Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1539: Thật giả

Vào thời khắc này, Bạch Linh Miểu giống như hiểu được cái gì, trên mặt lộ ra nụ cười không vui không buồn, bốn tay nhẹ nhàng bắt ấn Liên Hoa, Bạch Linh Miểu mang theo sáu vị Bạch Lư xuyên qua hai Tương Tương Thủ điên cuồng cắn xé nhau, mang theo chúng nó bay hướng Mao Chi Môn.
Cảm giác áp lực như thực chất của Tương Tương Thủ biến mất, nhưng Lý Hỏa Vượng nhìn Bạch Linh Miểu dần khuất xa, cảm giác ngộp thở.
Lý Hỏa Vượng siết chặt nắm tay đấm mấy cái vào lồng ngực tắc nghẽn, nhưng dù ngực bị đấm lõm xuống cũng không khiến hắn dễ thở hơn.
Lý Hỏa Vượng dùng tay phải sờ soạng, một chiếc gương đồng xuất hiện tại trong tay hắn.
Lý Hỏa Vượng điên cuồng rống to với gương:
“Quý Tai! Mất hết rồi! Bọn họ đều mất hết! Ngươi nhất định phải đưa họ trở lại! Nhất định! Ngươi từng đồng ý với ta! Ngươi đã đồng ý với ta!”
Những giọt nước mắt nóng hổi theo những nếp nhăn vặn vẹo trên mặt Lý Hỏa Vượng trượt xuống, cuối cùng chảy xuống cằm, rơi xuống sàn, hắn tuyệt vọng nhìn Dương Na bất động trước mặt, trông thật bất lực.
Ngũ Kỳ ở một bên thở dài giải thích: “Cậu cũng từng vào bệnh viện tâm thần, biết tình huống của cô ấy rồi, bị trầm cảm mức độ này đa số đều như vậy, tôi rất khó tưởng tượng cô ấy rốt cuộc làm cách nào tìm đến đây.”
"Na Na?" Lý Hỏa Vượng nhẹ nhàng lay động Dương Na, nhưng đồng tử không tiêu cự, không đáp lại hắn, đúng vậy, hắn lại lần nữa quay ngược thời gian, nhưng có vài thứ dường như khác đi.
Mấy lần quay ngược thời gian trước đó, Dương Na vừa thấy hắn lẽ ra sẽ hỏi ngay tại sao hắn mất một con mắt, chứ không phải như bây giờ, cô giống như một thi thể vô hồn.
Nhẹ giọng gọi vài câu, Lý Hỏa Vượng chợt nghĩ tới điều gì, lập tức nhỏ giọng hỏi Dương Na: "Là vì ta đã cướp Thiên Đạo tử vong của em? Là bởi vì nguyên nhân này nên em mới thành ra như vậy?”
Lý Hỏa Vượng lặp lại mấy chữ, càng ngày càng bị thuyết phục, hắn lập tức gật mạnh đầu nói: "Vậy ta trả lại cho em được không? Ta trả lại cho em!”
Lý Hỏa Vượng vừa nói vừa hôn Dương Na, cắn mạnh lưỡi mình, máu tanh chảy ra, bị hắn đưa vào miệng cô.
Lý Hỏa Vượng cảm thấy còn chưa đủ, cắn một ít thịt má trong đưa cho cô.
Đút thịt xong Lý Hỏa Vượng ôm thật chặt Dương Na, thì thầm vào tai cô:
"Na Na, trở về đi, trả tử vong cho em, bây giờ em lại là Vô Sinh Lão Mẫu, lại là Thiên Đạo tử vong!”
“Quay về giúp đỡ ta đi, kế tiếp sẽ đối phó Thanh Vượng Lai, ta không thể không có em.”
Nhìn đôi người yêu hôn rồi ôm, Ngũ Kỳ mím môi, cầm thuốc xoay người ra khỏi phòng.
Lý Hỏa Vượng ôm Dương Na, lải nhải nói một đống khoảng nửa tiếng thì tình huống rốt cuộc có biến đổi.
"Hỏa Vượng? Anh làm sao vậy? Tại sao anh lại khóc? Có phải em làm gì sai?” Bàn tay gầy guộc của Dương Na vuốt nhẹ lưng Lý Hỏa Vượng.
Khi Lý Hỏa Vượng buông tay ra, lại nhìn Dương Na, hắn nhìn thấy ánh sáng trong mắt đối phương.
“Hỏa Vượng, mắt của anh bị sao vậy? Tại sao chỉ còn một con? Có phải là bởi vì em không?”
Lại được nghe câu nói quen thuộc, Lý Hỏa Vượng yên lòng, Dương Na cuối cùng biến thành bình thường.
"Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.” Lý Hỏa Vượng thở dài một hơi, lại ôm Dương Na vào lòng.
"Hỏa Vượng, vừa rồi em không sao, chỉ đang suy nghĩ một chuyện thôi. Giờ thì em đã nghĩ thông, anh đừng lo.” Bây giờ đến lượt Dương Na không ngừng an ủi Lý Hỏa Vượng.
Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng Lý Hỏa Vượng phát hiện Dương Na hiện tại tựa hồ đã tự tin hơn.
Cốc cốc cốc!
Tiếng đập cửa làm gián đoạn bầu không khí ấm áp.
Lý Hỏa Vượng quay người lại, nhìn thấy Dịch Đông Lai đang lo lắng đứng ở cửa, tựa hồ có chuyện gì đó.
"Vào nói đi, Na Na không phải người ngoài."
Nghe Lý Hỏa Vượng nói, Dịch Đông Lai bước vào phòng, khóa cửa lại.
Khi Dịch Đông Lai bước vào trong, đang định nói chuyện thì Lý Hỏa Vượng chợt nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng ngăn cản anh ta:
“Chờ đã!”
Lý Hỏa Vượng lập tức đứng dậy, lục lọi căn phòng tìm cái gì.
Đồ đạc trong phòng không nhiều, hắn rất nhanh liền tìm được, Lý Hỏa Vượng đã tìm được thứ mình cần tìm, một thiết bị nghe lén màu đen.
"Đáng lẽ ta phải nghĩ tới sớm hơn! Với tính cách của tên Thanh Vượng Lai đó thì không thể nào không để lại chút đồ nghe lén!”
Lý Hỏa Vượng tháo thiết bị nghe lén xuống, rút thẻ nhớ màu đen ra trực tiếp ném trong miệng, nhai nát rồi nuốt xuống.
Dịch Đông Lai và Dương Na nhìn thấy cảnh tượng này đều sửng sốt, dường như cảm thấy có rất nhiều ánh mắt vô hình đang nhìn chằm chằm mình, lập tức giúp Lý Hỏa Vượng tìm kiếm.
Bọn họ cố gắng tìm kiếm, rốt cuộc tìm được máy nghe lén thứ hai ở chân ghế, cái thứ ba trên nóc tủ áo, rất hiển nhiên Thanh Vượng Lai để lại hậu chiêu, nhưng cẩn thận để lại vài cái.
"Tên này khá nham hiểm." Lý Hỏa Vượng cắn răng bóp nát tất cả.
Tên Thanh Vượng Lai này ngay từ đầu đã âm mưu xấu xa, bí mật theo dõi mọi người, cái gọi là kế hoạch của anh ta đã bắt đầu từ lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận