Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 885: Hợp

Tư Thiên Giam thấy Xúc Xắc yếu đi, lập tức bay lên, định ngăn cản.
"Đừng tới gần người này! Người bắn nỏ chuẩn bị!"
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trên sườn núi phương xa bỗng bay ra đốm đen chi chít, giống như mưa rền gió dữ ập về phía Lý Hỏa Vượng.
Nhưng những thứ này không tổn thương đến Lý Hỏa Vượng một ly, những cung tên dính kịch độc khi rơi xuống người hắn lại biến thành giọt mưa thật sự.
“Ta không chống được bao lâu! Quá nhiều tiên thiên nhất khí! Ta căn bản khống chế không được nhiều như vậy! Ta nhất định phải cố gắng nhanh chóng dùng hết chúng!”
Lý Hỏa Vượng miệng mũi đổ máu ôm đầu, lòng rít gào, bốn phía vặn vẹo bắt đầu không ngừng khuếch tán, buộc các Binh Gia không ngừng thụt lùi.
"Ha ha ha! Đã nói bao nhiêu lần, trò vặt này của ngươi vô dụng với chân mệnh thiên tử là ta!”
Xúc Xắc bay lên, tránh thoát Tư Thiên Giam tới gần. Một vị chốc đầu có ba cái đầu nhỏ trung già, toàn thân bị màu đen lông chim bao bọc cầm một thanh kiếm tiền đồng che ở trước mặt hắn ta.
“Hửm? Đây là cái gì?" Vừa dứt lời, Cao Trí Kiên bỗng quẫy thân thể dài mảnh né thoát Tích Cốt Kiếm đâm về phía mình.
Xúc Xắc cúi đầu nhìn, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, Gia Cát Uyên một tay cầm Tích Cốt Kiếm, ngửa đầu nhìn Xúc Xắc.
Gia Cát Uyên bỗng vung kiếm, chân trái giẫm lên chân phải, vẻ mặt kiên quyết lao về phía Xúc Xắc:
“Lý huynh đừng lo, ta đến giúp ngươi!”
Đầu của Lý Hỏa Vượng bắt đầu vỡ ra, hắn thống khổ quỳ trên mặt đất, khi nghe giọng nói quen thuộc kia thì nở nụ cười.
Xúc tu nâng Lý Hỏa Vượng đứng dậy, một tay cầm Tử Tuệ Kiếm lao về phía Xúc Xắc.
Bởi vì tính chất đặc biệt của long mạch nên Lý Hỏa Vượng chỉ có thể vật lộn với Cao Trí Kiên, hai bên đánh túi bụi, đối mặt Tư Thiên Giam, Đan Dương Tử, Gia Cát Uyên, Lý Hỏa Vượng vây công, dù cho Xúc Xắc có lợi hại đến mấy thì khoảng trống di chuyển thu hẹp dần.
Mắt thấy Cao Trí Kiên sẽ bị bọn họ khống chế được, bỗng xoẹt một tiếng, một thanh miêu đao sắc bén chui ra từ lồng ngực của Lý Hỏa Vượng.
Xoẹt!
Một mũi giáo chế tạo từ sừng rồng dính máu đâm mạnh vào người Đan Dương Tử xẻ mạnh xuống, thân thể khủng bố khiến người sợ hãi của Đan Dương Tử nháy mắt tan vỡ biến mất không thấy.
Bốn người bỗng chốc mất hai người, Cao Trí Kiên giảm bớt áp lực.
“Không thể nào! Loại người gì có thể tới gần ta vào lúc này?”
Lý Hỏa Vượng phun ra vòi máu, giãy giụa xoay người, liền trông thấy một vị hán tử Binh Gia mặc giáp vảy rồng loang lổ vết máu.
Đó không phải loại giáp vảy rồng làm bằng sắt, vì tới gần Lý Hỏa Vượng, chúng đều là vảy rồng thật, nhổ từ người các đời hoàng đế xuống.
Miêu đao trong tay gã không phải binh khí tầm thường, mà làm từ một khúc xương rồng.
"Ha ha ha! Ta biết ngay các ngươi muốn bắt giặt sẽ bắt vua trước, đừng cho rằng ngươi là Tâm Tố nổi điên thì ta không tìm được biện pháp đối phó ngươi, ta có nhiều cách lắm!”
Lần lượt từng Binh Gia mặc vảy rồng bước ra từ quân trận mai phục, đi hướng Lý Hỏa Vượng. Có khoảng hai mươi người giống như vậy không e ngại năng lực tu chân của Lý Hỏa Vượng, cục diện bỗng chốc đảo ngược.
Tư Thiên Giam giống như nhìn thấy thứ đáng sợ gì, trong âm thanh tràn ngập tức giận:
“Thô lỗ tách rời khí vận của long mạch, ngươi điên ư?”
“Có sao đâu, dù sao trời sập là chuyện sớm hay muộn, sớm chút hay muộn chút có gì khác, ta ước gì nó đến sớm, miễn cho đợi mòn mỏi!”
Xúc Xắc nói rồi dùng vuốt rồng cào mạnh vào người hoàng đế ở dưới thân, mảng lớn long lân bị cạo xuống, bầu trời xuất hiện một kẽ nứt giống như gương.
"Giết bọn họ! Quan Gia, Binh Gia vốn là một thể, ta được lợi thì cũng có phần của các ngươi!”
Nhìn tướng lĩnh Binh Gia mặc giáp vảy rồng bao vây mình, đầu óc Lý Hỏa Vượng cơ hồ vỡ ra mắc kẹt trong cục diện phải chết.
Lý Hỏa Vượng nhìn về hướng Tư Thiên Giam, phát hiện giờ phút này có thể đang bám giữ Xúc Xắc, không rảnh lo cho hắn.
"Ta ... Ta nhất định phải nghĩ cách ... cách nào đó!” Lý Hỏa Vượng bỗng nhìn qua Thượng Quan Ngọc Đình, con mắt mọc đầy trên đầu nàng.
Lý Hỏa Vượng vươn tay kéo lấy Thượng Quan Ngọc Đình, há miệng rồng cắn xuống một tròng mắt:
“Có biện pháp gì đối phó Xúc Xắc hiện tại không? Ta cần tìm ra biện pháp!”
Mặc dù chân mày của Lý Hỏa Vượng xuất hiện một tròng mắt giống như lúc trước, nhưng không có phản ứng giống lúc trước tìm kiếm Xúc Xắc. Ngày xưa Xúc Xắc chỉ là Tọa Vong Đạo, còn hiện tại là long mạch.
Lý Hỏa Vượng không cam lòng, không để ý tiếng hét thảm thiết của Thượng Quan Ngọc Đình, nhanh chóng ăn từng tròng mắt trên đầu nàng, con mắt thứ ba trên trán của hắn trở nên càng lúc càng sáng.
Lý Hỏa Vượng đang hành động, nhưng đám Binh Gia không quan tâm. Một vị Long Binh Giáp hét một tiếng ‘tinh nhận hành trực’, hai mươi người xếp thành trận pháp nhanh chóng áp sát Lý Hỏa Vượng.
Tiếng rít bỗng nhiên vang lên, một cái khiên sừng rồng từ bên dưới chém xéo lên người Lý Hỏa Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận