Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 921: Tâm Tố Tâm Bàn (1)

Đối phó bọn chúng không phải việc lớn gì, nhưng càng quan trọng là, Lý Hỏa Vượng sắp không nhịn thở được nữa.
Động tác cường độ cao trong biển sâu, giờ phút này Lý Hỏa Vượng cảm giác hai phổi như bị lửa đốt, biểu cảm càng lúc càng thống khổ, trên trán bắt đầu nổi gân xanh.
Bản năng xui khiến Lý Hỏa Vượng phải nhanh chóng trồi lên mặt nước, nhưng hắn đang ở đáy thuyền lớn, còn bị đám Bát Tiên kỳ lạ bám chân, không thể bơi ra được.
Bị thiếu dưỡng khí, ý thức của Lý Hỏa Vượng càng lúc càng mơ hồ, hơn nữa bắt đầu xuất hiện ảo giác.
“A!”
Trong miệng ngậm dao găm, Lý Hỏa Vượng trồi lên mặt nước thở hồng hộc, lại hít sâu mấy lần, hắn lại lặn xuống, bơi xuống vùng biển sâu.
Sau khi hít vài hơi thật sâu thì Lý Hỏa Vượng lấy lại tỉnh táo, toàn thân tràn ngập sức lực.
Bên dưới đáy thuyền đen ngòm, Lý Hỏa Vượng đã hít đủ dưỡng khí vào phổi, giờ phút này hắn đã không còn điểm yếu.
Kết cục của Bát Tiên trong nước biển tự nhiên là rõ ràng.
Rất nhanh, từng mảnh vụn gỗ hoặc đen hoặc vàng che kín nước biển quanh chỗ Lý Hỏa Vượng, dù chúng năng động tới mức nào thì trong tình huống này cũng không động đậy được.
Giải quyết xong Bát Tiên, xúc tu màu đen mọc ra từ tứ chi của Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đung đưa, mang theo hắn ngoi lên mặt biển.
Khi lại leo lên sàn thuyền, Lý Hỏa Vượng thở hổn hển quyết định dùng vũ lực.
Nếu đối phương đã biết chính mình sắp đến, chiêu đánh lén đã trở nên vô nghĩa, hơn nữa dù là cứng chọi với cứng, đều là Tâm Bàn của Tư Mệnh, chưa chắc hắn không đánh lại tên kia.
Xoẹt!
Một kẽ nứt bay qua, chém vào đỉnh Thanh Đồng lớn thắp ba nén nhang dài. Đỉnh to dùng để thờ cúng vỡ ra, hương tro rơi vãi đầy đất.
"Đi ra! Nếu vẫn không ra thì ta sẽ đốt thuyền của ngươi!”
Lý Hỏa Vượng nhìn làn da trên người bị cháy chỉ còn một nửa, hắn lại móc ra dao đánh lửa, quẹt mạnh vào da, lửa lập tức bùng cháy bao bọc hắn.
Lửa cháy hừng hực đốt bên chân Lý Hỏa Vượng, dần khuếch tán ra bốn phía.
Khoang thuyền mở rộng, bỗng nhiên một đám người lao ra ngoài. Lý Hỏa Vượng chưa từng thấy cách ăn mặc của những người làn da hơi đen này, khá xa lạ.
Mà kệ nó, đám người mặc đồ quái dị thấy Lý Hỏa Vượng định đốt thuyền, trong mắt tỏa ra lửa giận, bất chấp tất cả cầm các loại vũ khí lao về phía hắn.
Trong đám người này có khá nhiều cao thủ, nhưng định sẵn vô dụng. Lửa lan rộng nhanh hơn, kết cục của họ là biến thành củi đốt lửa cháy càng dữ hơn.
Lửa cháy càng lúc càng lớn, chiếc thuyền sắp biến thành thuyền lửa, đột nhiên lửa trên người Lý Hỏa Vượng và sàn thuyền tắt ngấm.
Giống như thời gian đảo ngược vậy, sàn gỗ bị nướng đen nhanh chóng trở lại màu khác, càng kỳ dị là đỉnh Thanh Đồng ở đầu thuyền bị Lý Hỏa Vượng chém mẻ một góc cư nhiên cũng phục hồi như cũ.
Két két!
Cửa khoang thuyền chậm rãi mở ra, một người đàn ông trên cổ đeo vòng cổ xích chó, quần áo rách rưới chậm rãi bò ra. Sợi xích gỉ sét nối giữa hắn ta và trong khoang thuyền, sợi xích ma sát dưới đất phát ra âm thanh chói tai.
Nhưng không chỉ có một người như vậy, rất nhanh người thứ hai từ bên trong bò ra, có tổng cộng năm người bò ra.
Bề ngoài của những người này không khác gì người bình thường, nhưng mắt đều là hai con ngươi giống hệt nhau.
Vẻ mặt Lý Hỏa Vượng nghiêm túc siết chặt nắm đấm, hắn biết giày vò lâu như vậy, chính chủ rốt cuộc đến.
"Đứng lên." Trong khoang thuyền đen ngòm truyền ra một giọng nói già nua, năm người này ánh mắt ngơ ngẩn, chậm rãi đứng lên, miệng lặp lại.
"Đứng lên."
"Đứng lên."
"Đứng lên."
"Đứng lên."
"Đứng lên."
Đối diện năm người kỳ lạ này, Lý Hỏa Vượng không quá hoảng loạng, hắn nhìn sâu trong khoang thuyền tối, hỏi:
“Ngươi là Tâm Bàn mà Đấu Mẫu đã giấu đi?”
Cùng lúc đó, Lý Hỏa Vượng chợt nghe bên trái mình có tiếng vó ngựa, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện trên bến cảng phương xa bay lên đất vàng.
Dường như có người đến bến cảng, nhưng mặc kệ là ai đều vô dụng, bởi vì thuyền không biết từ khi nào đã lái đi xa hơn.
Vẻ mặt Lý Hỏa Vượng nghiêm túc quay đầu lại, tiếp tục nhìn bóng tối sâu thẳm trong khoang thuyền:
“Ra đi, ta đã tìm tới đây, ngươi còn giấu mặt làm gì?”
Bùm!
Bành Long Đằng không đầu đụng mạnh vào bên người Lý Hỏa Vượng, sải bước tới trước, lao nhanh về phía năm người.
“Người này gãy chân.” Âm thanh già nua lại lần nữa vang lên.
Tùy theo năm người kia cùng lặp lại, Bành Long Đằng đang chạy nhanh bỗng đứt hai chân, ngã mạnh xuống sàn gỗ.
Khi Lý Hỏa Vượng lại lần nữa nhìn về hướng năm người này thì trong lòng cảm thấy rùng rợn. Năng lực lời ra pháp theo của đối phương khiến hắn liên tưởng đến một số thứ không tốt.
"Tâm Tố? Năm người này đều là Tâm Tố?!"
Khi biết thân phận thật sự của năm người này thì Lý Hỏa Vượng đã hiểu nguyên nhân tường gỗ bị cắt tự động khép lại. Có thể khiến đỉnh Thanh Đồng lớn bị cắt ra biến về như cũ, toàn bộ thiên hạ hiện tại chỉ có năng lực tu chân của Tâm Tố có thể làm được điểm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận