Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1378: Đại (2)

"Địch tấn công!" Sau khi Lý Hỏa Vượng dốc hết sức hét to lời này thì ra sức lao về phía cửa, cũng vào lúc này, khi Ba Nam Húc hất bay đầu lọc thuốc lá trong tay, toàn bộ nhà xưởng bốc cháy dữ dội.
Phía sau có truy binh, đằng trước có lửa cháy, trong một chốc đám người Lý Hỏa Vượng rơi vào đường cùng.
Đợi khi Lý Hỏa Vượng nhặt mũ sắt dưới đất đội lên đầu mình, kẻ địch cũng đã vọt ra từ cửa sắt.
Những kẻ này đều là người da đen, bọn họ mặc đồ rằn ri nhìn thấy nhà xưởng bị cháy, vẻ mặt ai nấy đều giận không kiềm được, bọn họ lần lượt giơ họng súng lên, nhắm ngay đám người Lý Hỏa Vượng, trong miệng tức giận mắng ra một ít lời không thể nghe hiểu.
Nhưng đây còn chưa phải là nguy hiểm nhất, nương theo tiếng súng vang lên, mười trái lựu đạn tròn vo bị ném qua chỗ nhóm người Lý Hỏa Vượng.
Nhìn quả cầu đen đại biểu cho cái chết bị ném về phía mình ở giữa không trung, lúc này nhịp tim của Lý Hỏa Vượng thoáng chốc chậm hơn nửa nhịp, lần này chết chắc rồi.
Lý Hỏa Vượng gần như không chút do dự bước nhanh xông lên, hai chân đạp mạnh một cái, chụp lấy hai quả lựu đạn, vọt tới chỗ đám địch.
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng cầm lựu đạn trong tay, những người này hiển nhiên cũng cuống lên, lập tức vừa bắn về phía Lý Hỏa Vượng vừa lui ra ngoài cửa.
'Ầm' một tiếng, cửa lớn trong nháy mắt đóng lại, Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn lựu đạn trong tay, sau đó ném vào cửa.
Lựu đạn nứt ra, một vài thứ màu vàng lộ ra ngoài.
Nhưng tất cả điều này đều chững lại vào giây phút này, Lý Hỏa Vượng ngẩn ngơ nhìn bánh trung thu trong tay, trong một chốc chưa phục hồi tinh thần lại.
"Ăn đi, đừng ngẩn ra nữa, đây là thành quả cùng nỗ lực của nhóm người chung phòng bệnh đấy." Hộ công vươn tay vỗ nhẹ lên lưng của Lý Hỏa Vượng.
"Bánh trung thu?" Lý Hỏa Vượng lại nhìn xung quanh, nhìn về hướng hoàn cảnh an ninh của khu nghỉ ngơi ở bốn phía. "Ngục giam Bạch Tháp? Ta lại trở về? Đây rốt cuộc ..."
Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, cầm lấy bánh trung thu khoai lang tím trong tay nhét vào miệng rồi ăn, một mảnh giấy mới lần nữa bị hắn ăn trúng, mở mảnh giấy ra, chữ viết trên đó giống nhau như đúc.
Chát!
Lý Hỏa Vượng tát mạnh một cái vào mặt mình, cảm giác tê dại đau nhức khiến hắn hiểu rằng mình không phải đang nằm mơ, hắn mơ hồ hiểu được cái gì đó.
Hắn cố ép mình bình tĩnh lại, ăn đi tờ giấy kia, lần nữa đi tới nhà vệ sinh, vẫn nhìn thấy bản thân ở trong đó.
Mọi thứ sau đó giống hệt như những gì Lý Hỏa Vượng biết, cùng là cao su lưu hoá, cùng là tiếng hét hỏi thăm của Dịch Đông Lai.
Nhưng sau khi Lý Hỏa Vượng cầm thẻ từ đi ra Bạch Tháp, hắn không chút do dự ngồi lên xe của Ba Nam Húc.
"Dẫn ta đi gặp Triệu Sương Điểm! Nhanh một chút!"
"Ối chà? Vội như vậy à? Tôi còn cho rằng cậu sẽ đi tìm bạn gái nhỏ của mình trước chứ." Tùy theo Ba Nam Húc đá một cước vào lưng em trai đang cầm tay lái, đối phương lập tức đạp cần ga.
Không lâu sau, Lý Hỏa Vượng lần nữa tìm được Triệu Sương Điểm ở cửa hàng xăm hình Huyết Hỏa Xã: "Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Đến cùng chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy? Tại sao ta lại trở về!"
Trên mặt Triệu Sương Điểm lộ ra vẻ hoang mang: "Xin lỗi, tôi không biết cậu đang nói cái gì?"
Lý Hỏa Vượng cưỡng ép đè xuống bất an trong lòng, nói lại những gì đã xảy ra vào trước đó lần nữa, nếu bây giờ có thể giải thích tất cả điều này thì hiện tại chỉ có Triệu Sương Điểm.
Sau khi nghe lời này, trên mặt Triệu Sương Điểm lộ ra vẻ kinh ngạc: "Tôi thật sự có ý định lôi kéo cậu cùng phản kích, nhưng tình huống sau đó hơi bất thường."
"Đầu tiên là về thời gian, khi chúng ta ra tay là ngày mùng sáu tháng hai, chứ không phải ngày mùng ba tháng hai. Thứ hai, dựa theo tính toán, lối vào Đại Tượng khác không cần ngồi máy bay, nó nằm ở trên biển, nếu chúng ta đi thì hẳn là phải ngồi thuyền."
"Điều này ... Điều này không thể nào?!" Lý Hỏa Vượng vô cùng khiếp sợ lui về sau nửa bước. "Không đúng! Cái này không đúng! Có chỗ nào đó không đúng!"
Nhưng ngay sau đó, vẻ khiếp sợ trên mặt của Lý Hỏa Vượng dần biến mất, biến thành nghi hoặc: "Đây không phải là lần đầu tiên, trên thuyền kia là một lần! Con của sư thái tồn tại! Còn có ... Còn có một lần! Lần thứ hai là gì nhỉ? Ta quên mất rồi! Nhưng chắc chắn có lần thứ hai! Đây là lần thứ ba!"
Ngẫm nghĩ một hồi, vẻ nghi ngờ trên mặt Lý Hỏa Vượng dần dần biến thành dữ tợn và giãy giụa, hai tay hắn nắm thành quyền, dùng sức lớn nhất đập vào đầu mình, định đánh thức một số chi tiết chưa chú ý tới.
"Đại ... đại ..."
Triệu Sương Điểm cảm thấy vô cùng hứng thú nhìn Lý Hỏa Vượng ở trước mắt: "Đại Tượng Vô Hình?"
Lý Hỏa Vượng dùng sức lắc đầu, liều mạng phản đối, nhưng lúc này ánh mắt hắn bỗng sáng ngời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận