Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 649: Thà giết nhầm một nghìn (1)

Là một người già ăn mặc như sĩ đại phu, tóc trắng xóa, ống tay áo rộng lớn rũ xuống bên chân, khác với người thường có vành tai của ông ta, vành tai rộng lớn như khuyên tai rũ xuống bờ vai.
Người này thoạt trông rất khí thế, không giận mà uy ngồi ở đó không nói một lời, tiếng nghị luận trong đại điện thu nhỏ dần.
Lúc này, Lý Hỏa Vượng cẩn thận phân biệt mới phát hiện một hàng người đứng ngay ngắn phía sau ghế bành, cũng bởi vì mờ tối nên hắn không thể phân rõ bộ dạng của hắn.
"Hôm nay Giam Thiên Tư triệu tập các ngươi đến đây vì chuyện gì chắc không cần ta nói nhiều chứ?”
Tùy theo Tư Thiên Thiếu Giam này lên tiếng, khủng bố giống như núi bộc phát từ người ông ta đè xuống, toàn bộ đại điện nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ.
Bùm bùm bùm!
Trong đám đông có người thân thể cứng ngắc lục tục ngã xuống đất.
Khi Lý Hỏa Vượng cho rằng những người này là bị dọa xỉu thì phát hiện có người đi đến gần họ, vươn ra móc sắt lột da mặt của họ, màu mạt chược trên mặt họ đã chứng minh thân phận của họ, Tọa Vong Đạo.
Ánh mắt của Tư Thiên Thiếu Giam thản nhiên quét qua đám Tọa Vong Đạo này, dường như không hề bị bất ngờ gì.
"Muốn đối phó Tọa Vong Đạo vốn không khó, khó ở chỗ đám lừa đảo này giấu trong dân chúng không chui ra, nhưng không sao, Thượng Kinh Thành dù sao là Thượng Kinh Thành của chúng ta, chứ không phải của chúng.”
“Bọn chúng cho rằng chính mình kín không kẽ hở, nhưng đó là lừa mình dối người mà thôi, cư nhiên dám can đảm trắng trợn giết Giam Thừa trong tư! Hừ! Thật sự cho rằng không rảnh tay đối phó chúng sao?”
Nói đến đây, tùy theo vị Tư Thiên Thiếu Giam này nhẹ vung tay, người đứng sau lưng ông ta đưa vài tờ giấy vào tay mỗi người.
Lý Hỏa Vượng nhận lấy, nhìn gần thấy trên giấy dường như viết một ít địa chỉ và chân dung.
“Tất cả đều là người tình nghi Tọa Vong Đạo, bắt bọn họ đến, sống chết đều được.”
"Chỉ cần có thể kiểm nghiệm ra là thực, đầu của Tọa Vong Đạo bình thường một cái năm Dương Thọ Đan, thăng nửa bậc quan.”
“Đầu của Tam Nguyên và Tứ Hỷ, một cái đầu ba trăm Dương Thọ Đan, thăng ba bậc quan!”
“Người giết được nhiều nhất sẽ được Tư Thiên Giam ban cho ba giáp vô cấu dương thọ!"
Lời này thốt ra, tất cả mọi người sôi chảo dầu, chưa từng thấy thưởng hậu hĩnh như vậy.
Ba giáp! Tròn một trăm tám mươi năm! Thử hỏi ai không muốn muốn sống lâu thêm một trăm tám mươi năm! Hơn nữa Tư Thiên Giam đại nhân tặng dương thọ tự nhiên là sẽ không biến thành Nhân Tiêu!
Có người trước khi đến còn định che giấu thực lực, thoáng chốc buông xuống hết thảy băn khoăn, nóng lòng muốn thử.
"Đi đi, lão phu chúc các vị mã đáo thành công, thăng quan tiến tước. À, nhớ là Tọa Vong Đạo này tội ác chồng chất, tội ác tày trời, các ngươi lần này bao vây tiễu trừ Tọa Vong Đạo là hành động vĩ đại thay trời hành đạo cho bách tính, cho thiên hạ, cho điện hạ, cho nên thà rằng giết sai một nghìn, không thể bỏ qua một người!”
Ầm!
Bốn cổng thành đông nam tây bắc của Thượng Kinh nặng nề đóng sầm lại trong tiếng nổ lớn.
Cùng với tiếng trống trận, một số quân nhân mặc trọng giáp lần lượt leo lên tường thành, toàn thân tràn ngập sát khí giống như hình thành bức tường lớn bốn phía, bao lại mọi thứ.
Những nỏ lớn, vũ khí vốn nên dùng để đối phó kẻ địch cũng dần chuyển hướng nhắm vào trong thành.
Tuyết vẫn đang rơi, phủ lên Thượng Kinh Thành một lớp bát ngát, một số đốm đen nhỏ giống như con kiến xuất phát từ nha môn Giam Thiên Tư dần lan tràn đi bốn phía.
Lý Hỏa Vượng cau mày cưỡi ngựa, liên tục đánh vào mông ngựa khiến nó chạy hướng góc phía đông thành, đi theo phía sau hắn còn có năm người, bọn họ cùng nhìn trang giấy trong tay.
Trong căn nhà ở bốn phía đã vang lên tiếng hét, tiếng khóc la.
Một cửa gỗ dán giấy thần giữ cửa bị đụng mở, một người phụ nữ gầy yếu ôm đứa trẻ còn nằm trong tã lót lảo đảo nhào ra ngoài.
Nhưng cùng với tiếng rít, một thanh đại đao đầu quỷ bay vút ra khỏi nhà.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, em bé trong ngực người phụ nữ bỗng cười gian ác, xương toàn thân rút lại, nhanh nhẹn chui ra khỏi tã lót.
Sau đó tứ chi nhỏ gầy bỗng đạp một cái đẩy mẫu thân của mình về phía thanh đao bay tới, còn nó thì nương lực đẩy chạy trốn.
Phập!
Người phụ nữ nháy mắt bị mũi đao đâm thấu tim, máu nóng hòa tan bông tuyết trắng tinh, lộ ra gạch lót sậm màu ở bên dưới.
Một người phụ nữ trên mặt có hai vết sẹo hùng hổ lao ra khỏi phòng, rút đại đao đầu quỷ ra, lao về phía trẻ sơ sinh chạy nhanh trong đất tuyết.
“Tổ cha nó! Tọa Vong Đạo chó chết, ngon thì đứng lại đó!”
Cái chết của mẫu thân giống như giẻ rách bị ném trong đất tuyết, trừ Lý Hỏa Vượng ra không có bất cứ một người lưu ý.
“Đêm nay sẽ chết rất nhiều ... cực kỳ nhiều người.”
Lý Hỏa Vượng cắn chặt răng, quai hàm phồng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận