Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1423: Viên Nhị

Bạch Linh Miểu dám nói như vậy là bởi vì cô tin chắc bọn họ không thể thành Diêm Vương, bởi vì lòng đất của Thanh Khâu mới là nơi người chết nên đi, bên này căn bản không phải âm phủ, hơn nữa Thiên Đạo tử vong rõ ràng là Vô Sinh Lão Mẫu chưởng quản, thật sự có Diêm Vương cũng nên là bà ta.
Mặc kệ những Tâm Tố này là bị Tọa Vong Đạo lừa hay bị thứ khác lừa dối, nếu không chọc thủng chấp niệm trong lòng họ e rằng sẽ không chịu đi theo cô.
Lựa chọn đánh bị Bạch Linh Miểu xóa khỏi danh sách, nếu cứng rắn đối phó mười một Tâm Tố e rằng sẽ trầy da tróc vảy.
“Hay là chúng ta làm một giao dịch đi? Chúng ta giúp các ngươi giải quyết phiền phức này, cho các ngươi làm Thập Điện Diêm Vương, đổi lại, sau khi xong việc các ngươi cùng ta ra ngoài, cũng xem như giúp ta một việc?"
"Không cần!"
Tâm Tố thủ lĩnh cứng rắn từ chối, trong mắt tràn ngập địch ý mang theo Tâm Tố khác dần dần lui về phía sau.
Rất hiển nhiên hắn ta căn bản không tin tưởng người phụ nữ kỳ lạ có hai thân mình, căn bản không muốn đàm phán.
Cảm giác bọn họ sắp Bạch Linh Miểu siết chặt nắm đấm, lập tức tiến lên một bước: “Các ngươi rốt cuộc còn muốn ở chỗ này bao lâu nữa? Các ngươi có thể tiêu hao trong thế giới bên này, nhưng còn người thân ở thế giới bên kia thì sao? Bọn họ có thể tiêu hao theo các ngươi được không? Có từng nghĩ đến nhiều năm qua bọn họ sống như thế nào không?”
Đám Tâm Tố vừa xoay người chợt ngừng lại, vụt quay người nhìn Bạch Linh Miểu, biểu cảm hoàn toàn thay đổi, rất hiển nhiên là bị đâm trúng chỗ đau.
Có kinh nghiệm đối phó Tâm Tố, đây không phải là Bạch Linh Miểu tùy tiện nói ra, cô ở bên cạnh Lý Hỏa Vượng lâu như vậy, thấy nhiều cũng nghe nhiều, cô thật sự hiểu rõ một số chuyện của Tâm Tố.
Nhìn mệt mỏi và chết lặng ẩn giấu dưới ánh mắt kiên định của đám Tâm Tố, Bạch Linh Miểu hiểu rằng bọn họ ở đây e rằng cũng chỉ là cố chống đỡ, giống như Thác Bạt Đan Thanh vậy, đám Tâm Tố này không kiên định nhiều như cô nghĩ.
Đối với việc này, Bạch Linh Miểu cùng Nhị Thần lập tức thầm bàn bạc, ra một chủ ý mới.
“Các ngươi ở nơi này bị hành hạ còn chưa đủ sao? Nhiều năm trôi qua, ta biết các ngươi khẳng định cũng từng hối hận, chẳng qua trước kia các ngươi không có quyền lựa chọn, đành phải một con đường đi đến cuối, nhưng hiện tại các ngươi được lựa chọn.”
“Hãy xem cách ăn mặc của chúng ta, chúng ta là ngày hôm qua chủ động tiến vào, chúng ta có thể tiến vào tự nhiên cũng có thể ra ngoài."
"Cho nên ta có thể giúp các ngươi, ta có thể mang các ngươi ra ngoài, sau đó rút ra tiên thiên nhất khí trong người các ngươi, sau này các ngươi không còn hoang mang không thể phân rõ. Chờ trừ bỏ thân phận Tâm Tố, các ngươi có thể sống như ý mình muốn!”
"Hơn nữa các ngươi không cần thiết băn khoăn, Tâm Tố là giá trị liên thành, nhưng mười một Tâm Tố ở chung một chỗ, chỉ bằng vào thực lực của ta và thuộc hạ căn bản không phải là đối thủ của các ngươi."
“Đúng rồi, thử đi, ngại gì không thử, còn hơn là các ngươi tiêu hao ở đây.” Nhị Thần ở một bên hát đệm.
Bạch Linh Miểu cổ động khiến không khí nóng nảy dần bình thản, mọi người nhìn chăm chú vào mặt cô.
Thấy vẻ mặt của các Tâm Tố hơi thay đổi, Viên Nhị biết không thể tiếp tục như vậy, cứ để mặc người phụ nữ này lừa dối thì phe mình sẽ tan rã lòng người.
"Đừng tín nữ nhân này! Nữ nhân này nói đều là giả! Không chừng nàng là Tọa Vong Đạo! Chúng ta chỉ cần xếp hàng Tiên ban, trở thành Thập Điện Diêm Vương thì thế giới bên kia cũng nằm trong sự điều khiển của chúng ta!”
"Thật sự như vậy sao? Đây là ý tưởng của riêng ngươi hay của mọi người? Tại sao ngươi độc đoán nghĩ bọn họ muốn làm Diêm Vương? Tại sao khẳng định làm Diêm Vương là có thể điều khiển âm phủ của thế giới khác? Ngươi có từng ở bên này thấy vong hồn nào của bên kia không?”
“Tại sao áp đặt ý tưởng của mình lên người khác? Ngươi có thể lắng nghe suy nghĩ của người ta không? Hay là ngươi chỉ xem mọi người là công cụ giành tư lời?”
Nhị Thần lập tức nói chen vào tăng thêm sức nặng:
"Hơn nữa ngươi rõ ràng cái gì đều phân không rõ, trong lòng ngươi hiện tại còn hoài nghi thế giới này có thật sự tồn tại hay không, sao ngươi dám nói chắc chắn như vậy?”
Bạch Linh Miểu liên tục nói, nội dung cực kỳ sắc bén, khiến sắc mặt của Viên Nhị trở nên hết sức khó coi.
Càng bất đắc dĩ là hắn ta không thể giết người phụ nữ, nếu hắn ta ra tay e rằng đồng bạn khác sẽ sinh lòng ngăn cách.
"Không được, không thể xuôi theo con đường nữ nhân này vạch!”
Viên Nhị lập tức phất tay:
“Được rồi, ngươi không tin phải không? Vậy ngươi hãy đến xem! Cứ theo như lời của ngươi, đúng là chúng ta gặp phiền phức, chỉ cần ngươi giúp chúng ta thì chúng ta cũng tự nhiên giúp ngươi.”
Đã nhiều năm mà Viên Nhị không giải quyết được, hắn ta không tin cô gái nhỏ này thật sự có biện pháp gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận