Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1188: Pháp Hội (1)

Khi thấy mi tâm Gia Cát Uyên vậy mà lại bị điểm lên trên một chấm đỏ, Lý Hỏa Vượng thật sự nhịn không được, run rẩy ôm lấy bụng lên tiếng cười lớn. "Ha ha ha ha! ! !"
Tiếng cười của hắn rất lớn truyền đi rất xa hơn nữa một chút cũng không che giấu, rất nhanh liền hấp dẫn ánh mắt của các hoà thượng Chính Đức Tự và khách dâng hương.
"Phụt ! ha ha ha! ! Không có việc gì, các ngươi tiếp tục làm đi, ha ha ha! !" Lý Hỏa Vượng vừa nói vừa cười, quay người rời khỏi bên cạnh ngôi điện mới.
"Lý thí chủ, ngươi không phải đệ tử Phật Gia, bây giờ bần tăng sẽ kể cho ngươi về quá trình, đợi lát nữa ngươi cùng bần tăng và chúng đệ tử, tổ chức Già Lam Pháp Hội ở Thiên Phật Điện, và Tâm Huệ sư huynh sẽ mang theo những đệ tử La Hán khác, tổ chức Vô Già Đại Hội ở bốn điện thờ khác."
Phương trượng Thiền Độ khoác áo cà sa mang theo Lý Hỏa Vượng đi về phía trước, điểm khác biệt so với ngày hôm qua chính là, trong tay của ông ấy nâng một chiếc Tử Kim Bát, nhìn không giống như một đồ vật bình thường.
"Vô Già Đại Hội?" Lý Hỏa Vượng nghĩ tới điều gì đó, trên mặt lộ ra một tia ghét bỏ. "Quả nhiên không phải người nhà thì không bước vào cửa, lại còn muốn tổ chức Vô Già Đại Hội, thu hút sự chú ý của Phật tổ."
"Lý thí chủ, ý nghĩa của Vô Già Đại Hội là một đại hội ăn chay không che đậy, không gây trở ngại, không phân biệt giàu nghèo, tăng ni hay người thường, thông minh hay ngu dốt, thiện hay ác đều được đối đãi một cách bình đẳng."
"Hoá ra còn có chuyện như vậy sao? Vậy là ta đã suy nghĩ nhiều rồi, ngươi không cần giải thích quá nhiều, chỉ cần giúp ta gặp Phật tổ là được." Lý Hoả Vượng đột nhiên cảm giác mình đã nghĩ xấu về những vị hòa thượng này rồi, hắn còn tưởng rằng là loại Vô Già Đại Hội đó chứ.
Có điều lúc đi tới ngoài điện, hắn nhìn đám hòa thượng đông đúc đang dựa vào góc tường chắp hai tay, chỉ có một vị hoà thượng cả người chỉ đeo một chuỗi tràng hạt trên cổ, đang ngồi ở đó gõ mõ, Lý Hoả Vượng lúc này mới phản ứng được, những gì lão hòa thượng vừa mới nói dường như cũng không phải là bác bỏ ý nghĩ của mình.
Khi đến gần, tiếng tụng kinh của những vị hòa thượng kia chồng chéo lên nhau truyền vào trong tai Lý Hoả Vượng. "Hành thâm bàn nhược ba la mật, đa thời chiếu kiến ngũ uẩn giai không, bồ đề tát đóa, y bàn nhược ba la mật đa cố, yết đế yết đế, ba la yết đế. Ba la tăng yết đế, bồ đề tát bà kha …"
Dưới sự hướng dẫn của đám hoà thượng Thiền Độ, Lý Hoả Vượng cố ý đổi sang một bộ xiêm y sạch sẽ, bước vào Thiên Phật Điện được bao quanh bởi chúng tăng.
Toàn bộ đại điện tràn ngập trong hương khói, khiến Lý Hoả Vượng chỉ có thể nhìn thấy thân của tượng Phật ở chính điện, chứ không thấy được phần đầu.
Ngoại trừ Phật tổ ở chính giữa ra, còn có nhiều tượng Phật khác nhau hoặc ngồi hoặc nằm trên các đài toạ được bày chi chít xung quanh.
Cái gọi là Thiên Phật Điện rốt cuộc có một ngàn bức tượng Phật hay không, Lý Hoả Vượng không biết, nhưng mà có thể cảm giác được rất rõ ràng tượng Phật ở đây tôn quý hơn so với những địa phương khác, bởi vì tất cả tượng Phật bên trong điện này đều độ một lớp vàng.
Lý Hoả Vượng ở trên bồ đoàn, khoanh hai chân lại, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Ngay khi hắn hít sâu một hơi, liền bất chợt mở mắt ra, nhìn thấy những thứ xung quanh Phật tổ đã hoàn toàn thay đổi bộ dáng. Ngoài điện những nhạc cụ Phật giáo vô cùng trang nghiêm như trống, chuông, khánh, nao bạt kia đồng thời vang lên tiếng nhạc Phật.
Những "Phật tổ" này hoặc lớn hoặc nhỏ, vẫn là những "Phật tổ" vô cùng ghê tởm mà Lý Hoả Vượng đã từng thấy qua kia.
Cho dù giờ phút này "Phật tổ" đã được độ vàng vẫn không có tốt hơn nửa phần, ngược lại còn làm tăng thêm vẻ cổ quái.
Núi thịt to lớn vặn vẹo quái dị đang nằm ở trên đài hoa sen giống như một đống bùn nát vậy, phần da trên lưng của nó giống như một con cóc ghẻ phủ đầy huyết tương sền sệt.
Các loại bộ phận sinh sản dị dạng kỳ quái đều được bao quanh bởi huyết tương, nhô ra nhô vào từ bên trong lớp da ghê tởm kia, khi thân thể nó ngọa nguậy thì không ngừng uốn éo.
Một vật quái dị và ghê tởm như vậy, giờ phút này lại toàn thân trên dưới đều bò đầy những hoà thượng ở trần đang động đậy giống như vậy, ở khe hở giữa các hoà thượng và các loại bộ phận khác, cắm đủ các loại nhang hương to lớn dài một thước.
Những vị hòa thượng này mải mê hút lấy làn khói trắng phảng phất từ hương nhang, với biểu tình phấn khích, hô hấp dồn dập, dùng máu thịt của mình để lấp kín tất cả khe hở trên người "Phật tổ", thân thể cũng uốn éo theo tiết tấu động đậy của thứ này.
Lý Hoả Vượng lại chậm rãi thở ra một hơi, nhắm hai mắt lại. "Quả nhiên để Lý Tuế ở lại bên ngoài là đúng."
Sau khi tiếng chuông to lớn xa xăm vang lên từ đằng xa truyền tới toàn bộ Chính Đức Tự, Thiền Độ mang theo tất cả đệ tử, vây quanh bàn toạ của Lý Hoả Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận