Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 919: Thuyền gỗ (2)

Đầu thuyền rất lớn, sàn thuyền thoạt nhìn to cỡ sân tập, nhưng diện tích lớn như vậy mà không có ai, chỉ có chiếc đỉnh to đang cắm ba nén nhang cao cỡ một người đang chậm rãi cháy.
Ba nén nhang bốc khói trắng lên cao hòa vào đêm tối.
Phía trước đỉnh đặt một số đồ cúng, trừ đầu heo, bò, dê bình thường ra còn có hương nến giấy vàng nén bạc.
“Phụ thân, họ đang vái cái gì vậy?”
"Mặc kệ bọn họ vái cái gì, mục tiêu của chúng ta là tìm được Tâm Bàn của Đấu Mẫu, làm chết hắn! Mặc kệ chuyện khác.”
Lý Hỏa Vượng kéo thân thể tàn khuyết của mình đi hướng cửa khoang thuyền gỗ.
Hắn tăng mẫn tuệ của ngũ giác đến mức lớn nhất, cảm thụ từng dao động ở bốn phía, nếu bị ai phát hiện là hắn sẽ cứng rắn xông lên.
Nhưng khi Lý Hỏa Vượng cẩn thận mở ra cánh cửa, lại ra ngoài dự đoán là không có cái gì phát sinh.
“Đang diễn trò gì vậy? Chẳng lẽ Tâm Bàn thật sự không phát hiện được ta tàng hình?” Lý Hỏa Vượng thầm nghĩ, lưng dán vách tường chậm rãi đi vào trong khoang thuyền.
Khoang thuyền to hơn Lý Hỏa Vượng nghĩ, cũng chật chội hơn dự đoán, chất đầy vật linh tinh, hai bên vách tường rậm rạp lâu vũ bằng gỗ, giống như treo Thanh Minh Thượng Hà Đồ phiên bản 3D lên thuyền.
Mái ngói, cây tùng, tay áo, lừa ngựa, phân bò, mọi thứ trên miếng gỗ khắc rất chân thực.
Lý Hỏa Vượng thầm cảnh giác 120%, hắn chậm rãi thò tay ra sau lưng, cầm chuôi Tích Cốt Kiếm.
Khoảnh khắc hắn đụng vào chuôi kiếm thì mọi thứ trên tường bỗng sống lại, những người tí hon rậm rạp chen chúc đến bên cửa sổ, dùng ngón tay chỉ hướng Lý Hỏa Vượng, tò mò nhìn ngó.
"Mấy thứ này thấy được ta!" Lý Hỏa Vượng nhẹ lắc người cách xa một trượng, hắn không rảnh dây dưa với mấy thứ này, lao nhanh tới trước.
Bùm!
Bành Long Đằng dáng người cao lớn đụng mạnh vào Lý Hỏa Vượng, giơ nắm tay bị trọng giáp bao bọc đấm vào những tượng gỗ trên vách tường.
Nhưng Bành Long Đằng chưa đấm được vài cái đã cứng ngắc tại chỗ, từ đầu tới chân toàn biến thành hoa văn gỗ.
"Mấy thứ này rốt cuộc cái gì?!” Lý Hỏa Vượng siết chặt Tích Cốt Kiếm chém mạnh về phía vách tường, một kẽ nứt bay ra ngoài, đưa mảng lớn tượng gỗ trên tường đi Đại Tề.
Nhưng vách tường gỗ mới bị kẽ nứt rạch một lỗ hổng thì giây sau có một hốc mắt bằng gỗ xếp đầy các tròng mắt lớn nhỏ vụt qua, Lý Hỏa Vượng nhìn mớ mắt đó mà ớn lạnh.
Đường phía trước càng lúc càng hẹp, Lý Hỏa Vượng giơ cao Tử Tuệ Kiếm cắm phập xuống đất.
Tùy theo hắn dùng kiếm vẽ nhanh một vòng tròn, nhảy người xuống.
Hoàn cảnh tầng dưới tối hơn hắn nghĩ, thậm chí có thể nói là xòe tay không thấy năm ngón.
Lý Hỏa Vượng vừa lấy ra một viên huỳnh thạch màu xanh lá thì một khuôn mặt chảy xệ đang cười to bỗng xuất hiện ở trước mặt.
Lý Hỏa Vượng định chém một kiếm nhưng bỗng khựng lại giữa không trung, hắn lùi lại một bước, rốt cuộc thấy rõ trọn vẹn thứ cao hơn ba thước này.
Nếu hắn không nhớ lầm thì đây là Thiết Quải Lý trong Bát Tiên, nói chính xác hơn là tượng gỗ Thiết Quải Lý.
Thoạt nhìn lúc điêu khắc tượng này thì không phải khắc rễ cây giống người, mà là căn cứ rễ cây khắc ra người.
Giữ lại trọn vẹn các cục u của cây, hoàn toàn dung hợp vào thân thể của Thiết Quải Lý.
Thiết Quải Lý này không có chân, thay thế là rễ cây vặn vẹo thành cục, khiến Thiết Quải Lý thoạt nhìn mập mạp mà quái dị.
Sau khi Lý Hỏa Vượng xác định Thiết Quải Lý này thật sự chỉ là chạm khắc gỗ cũng sẽ không động đậy, hắn chậm rãi lùi ra sau, mới lùi vài bước chợt cảm giác sau lưng có người đang nhìn chính mình.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng xoay người, nhìn thấy một Bát Tiên khác, Lữ Đồng Tân, cũng là tượng gỗ, chẳng qua dường như lấy rễ cây từng bị sâu ăn mà khắc.
Tổng thể bộ dạng của Lữ Đồng Tân giống Thiết Quải Lý, chẳng qua rỗng ruộng, mé trong đầy lỗ hổng lớn nhỏ bị sâu đục.
Lý Hỏa Vượng không đi đâu nữa, hắn móc ra tất cả đá huỳnh quang lấy từ Thanh Phong Quan ném ra bốn phía.
Trong phút chốc, các Bát Tiên Khác đủ mọi tư thế cùng xuất hiện ở trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Trong khoang thuyền mờ tối trống trải, ở trước mặt Lý Hỏa Vượng là tượng gỗ Bát Tiên màu nâu sậm, thân thể gỗ vặn vẹo thành cục dưới ánh sáng xanh của huỳnh quang trông rất rùng rợn.
So với Thiết Quải Lý, Lữ Đồng Tân thì bộ dáng của Bát Tiên khác càng lúc càng kinh dị, giữ lại phần rễ giống nhau, mỗi tượng có đặc điểm quái dị riêng. Thí dụ như cổ của Hà Tiên Cô xoắn vào nhau.
Hán Chung Ly mở áo lộ ngực một bên lớn một bên nhỏ, số lượng cũng khác, giống như thịt mỡ thối rữa chảy ra ngoài, rất ghê tởm.
Khoang thuyền đen ngòm vô cùng yên tĩnh, đối diện với mấy thứ này, Lý Hỏa Vượng trừ nghe tiếng hít thở của mình ra thì không nghe được âm thanh nào khác.
Lý Hỏa Vượng nhìn tượng gỗ Bát Tiên xung quanh mình, hắn biết trong thế giới hoàn toàn điên cuồng này thứ gì dính đến chữ Tiên đều không phải là thứ tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận