Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 692: Dị biến (2)

Đây vốn là việc mừng lớn, chẳng qua khi đứa trẻ kia được ôm từ trong phòng ngủ ra, khi nhìn thấy dáng vẻ của đứa nhỏ, đám người vừa mới chuẩn bị mở miệng chúc mừng trong nháy mắt không lên tiếng nữa, Cẩu Oa thì càng như gỗ đứng nguyên tại chỗ.
Trên cơ thể của đứa trẻ kia chỗ đông chỗ tây đều là ban trắng, trên gương mặt giống Cẩu Oa như đúc là bạch tạng bẩm sinh.
La Quyên Hoa đảm nhận làm bà đỡ lén liếc một vòng, đi đến bên cạnh Cẩu Oa, cẩn thận đưa vào trong lòng hắn.
"Là một bé gái."
Sắc mặt của Cẩu Oa trong nháy mắt trở nên trắng bệch, gần như sắp đứng không vững rồi.
“Vì sao là một bé gái ... vì sao lại là một bé gái ... thế này thì sao mà gả đi được?"
Xuân Tiểu Mãn với biểu cảm vô cùng khó chịu nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Linh Miểu, thanh âm chứa chút run rẩy nói: "Loại người này như chúng ta chính là thiên tàn địa thiếu, ngoại trừ diện mạo khó coi còn sẽ hại tới con cháu, mạnh mẽ giữ lại cũng sẽ chỉ hại con cháu mà thôi."
"Ta trước kia từng nhắc tới với Cẩu Oa, chỉ là hắn luôn cảm thấy bản thân thì khác, ài ... ".
Bạch Linh Miểu vốn có gương mặt trắng nõn, nghe thấy như vậy liền nhuộm lên màu tro tàn.
Lý Hỏa Vượng đi theo con đường núi gồ ghề lên trên núi, đợi tới khi hắn lại đi tới trước cái hang sâu kia, hang động bằng phẳng trước kia lúc này đã trở nên vô cùng kỳ quặc.
Một số vặn vẹo, một số thì cổ quái, thậm chí có một số nơi xuất hiện các loại hình điêu khắc không giống nhau, có Dương Na, có Tôn Hiểu Cầm, có Lý Kiến Thành, mà đây đều là kiệt tác trong quá trình tu chân của Lý Hỏa Vượng.
Thứ này đều do hắn trong lúc vô thức tạo thành, cho dù bảo hắn hiện tại làm lại một lần nữa, e là hắn cũng không làm được.
Bên trong nham động này tìm được một nơi khá bằng phẳng, Lý Hỏa Vượng bắt đầu ngồi hai chân xếp bằng, lại bắt đầu tu chân.
Hắn nín thở ngưng thần, bắt đầu nỗ lực đẩy tiên thiên nhất khí bọc trong thần quang bên trong cơ thể của bản thân về phía trong một trong bảy vòng của mình.
Trải qua thời gian dài cố gắng, cỗ tiên thiên nhất khí kia đã bắt đầu hoạt động, hắn muốn nhân cơ hội ngày hôm nay từng bước đến đúng vị trí.
Lý Hỏa Vượng bắt đầu tiến vào trạng thái vong ngã, giờ phút này trong đầu của hắn ngoại trừ đẩy tiên thiên nhất khí đến ngoài vị trí vòng, thì không có tạp niệm nào khác.
Quá trình rất chậm, nhưng cỗ tiên thiên nhất khí kia quả thực đang di chuyển.
Quá trình này rất mạo hiểm, thần quang từ hai mắt vừa bao bọc vừa di chuyển, Lý Hỏa Vượng thậm chí có mấy lần khiến cho tiên thiên nhất khí kia rò rỉ một chút, cho nên khiến cho bản thân bị bắt về lại trên giường bệnh ở thế giới thực.
Công phu không phụ lòng người, dưới sự chăm chú hết sức của Lý Hỏa Vượng, hắn cảm thấy tiên thiên nhất khí trong cơ thể bản thân dần chồng lên vòng bánh xe của bản thân.
Trong phút chốc, Lý Hỏa Vượng cảm giác được thần quang bao phủ khí thiên tiên bành trướng mạnh, nhanh chóng bùng lên trong cơ thể của hắn, tán đi bốn phương tám hướng.
Mà tất cả đồ vật va chạm với thần quang này, từ trong ra ngoài toàn bộ đều biết được.
Cho dù là giun đất trong đất, sâu càng nhỏ hơn giun đất, hắn đều biết được rất rõ ràng.
Loại cảm giác này đến vô cùng kỳ diệu, trong nháy mắt này Lý Hỏa Vượng cảm giác bản thân không phải chỉ có một đôi mắt, bản thân có được vô số con mắt, loại mắt này chẳng phân biệt trong ngoài, khảm bộ đan xen, hình thành một vòng tròn.
Chỉ cần hắn muốn, thì có thể thấy rõ ràng đồ vật bốn phía.
Chỉ là loại cảm giác này đến thì nhanh, đi cũng nhanh, chờ đến khi Lý Hỏa Vượng mở mắt ra lại lần nữa, cơ thể trực tiếp từ trong trạng thái nhẹ nhàng mà ngã xuống mặt đất.
Sau khi cắt đổi vị trí tiếp đất vững vàng, Lý Hỏa Vượng nhìn xung quanh, không biết vì sao, hắn hiện tại nhìn thấy rõ ràng tất cả giống như trước kia, nhưng lại luôn cảm thấy có chi tiết nào đó không quá giống.
Bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, Lý Hỏa Vượng tùy tay nhặt từ trên mặt đất lên một viên đá, chậm rãi nhắm mắt lại.
"Đây là một quả táo."
Đây không đơn giản chỉ là lời nói ngoài miệng, Lý Hỏa Vượng bắt đầu toàn tâm toàn ý tin tưởng, thứ cầm trong tay mình chính là một quả táo.
Từng gân xanh nổi lên xuất hiện trên trán, biểu cảm của Lý Hỏa Vượng cũng bắt đầu trở nên dữ tợn hẳn, cầm lấy cục đá trong tay run rẩy kịch liệt.
Mấy giây sau, chờ Lý Hỏa Vượng bật mạnh mở to mắt, hắn phát hiện quả táo trong tay vẫn còn.
Chờ Lý Hỏa Vượng hưng phấn đặt quả táo bên miệng, cắn một miếng lớn, cảm thấy nước trái cây chua ngọt xuất hiện bên trong miệng của chính mình.
Khi hắn không ngừng nhai nuốt, nước táo kia cũng trở nên nhiều hơn, nhưng dần dần, hương vị của thứ chất lỏng kia bắt đầu thay đổi, chua và ngọt nhanh chóng biến mất, bắt đầu biến thành mùi vị rỉ sắt gay mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận