Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1076: Thanh Vượng Lai (1)

"Không tốt!" Tiền Phúc vội vàng dùng hai tay che tai của Lý Hoả Vượng lại! "Đừng tin lời của ông ấy! Người ngoài hành tinh chòm sao sư tử đang mê hoặc cậu đấy, đừng dừng lại đừng nhìn đừng nghĩ nữa!"
Cứ như vậy Lý Hoả Vượng bị cưỡng ép đỡ ra ngoài, thật ra thì Tiền Phúc không đỡ, mà tự mình Lý Hoả Vượng cũng muốn đi ra ngoài, chỗ của Vương Vi cũng không có gì thông tin gì có giá trị.
"Được rồi, đừng che tai ta nữa, ý chí của ta cũng không có yếu ớt như vậy, người khác tùy tiện nói một chút liền có thể dao động." Trong đại sảnh bệnh viện, Lý Hoả Vượng bỏ hai tay Tiền Phúc ra.
Hắn nhìn thoáng qua Trần Hồng Du bên cạnh, nói với chị ta: "Tiếp theo chị có tính toán gì không?"
"Cậu hỏi tôi? Không phải là các cậu mời tôi xuống núi sao? Loại chuyện này tại sao cậu lại phải hỏi tôi chứ?" Trần Hồng Du đưa ngón tay vào trong lỗ mũi bắt đầu ngoáy.
"Trừ chị ta ra, có còn cần người khác không? " Lý Hoả Vượng hỏi Tiền Phúc.
Bất kể nói thế nào, từ việc Trần Hồng Du vừa rồi đã cứu mạng mình, người như vậy vẫn là nên kết giao nhiều hơn.
Cho dù là người bị bệnh tâm thần thì thế nào, đó cũng là người bị bệnh tâm thần có giúp đỡ mình.
"Có, tiếp theo chúng ta đi tìm Thanh Vượng Lai."
"Thanh Vượng Lai?" Lý Hoả Vượng nhướng mày, "Nghe giống như tên của đàn ông, anh ta cũng bị bệnh tâm thần?"
"Không, anh ta không bị bệnh tâm thần, là một học giả."
"Học giả? Sinh viên à?" Lý Hoả Vượng suýt nữa cho là mình đang nghe lầm, những trợ thủ trong tay Tiền Phúc lại còn có người bình thường.
"Không phải, Thanh Vượng Lai là một nghiên cứu sinh." Trần Hồng Du ở một bên bổ sung nói.
Cuối cùng thật vất vả có một người không bị bệnh tâm thần, Lý Hoả Vượng rất muốn đi làm quen với người bình thường mới gia nhập, muốn tìm hiểu rõ ràng về hắn ta nhiều hơn.
Thế nhưng Thanh Vượng Lai là nghiên cứu sinh, mà Lý Hoả Vượng hiện tại bởi vì mấy thứ trói buộc trên chân, bị tuyệt đối cấm chỉ tới gần phạm vi trường học. Vì thế hắn chỉ có thể để Dương Na làm thay, đi theo Trần Hồng Du và Tiền Phúc qua đó.
Lý Hoả Vượng đương nhiên có cân nhắc qua sự an toàn của Dương Na, có điều suy nghĩ đến việc giữa ban ngày đều là người, hơi hô lên một tiếng đều sẽ có người tới, hơn nữa đi tới một chỗ là đại học trứ danh, liền an tâm hơn.
"Hỏa Vượng, em đang ở trên tàu điện ngầm rồi, anh đã ăn cơm tối chưa?"
"Đã là giờ cao điểm rồi, rất đông đúc, cũng may là sức lực của dì Trần lớn."
"Tại sao anh không trả lời tin nhắn của em, tật xấu này của anh lúc nào mới có thể thay đổi đây, đừng chỉ xem mà không trả lời, anh không nói làm sao em biết được anh đang suy nghĩ cái gì chứ."
Nhìn thấy Dương Na gửi tới một đống tin nhắn, Lý Hoả Vượng thần sắc có chút khẩn trương dùng hai ngón tay nhanh chóng đánh chữ ở trên màn hình, "Na Na! Bọn họ tới rồi! Bọn họ lại tới rồi! Bọn họ còn đang nhìn ta chằm chằm!"
Đánh xong hàng chữ này, Lý Hoả Vượng vẻ mặt khẩn trương ghé đầu vào cửa sổ, nhìn ra xung quanh bên ngoài, nhìn thấy bóng người mơ hồ dưới bóng cây lúc hoàng hôn.
Mặc dù nhìn không rõ ràng lắm, nhưng mà Lý Hoả Vượng có thể cảm giác được bọn họ chính là đang nhìn về phía bên này!
Tiếng ting ting vang lên, Lý Hoả Vượng cúi đầu nhìn màn hình một cái, phía trên sáng lên tin nhắn của Dương Na. "Có phải là bác gái Tề hay không?"
"Không thể nào! Thời gian này bác gái Tề đã tan làm rồi, khoảng thời gian này ta biểu hiện rất tốt, văn phòng đường phố bên kia cũng không theo dõi nghiêm khắc như vậy."
"Vậy làm sao bây giờ? Có nên báo cảnh sát không?"
"Không có việc gì đâu, bọn họ dường như có điều cần kiêng dè, hiện tại không dám động thủ với ta, huống hồ ta cũng không phải người ăn chay!" Lý Hoả Vượng kéo ngăn kéo ra, một con dao găm sáng loáng xuất hiện ở trước mặt hắn.
Kỳ thật những người này xuất hiện, đối với Lý Hoả Vượng xem như là một chuyện tốt, ít nhất thì như vậy, Dương Na bọn họ bên kia tạm thời an toàn.
"Hỏa Vượng, ra ăn cơm đi! !" Nghe được giọng nói ngoài cửa, Lý Hoả Vượng ngẩng đầu trả lời một tiếng. "Soạt !" Rèm cửa sổ đầy sao trời bị kéo lên, ngăn cách tầm mắt của đối phương, giúp cho Lý Hoả Vượng cảm giác thoáng an tâm hơn một chút.
Mặc kệ là bây giờ hay là trước đây ăn cơm chỉ có hai mẹ con, cha của Lý Hoả Vượng là tài xế taxi, mà công việc này giờ cao điểm là thời gian kiếm được nhiều tiền nhất.
Thức ăn hôm nay là gà hầm nấm hương, trứng rán cà chua, còn có rau hẹ xào thịt ốc nước ngọt, canh là canh tép rong biển, chỉ cần ngửi thấy mùi kia, liền khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.
Tay nghề của Tôn Hiểu Cầm đương nhiên không tệ, có điều Lý Hoả Vượng hiển nhiên không quá hưởng thụ điểm ấy, vừa ăn cơm vừa xem điện thoại di động, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu nhìn về phía sân thượng bên kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận