Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1196: Chước Long Tru Tiên (1)

Lý Hỏa Vượng mang theo Dương Na chậm rãi đi trên đường, Dương Na dính sát vào lưng Lý Hỏa Vượng, nghe nhịp tim đập của hắn, mái tóc đen mềm mại trên lưng cô nhẹ nhàng bay bay.
"Anh rõ ràng cảm nhận được! Lúc anh ta nổ một phát súng về phía anh một chút do dự cũng không có! Thanh Vượng Lai người này căn bản chính là đang giả vờ giả vịt!"
Một chân Lý Hỏa Vượng buông xuống, đặt trên mặt đất chờ đèn đỏ, tâm tình bình tĩnh trả lời: "Ta đương nhiên biết rõ nhưng như vậy thì thế nào, có thể giả bộ một chút có vẻ không tệ, dù sao cũng không quen không biết."
"Những người chúng ta nếu muốn hợp tác để đối phó với kẻ địch, mặt mũi nhất định phải bỏ qua, nếu như dáng vẻ cũng không giả vờ được, vậy thì tất cả mọi người đều sẽ lúng túng."
"Chỉ cần có thể vượt qua tràng nguy cơ này, sau này mọi người có lẽ cũng sẽ không thấy mặt nhau, dù sao ta muốn cùng em sống hết đời, chứ không phải với bọn họ."
Nhìn thấy đèn đỏ, Lý Hỏa Vượng vặn cổ tay, lái chiếc xe mô tô mới tinh này chậm rãi đi về nhà. "Na Na, em tin ta, ta thực không bị điên."
Khi lần nữa về tới khu dân cư, diện mạo mới của Lý Hỏa Vượng, ngay lập tức thu hút sự chú ý của lão bảo vệ canh cổng. "Cậu là ai? Là người nhà của chủ nhân khu dân cư này sao?"
"Là ta đây."
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng lấy mũ bảo hiểm xuống, người nhân viên an ninh kia vội vàng lui về sau hai bước, ngay sau đó lại nhìn chiếc xe mô tô dưới thân hắn.
"A, khó trách tiểu tử cậu gần nhất đi sớm về khuya, hoá ra là đi đến trường dạy lái xe để học lái xe mô tô à."
Lý Hỏa Vượng nghe được lý do này, lập tức gật đầu, "Đúng! Không sai, gần đây ta chính là đi học lái xe mô tô."
Sau khi đợi Lý Hỏa Vượng rời đi, người nhân viên an ninh kia hài lòng gật đầu, "Không tệ, tiểu tử này có lòng cầu tiến, không thi được đại học, lái xe mô tô đi giao đồ ăn còn hơn cố chấp ở nhà ăn bám cha mẹ, xem ra bệnh của hắn thực sự đã tốt hơn rồi, cũng không dễ dàng gì."
Lý Hỏa Vượng đã trở về từ Chính Đức Tự, bên trong phòng ngủ đơn giản, hắn nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trước mắt.
Nhìn thấy trên hình ảnh phản chiếu, có bảy con mắt trên trán mình kia, mà giờ phút này những con mắt kia giống như đều có chung ý thức vậy, cùng nhau nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng.
Đây chính là bảy Tư Mật, Lý Hỏa Vượng hiểu rõ giá trị của những thứ này.
Lúc trước chỉ cần một cái là đã có thể tính ra được vị trí của Xúc Xắc, người đứng đầu Tọa Vong Đạo lúc đó, mà bây giờ có đầy đủ bảy cái, chỉ cần Lý Hỏa Vượng muốn, hắn có thể mượn bảy Tư Mật này, để biết được bất cứ bí mật nào trên đời này mà mình muốn.
Có điều giờ phút này điều Lý Hỏa Vượng muốn biết nhất, đương nhiên là lúc trước Huyền Tẫn đã trợ giúp các Tư Mệnh khác trong Bạch Ngọc Kinh như thế nào.
Mặc dù vấn đề đã được giải quyết, nhưng mà Lý Hỏa Vượng vẫn còn đang vì lai lịch của những thứ này mà sinh lòng lo lắng.
Sau khi Lý Hỏa Vượng hồi tưởng lại tất cả những gì đã trải qua trước đây, sắc mặt của hắn trở nên vô cùng ngưng trọng.
Thứ quý giá như vậy, thế mà lại bị một vật thể nào đó nhẹ nhàng đưa cho bản thân, mà điều duy nhất mà Lý Hỏa Vượng hiểu rõ về những thứ này, chính là có cảm giác giống như những sợi tóc vậy.
Giờ phút này ký ức trong đầu Lý Hỏa Vượng đã biến mất, cách duy nhất có thể giúp hắn hiểu rõ rốt cuộc trước đây đã xảy ra chuyện gì, là dựa vào những gì mà hắn đã viết lên mặt bàn trước mặt khi ký ức vẫn còn sót lại.
Nhìn vào những ghi chép mà mình đã tự tay viết xuống, Lý Hỏa Vượng lại có cảm giác được vô cùng lạ lẫm.
"Chưởng quản tất cả bí mật Tư Mệnh … ?" Căn cứ vào những kinh nghiệm cá nhân của Lý Hỏa Vượng, năng lực của vị Tư Mệnh này, ngoại trừ có thể dễ dàng vạch trần tất cả bí mật, đồng thời còn có thể che giấu bí mật.
Chỉ cần bất kỳ thứ gì bị che giấu, đều có thể trở thành bí mật, bao gồm cả một đoạn thời gian, một món đồ vật, thậm chí còn bao gồm cả một dòng thời gian hoàn toàn khác biệt với bên này!
Khác với Quý Tai, thậm chí cũng khác với Ba Hủy, vị Tư Mệnh không biết rõ danh tự này rất hiển nhiên là vô cùng quỷ dị và mạnh mẽ.
Hiện tại điều duy nhất khiến Lý Hỏa Vượng có cảm giác hơi an lòng một chút chính là, thông qua hành vi của đối phương mà suy đoán, chí ít hiện tại Thần không ở cùng một bên với Pháp Giáo.
"Có điều, có một Tư Mệnh mạnh mẽ như vậy làm đồng minh, vậy mà còn đấu không lại Pháp Giáo, bên kia rốt cuộc mạnh bao nhiêu chứ?" Lý Hỏa Vượng trầm mặc.
"Quên đi, cứ làm hết sức mình theo vận mệnh đi." Lý Hỏa Vượng dùng sức lắc lắc đầu, vô cùng nghiêm túc nhìn vào hình ảnh phản chiếu trước mắt. "Lúc trước … Lúc trước Huyền Tẫn đã dùng biện pháp gì để giúp Tư Mệnh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận