Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 821: Vây hãm (1)

Lý Hỏa Vượng bước qua đầu người, tiếp tục lao về phía trước.
Nhìn những khuôn mặt xung quanh, Lý Hỏa Vượng không hiểu sao lại nghĩ đến sư phụ Đan Dương Tử bị mình giết chết.
Những người này rất giống với Đan Dương Tử lúc trước, mê tín ngu xuẩn và vô tri, bị người ta mặc ý chơi đùa.
Lúc nhìn thấy sự điên cuồng trong đôi mắt của chiếc đầu người kia, Lý Hỏa Vượng hiểu rằng những khó khăn khổ cực nơi nhân thế đã khiến những người này không còn lại gì nữa, kể cả lý trí, bọn họ chỉ có thể đặt hy vọng vào cái gọi là Vu Nhi Thần, ngay cả khi Vu Nhi Thần này chính là hung thủ đã hại bọn họ rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Bọn họ không sai, nhưng vào lúc này, Lý Hỏa Vượng chỉ có thể dùng máu thịt của bọn họ để mở ra một con đường.
Có điều như vậy cũng tốt, sống như xác sống thế này, có lẽ chết đi còn dễ chịu hơn.
Kim Sơn Trảo chỉ còn nửa người ở bên cạnh run rẩy nhìn mọi thứ trước mắt, trong mắt mang theo vẻ bi phẫn, nước mắt không kìm được mà rơi xuống, “khịt khịt”, theo bên cạnh Lý Hỏa Vượng lâu như vậy, cuối cùng ông cũng phát ra một tiếng đầu tiên.
Ngay khi Lý Hỏa Vượng hơi mở to mắt nhìn về phía ông, mặt đất đột nhiên trũng xuống, hai bắp chân trực tiếp lõm vào trong đất.
Ngay sau đó, từ mặt đất phía dưới chân đám người xung quanh, ba tầng đất lồi lên đang nhanh chóng áp sát về phía Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng vốn đã biết tín đồ của Pháp Giáo nhiều như vậy, nhất định sẽ có một số kẻ khó đối phó lẩn trốn và chỉ đạo trong đó, chỉ là không ngờ rằng mình chạy nhanh như vậy mà những người này vẫn còn bám theo được.
“Thuật độn thổ?” Lý Hỏa Vượng quả quyết dứt khoát, rút Tích Cốt Kiếm ra vung mạnh một cái về phía một đống đất nhô lên trong số đó, đống đất và mặt đất trực tiếp bị chém bay một mảng lớn.
Ngay khi hắn đang gọt vót đống đất thứ hai, đống đất cuối cùng kia đã tới dưới chân Lý Hỏa Vượng.
Khoảnh khắc tiếp theo, lòng bàn chân trái của Lý Hỏa Vượng truyền đến một cơn đau thấu xương, toàn bộ chân trái của hắn lập tức trở nên mềm nhũn như sợi bún.
“Thứ trong đất đã rút xương chân của ta.” Chịu đựng đau đớn kịch liệt, Lý Hỏa Vượng nghiến chặt răng, cầm Tử Tuệ Kiếm hung hăng đâm vào trong đất, chất lỏng màu đen hôi thối không ngừng phun ra.
"Lý Tuế!" Lý Hỏa Vượng hét lên một tiếng, vị trí phần xương bị mất của hắn lập tức được các xúc tu của Lý Tuế lấp đầy.
Đã không còn thời gian để trì hoãn nữa, Lý Hỏa Vượng giẫm trên con đường máu lầy lội, lao về phía Bành Long Đằng ở phía xa.
Nhưng khi nhìn thấy trên mặt đất có mấy đống đất áp sát lại gần, mặt đất nhô cao nhanh chóng xông về phía mình, trong lòng Lý Hỏa Vượng lập tức trầm xuống.
"Nhiều người quá! Không được, cứ tiếp tục như vậy, e rằng sẽ bị kéo lại. Nhất định phải trốn về Đại Lương một chút.” Lý Hỏa Vượng suy nghĩ rồi lập tức rút Tích Cốt Kiếm ra.
Thế nhưng, nào ngờ rằng Gia Cát Uyên đã ngăn hắn lại với giọng điệu rất nghiêm túc. "Lý huynh! Không được!"
"Ngàn vạn lần không thể để những người này biết được rằng kiếm trên tay ngươi có thể thông tới Đại Lương, ngộ nhỡ trong Pháp Giáo này có cao thủ có thể thần cơ diệu toán, vậy thì ngươi ở Đại Tề vĩnh viễn không có ngày yên ổn.”
Lý Hỏa Vượng thầm mắng chửi một câu, hai chân lại lần nữa giẫm mạnh trong máu thịt, bay lên cao dưới sức đẩy của xúc tu, nhảy về phía xa.
Sau khi nhảy mấy lần, Lý Hỏa Vượng giẫm lên vai Bành Long Đằng và nhìn đám tín đồ Pháp Giáo đông nghìn nghịt xung quanh một lần nữa.
Mặc dù đứng trên cao nhìn ra xa, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn không nhìn thấy điểm cuối: “Rốt cuộc ở đây có bao nhiêu người vậy chứ, sao lại nhiều như vậy. Chẳng lẽ người của toàn bộ Đại Tề đều gia nhập vào Pháp Giáo sao?”
Đột nhiên, trong lòng Lý Hỏa Vượng vang lên một tiếng chuông cảnh báo lớn, hắn vô thức quay người lại, ba tảng đá cuội từ trên trời giáng xuống, cắt qua đạo bào màu đỏ của Lý Hỏa Vượng, đục ra ba lỗ máu trên cơ thể của Bành Long Đằng.
Nhìn xung quanh, Lý Hỏa Vượng đã tìm ra người động thủ, đó là một người phụ nữ Miêu, chân tay và cổ không ngừng vặn vẹo, trang sức bạc trên đầu không ngừng phát ra tiếng sột soạt khi vặn vẹo.
Người Miêu này như thể đang đi trên mặt đất bằng phẳng, giẫm lên người từng đám tín đồ Pháp Giáo, đi về phía Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng không tiếp xúc nhiều với Pháp Giáo của Đại Lương, có điều hình như bất kỳ pháp thuật và thủ đoạn tấn công nào của Pháp Giáo Đại Tề này đều có liên quan đến đất đá thổ địa.
Khi nhìn thấy người đó, con ngươi của Lý Hỏa Vượng hơi co rụt lại, hắn biết người phụ nữ này. Người phụ nữ này là Tọa Vong Đạo cùng đồng hành bên cạnh lúc trước.
Nhưng vào giờ phút này, người phụ nữ này đâu còn có chút vết tích nào của Tọa Vong Đạo, nàng ta đã không tin Đẩu Lão nữa mà hoàn toàn tin vào Thạch Độc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận