Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1182: Lòng đất

“Chân của ta đã mất, có công pháp hoặc là pháp khí nào có thể khiến ta lại đứng lên không? Đuổi theo người khác nhanh hơn chút?”
“Thế à, khách quan chờ chút, ngài hãy ra phía sau bình phong bên kia chờ chút, ta đi tra tìm cho ngài.”
“Được.” Lữ Tú Tài gật đầu, cụt một tay chống mạch đao nhảy hướng bên kia.
Lúc mới bắt đầu xác thực có chút không thói quen, nhưng Lữ Tú Tài hiện giờ đã nhảy rất nhanh.
Lữ Tú Tài đến phía sau bình phòng, ngồi chờ thái giám mắt dán đồng tiền trở về. Trong lúc chờ hắn ta dùng tay sờ vị trí lúc trước bị sư phụ cắt rách bụng.
“Vừa rồi sư phụ cho ta cái gì? Hắn nói một cái mạng? Thật sự có thể đổi một mạng sao?” Trong khi Lữ Tú Tài tò mò suy đoán thì có vài người đi vào phía sau bình phong.
Nhưng đi vào cũng không phải thái giám kia, mà là mấy người kỳ lạ mặc áo rộng, đội mũ cao. Bọn họ vừa vào Lữ Tú Tài đã ngửi được mùi máu nồng nặc trên người họ.
“Có việc gì không?” Lữ Tú Tài không quá lo lắng, đây chính là địa bàn của Giam Thiên Tư, chắc không ai đến gây sự.
“Ngươi và ta có duyên.” Lão già dẫn đầu lấy một thẻ tre đẫm máu ra, lại chỉ hướng Đại Thiên Lục lộ nửa từ trong bọc hành lý sau lưng Lữ Tú Tài.
“Ngươi và ta có duyên.” Nghe lời của đối phương, Lữ Tú Tài vẫn không hiểu những người này rốt cuộc muốn làm cái gì.
Nhưng Lữ Tú Tài nhận biết Đại Thiên Lục trong tay đối phương, lờ mờ đoán được thân phận của những người này. Dù sao Lữ Tú Tài không còn là một thằng nhóc bốc đồng ngày xưa.
"Các ngươi ... là người của Áo Cảnh Giáo?”
"Hạnh ngộ, lão phu tên Túc Nhất.”
Nghe thấy đối phương giới thiệu chính mình, Lữ Tú Tài có chút nghi hoặc một tay co thành nắm đấm chào:
"Tại hạ Lữ Tú Tài, chư vị tiền bối tìm ta có chuyện gì? Cái gì là có duyên?”
Túc Nhất mỉm cười, mang theo người khác ngồi xuống phía đối diện Lữ Tú Tài, nhìn tay chân cụt trên người hắn ta:
“Đại Thiên Lục không sử dụng như vậy, nhưng ngươi rất có thiên phú, trước kia từng có người dạy ngươi?"
"Sư phụ ta."
“Theo ta thấy chắc sư phụ ngươi không phải đệ tử của Áo Cảnh Giáo đúng không?”
Lữ Tú Tài mím chặt môi không nói, hiện tại hắn ta còn chưa biết mấy người trước mắt rốt cuộc muốn làm gì.
“Ngươi đã sử dụng Đại Thiên Lục, hơn nữa dùng đến loại tình trạng này cư nhiên không định dừng lại, điều này đại biểu linh căn của ngươi không tệ, hôm nay lão phu chuyên môn mang ngươi nhập giáo, đây là hai chúng ta có duyên mà ta vừa nói.”
Trực tiếp đưa lên cửa, Lữ Tú Tài cứ cảm giác có gian dối:
"Thật sự xin lỗi, tại hạ xin nhận tấm lòng của tiền bối, nhưng tại hạ hiện tại là đệ tử Bạch Liên.”
“Đệ tử Bạch Liên thì sao chứ? Ngươi cứ tiếp tục bái Bạch Liên của ngươi, Cổ Thần Ba Hủy trước đến giờ không dựa vào phàm nhân cung phụng, đau khổ mới là cánh cửa đi thông hướng bọn họ.”
Thấy Lữ Tú Tài lặng im không lên tiếng, quyết định ném ra ích lợi nhìn thấy được.
"Như thế nào, bộ dạng này của ngươi còn sợ ai mưu đồ cái gì của ngươi sao? Ngươi biết tại sao ta và ngươi cùng sử dụng Đại Thiên Lục, ta tứ chi đầy đủ, ngươi thì chỉ còn một bàn tay không?”
“Còn nhớ lúc nãy lão phu nói gì chứ? Đại Thiên Lục không phải dùng như vậy, trong bản giáo đương nhiên có cách phục hồi, ngươi có từng gặp Áo Cảnh Giáo tất cả đều là thiếu cánh tay gãy chân chưa?”
Câu này của đối phương khiến Lữ Tú Tài trợn to mắt, hắn ta nhớ mang máng, ngày xưa sư phụ vô luận bị thương nặng cỡ nào đều phục hồi như ban đầu, nay xem ra điều này dường như là thần thông của Áo Cảnh Giáo.
“Vậy tiền bối có thể chỉ điểm cho đôi chút không?”
Nếu mình cũng có thể giống như sư phụ, vết thương trên người nhanh chóng lành lại thì thực lực của mình sẽ tăng lên một mảng lớn, tru sát tín đồ Pháp Giáo sẽ nhanh hơn nhiều.
Túc Nhất nghe ra cảm xúc trong giọng nói của người phía đối diện, cười to bảo:
"Ngươi cần Đăng Giai, Đại Thiên Lục là công pháp Thần Tiên, nếu ngươi không Đăng Giai thì vẫn giữ lại phàm tính, biện pháp trên Đại Thiên Lục tự nhiên là dùng một lần thiếu một lần."
"Đăng Giai? Là Thương Khương Đăng Giai trên Đại Thiên Lục à?”
Lữ Tú Tài trở nên nghiêm túc, hắn ta từng đọc nên tự nhiên nhớ kỹ, mỗi tội điều kiện thật sự quá mức khắc nghiệt.
“Không chỉ như thế, đúng là Thương Khương Đăng Giai hữu dụng nhưng chưa chắc ngươi sử dụng được. Đăng Giai cũng chia ra khác nhau, mặc dù Đại Thiên Lục sử dụng rộng rãi nhất nhưng trong giáo không chỉ có Đại Thiên Lục." Túc Nhất lắc đầu.
“Ồ? Xin hỏi tiền bối là còn có cái gì?" Lữ Tú Tài lập tức bị hấp dẫn chú ý, hắn ta biết rất ít về phương diện này.
Điều duy nhất Lữ Tú Tài biết là Áo Cảnh Giáo khác với môn phái khác, không cần ngộ tính cũng không cần biết chữ, điều này trợ giúp rất lớn cho việc Lữ Tú Tài muốn làm.
Nhưng nói đến đây thì đối phương lại không nói nữa: "Chỉ cần ngươi nhập Áo Cảnh Giáo, đều là đồng môn với nhau, chỉ điểm cho nhau là bình thường, tự nhiên sẽ nói cho ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận