tướng, giờ nhớ lại thì dường như đám cáo già kia đã sớm nhận ra báo hiệu.
Lúc trước bắt Tâm Trọc, Thác Bạt Đan Thanh đã nói làm xong vụ này sẽ đi Thanh Khâu trốn nạn, nhưng cuối cùng đã không trở về.
Lão thái giám Ký Tướng thì càng ghê gớm, trực tiếp tặng nhà ở Thượng Kinh Thành cho Lý Hỏa Vượng, ba mươi sáu kế chọn kế trốn.
Lý Hỏa Vượng hỏi bình phong kia:
"Vị huynh đài này, ngươi có biết tại sao Tọa Vong Đạo rầm rộ kéo đến Thượng Kinh không?”
"Ha ha ... Ngươi không biết quan gia đang làm cái gì? Không biết thì càng tốt, thời này hồ đồ là tốt nhất.”
Nói xong lời này, phía sau bình phong tạm thời không có tiếng động.
Lý Hỏa Vượng lại không chịu để yên, phong vân dâng lên, hắn lại không biết trong đó rốt cuộc có cái gì.
Lý Hỏa Vượng nhấc chân đi hướng bình phong kia thì phát hiện bên trong không có người, chỉ có một bức tượng hòa thượng mập khoác túi vải kích cỡ bằng đầu người đặt trên bàn lùn.
Hòa thượng nửa người trên rất vui vẻ, cười ngoác mồm, ưỡn bụng to trông buồn cười, nhưng nửa người dưới không được điêu ra, để lộ rễ cây màu đen thô to vặn vẹo thành một cục.
Nửa người trên có trật tự gắn với nửa người dưới không trật tự, trông rất kỳ cục.
"Nhĩ Cửu! Đâu rồi?!”
Nghe Nam Cung ở bên ngoài kêu, Lý Hỏa Vượng lại nhìn pho tượng hòa thượng rồi đi ra bình phong:
“Nam Cung huynh, ta ở đây!"
"Nhanh theo kịp, Giam Thừa đại nhân muốn gặp ngươi!" Nghe ra Nam Cung sốt ruột giục, Lý Hỏa Vượng nâng cao tinh thần, nhanh chóng gật đầu đi theo.
Lý Hỏa Vượng không rành về điều nhiệm chức vụ của Giam Thiên Tư, nhưng nếu có thể xử lý toàn bộ chuyện về Tọa Vong Đạo thì thân phận của Giam Thừa đại nhân chắc chắn không tầm thường.
“Đây, mặc vào, gặp mặt Giam Thừa đại nhân mà bộ dạng của ngươi là không lễ phép.” Nam Cung đưa một chiếc áo màu xám cho Lý Hỏa Vượng đã bị đốt trụi quần áo.
Lý Hỏa Vượng nhận lấy, khóa kín toàn thân đầy sẹo của mình.
“Gặp Giam Thừa đại nhân, có gì cứ nói nấy, đừng biên lung tung, đại nhân nhìn thấu đấy.”
Lời này khiến trong lòng Lý Hỏa Vượng giật nảy mình, đối phương có thể trực tiếp thấy rõ lòng người sao? Vậy nếu lúc gặp mặt mà hắn suy nghĩ lung tung chẳng phải là có thể bị nhìn ra thân phận Tâm Tố?”
“Dám hỏi, vị Giam Thừa đại nhân này sư ra môn nào phái nào?"
“Giam Thừa đại nhân khác với chúng ta, ngài là đệ tử Nho Gia, đệ tử Nho Gia kính quỷ thần nhưng tránh xa, không tu luyện bất cứ thần thông công pháp."
“Là một phàm nhân bình thường?!”
Lý Hỏa Vượng suýt chút cho rằng chính mình nghe lầm, cao tầng chưởng quản nhiều Giam Thiên Tư toàn Đại Lương cư nhiên chỉ là người bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận