Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 581: Luyện khí (1)

Thật lâu sau, Lý Hỏa Vượng dùng tay đè bụng của mình, cách bụng cảm giác sự tồn tại của con thoi kia.
Gia Cát Uyên giúp Lý Hỏa Vượng, nếu không có thứ này thì lần trước không chừng hắn đã rơi vào rắc rối siêu to.
"Hơn nữa ... ".
"Sau này gặp lại, Nhĩ Cửu, tiểu sinh Gia Cát Uyên, nếu gặp phải phiền phức không giải quyết được hãy đến Hạnh Đảo ở Tây Hải tìm tiểu sinh, tuy rằng năng lực hữu hạn, nhưng có thể được gì thì tiểu sinh sẽ cố gắng giúp hết mình.”
Đây là nguyên văn Gia Cát Uyên từng nói, Lý Hỏa Vượng biết không thể hoàn toàn tin tưởng người khác, nhưng lỡ như? Lỡ như hắn ta thật sự có thể giúp đỡ chính mình thì sao?
Suy tư thật lâu sau Lý Hỏa Vượng lắc đầu, đứng lên đi ra bình phong.
Thật ra tin hay không thì hai lựa chọn đều không khác bao nhiêu, nếu Tọa Vong Đạo dây dưa Gia Cát Uyên, Lý Hỏa Vượng muốn xác định vị trí của Bắc Phong thì chung quy vẫn cần đi tìm người này.
"Đại nhân lần đầu tiên tới thì nô tài sẽ đưa đại nhân đi.”
“Có bản đồ của Đại Lương không? Lấy cho ta một phần, càng tỉ mỉ càng tốt.”
Dưới sự dẫn dắt của thái giám, Lý Hỏa Vượng đi ra Giam Thiên Tư, hắn nhìn chằm chằm hỗn thiên nghi khổng lồ ở phương xa, chậm rãi thở ra một hơi.
Bản đồ mà Lý Hỏa Vượng đang cầm đã đánh dấu vị trí Tây Hải, nơi Gia Cát Uyên từng đề cập với hắn.
Muốn đi bên kia thì Lý Hỏa Vượng phải xuyên qua nửa Giang Nam Đạo.
Lý Hỏa Vượng vốn định đi ngay trong ngày, nhưng khi hắn vội vàng chọn mua một ít lương khô và nhu yếu phẩm đi đường thì trời đã về chiều.
Lý Hỏa Vượng ngồi ở quán vỉa hè lặng lẽ nhìn mặt trời dần rơi vào lâu vũ Thượng Kinh Thành ở phía xa.
“Hôm nay ngủ lấy sức một đêm, ngày mai xuất phát, mặc kệ thái độ của Gia Cát Uyên đối với mình như thế nào, kế tiếp vẫn có một trận ác chiến phải đánh.”
“Khách quan, mì mùa xuân của ngài đây ạ, và hai bánh bao thịt, đĩa giấm chua xin phép đặt ở đây.”
Lý Hỏa Vượng đẩy đĩa đựng giấm chua ra xa chút, cơm chiều có bánh bao thì thôi đi, còn chấm với giấm chua, thế giới này thật đúng là điên.
“Grừ ... grừ ...” Màn Thầu ngửi mùi bánh bao, nó dùng cái mũi đen to không ngừng dụi vào ống quần của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng gắp mấy sợi mì và vài miếng vỏ bánh bao, sau đó mặc kệ Màn Thầu, nó nên giảm mỡ.
Lúc này ông chủ quầy hàng vừa dùng khăn lau tay vừa cười tủm tỉm nói:
“Các khách quan cứ ăn từ từ, tuy mặt trời xuống núi nhưng không gấp gáp, hôm nay sắp sang năm mới, Thượng Kinh Thành không cấm đi lại ban đêm."
Lý Hỏa Vượng sì sụp ăn mì chợt tạm dừng một lúc rồi ăn tiếp:
“Bất giác lại qua một năm.”
Tối hôm đó, Lý Hỏa Vượng nằm ở trên giường nghe bên ngoài náo nhiệt, dường như buổi tối trước thềm năm mới Thượng Kinh có hoạt động gì đó.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không có chút hứng thú, trong đầu xoay quanh nguy hiểm có thể sẽ gặp phải, tâm trạng trở nên thấp thỏm.
Hắn biết kế tiếp rất nguy hiểm, nhưng muốn tăng lên thực lực trong thời gian ngắn thì thật vô vọng.
Hắn không thể nào lấy Tâm Tố luyện chế ra pháp khí có năng lực phi phàm gì, chẳng lẽ tự luyện bản thân?
“Hửm?”
"Lý chưởng quầy, ta muốn chu sa đã có chưa?”
Ông chủ tiệm thuốc đang gảy bàn tính vừa ngẩng đầu liền thấy một người đàn ông kỳ lạ mặc đạo bào màu đỏ.
Ông chủ cười nịnh, vị này chính là khách hàng lớn: "Ha ha, khách quan, chỉ chờ ngài tới, có đủ ba mươi cân đây. Này, Tiểu Hổ Tử, giúp khách quan đưa đến trong nhà đi."
"Không cần, tự ta lấy.” Lý Hỏa Vượng trả xong nửa số tiền phần sau, một tay nhấc túi lên xoay người đi ra tiệm thuốc.
Tiểu nhị Tiểu Hổ Tử rất là sửng sốt hỏi ông chủ của mình:
"Chưởng quầy, người này muốn ba mươi cân chu sa làm cái gì? Người tầm thường không dùng được, cùng lắm chỉ mua vài lượng.”
Bóc!
Ông chủ tiệm thuốc cong ngón giữa gõ đầu tiểu nhị:
“Đau không? Đau thì đúng rồi! Nhớ kỹ bài học này! Ngươi là tiểu nhị, quản người khác mua làm cái gì, dù hắn lấy về trộn với cơm ăn cũng không liên quan gì chúng ta!”
Bùm!
Túi chu sa nặng trĩu bị ném lên xe ngựa, Lý Hỏa Vượng ngồi lên xe, miệng huýt gió, Màn Thầu lon ton chạy tới.
"Giá! Giá!" Lý Hỏa Vượng liếc mắt túi chu sa bên cạnh, vung dây cương điều khiển xe ngựa chạy hướng cổng tây thành.
Tối hôm qua Lý Hỏa Vượng chợt phát hiện trước kia mình chui vào ngõ cụt, nếu người khác có thể lấy Tâm Tố để luyện chế pháp khí, chính mình dựa vào cái gì không thể luyện?
Hơn nữa thân thể của mình khép lại vết thương siêu nhanh, trừ hơi đau ra cơ hồ không có bất cứ tác dụng phụ.
Càng quan trọng là, dùng khí quan của Tâm Tố luyện chế thành pháp khí thì cái nào cũng có năng lực phi phàm, có thể tăng mạnh thực lực của mình, nhất định sẽ giúp ích rất lớn trong cuộc quyết đấu với Bắc Phong sắp tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận