Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 625: Xuất phát (1)

Khó khăn lắm mới bắt được Bắc Phong, trong nháy mắt này không còn giá trị. Máu nóng dồn lên não Lý Hỏa Vượng, hắn dựng đứng dao găm đâm bụng Bắc Phong, run rẩy đâm lên phần ngực.
Khóe môi Bắc Phong không ngừng chảy máu, đau đến mức ngũ quan đều vặn vẹo, nhưng ông ta không quan tâm, ngược lại khinh miệt nhìn về hướng Lý Hỏa Vượng: "Ha ha ha ... Áo Cảnh Giáo phải không? Một đám ngốc tự cho là đúng.”
“Lý huynh, không thể giết hắn, ta để hắn lại cho ngươi vì không chừng hắn biết những thứ gì.”
Nhìn nụ cười kiêu ngạo của Bắc Phong, ngọn lửa trong lòng Lý Hỏa Vượng khó mà dập tắt, nhưng hắn cuối cùng vẫn là cứng rắn đè nén xuống.
Hỏa Áo Chân Kinh bị nhặt lên từ dưới đất, Lý Hỏa Vượng chữa thương cho Bắc Phong.
Thấy hành động của đối phương, Bắc Phong cười càng lớn:
“Ồ? Không giết ta? Đây là vì cần nhờ ta, ha ha ha ha ha ha!”
Chờ vết thương trên bụng Bắc Phong bị vết sẹo phỏng bao bọc, Lý Hỏa Vượng nhìn kỹ bề ngoài của tù binh trước mặt mình, thoạt nhìn Bắc Phong giống như một ông già bình thường.
Việc đã đến nước này, thất vọng tức giận gì đó đều vô ích, tốn thời gian vào việc này ngược lại chẳng bằng suy nghĩ như thế nào mất bò mới lo làm chuồng.
Lý Hỏa Vượng mở miệng hỏi:
"Nếu ngươi là một trong các Bắc Phong, bốn người dùng chung một khuôn mặt, vậy Bắc Phong khác ở đâu chắc ngươi biết chứ?”
"Ha ha ha, xem ra ta đoán đúng rồi, nếu đã là tìm Lão Tứ thì thân phận của tiểu tử nhà ngươi nhất định là Tâm Tố đúng chứ? Muốn khiến hắn nói cho ngươi làm như thế nào thoát khỏi Mê Võng của Tâm Tố?” Bắc Phong này đã đoán ra mục đích của Lý Hỏa Vượng.
Thấy đối phương không nói, Lý Hỏa Vượng lấy dụng cụ tra tấn ra xếp một loạt trước mặt Bắc Phong.
“Ta khinh thường Áo Cảnh Giáo các ngươi nhất, tới lui chỉ có một chiêu này, không biết dùng não. Được rồi, ta nói cho ngươi, nhưng ...”
Nói đến đây, Bắc Phong khóe miệng hơi nâng lên, mắt xếch nhìn Lý Hỏa Vượng:
“Nhưng ta dám nói, tiểu tử nhà ngươi dám tin sao? Đừng quên ta là Tọa Vong Đạo, a! A! A!"
Nghe thấy Bắc Phong nửa uy hiếp nửa trêu chọc, Lý Hỏa Vượng liếc ông ta một cái rồi quay đầu nhìn sang Gia Cát Uyên:
“Gia Cát huynh, có thể làm phiền ngươi dùng pháp khí kia cấm người này nói dối không?”
Lý Hỏa Vượng đã nhìn ra, trước khi mình chưa tu luyện thành cái gọi là công pháp tu chân thì lịch cũ có thể cấm mọi thứ của Gia Cát Uyên mới là khắc tinh thật sự của Tọa Vong Đạo.
Có Gia Cát Uyên ở thì mấy trò mèo chơi đùa lòng người của Tọa Vong Đạo hoàn toàn vô dụng.
“Hiệu quả của hoàng lịch chưa mất, Lý huynh cứ việc hỏi, hiện tại hắn không thể nói dối.”
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt của đối phương, nghiền ngẫm hỏi:
"Như thế nào? Vẫn là không chịu nói? Có muốn ta thỉnh Gia Cát huynh viết thêm một điều là kỵ không nói chuyện?”
"Ta không phải con nít ba tuổi, không cần hù dọa ta, bọn họ vào thành, ba Bắc Phong khác đều vào thành."
“Đừng lờ đi chi tiết! Vào thành nào?”
"A, còn có thể là thành nào nữa, Thượng Kinh.”
"Vậy bọn họ hiện tại ở đâu?" Lý Hỏa Vượng tiến một bước ép hỏi.
“Trưa hôm qua lúc chúng ta tách ra là ở đông thành hoàng, hiện tại bọn họ đi đâu thì ta cũng không biết."
“Tọa Vong Đạo các ngươi đến Thượng Kinh lúc này làm cái gì? Nơi này là đại bản doanh của Giam Thiên Tư, các ngươi không sợ toàn quân bị diệt?"
"Ha ha, sợ? Tọa Vong Đạo lừa trời lừa đất lừa chính mình, nhưng chưa bao giờ sợ ai. Lúc trước chúng ta không đến chỉ vì không hứng thú với chỗ nghèo nàn này.”
“Đừng đổi đề tài, nhanh nói, các ngươi đến Thượng Kinh với mục đích gì!” Lý Hỏa Vượng gằn giọng.
Nhìn khuôn mặt hoàn toàn khác hẳn của Lý Hỏa Vượng, Bắc Phong lộ biểu cảm đặc biệt xem thường, ngữ khí nhẹ hẫng nói:
"Xúc Xắc lão đại khiến chúng ta đến, nói rằng hoàng đế Đại Lương ở sau lưng làm này làm kia, khiến chúng ta lại đây nhìn xem có thể lừa gạt không.”
“Còn về hoàng đế Đại Lương đang làm cái gì thì ... ha ha ha, chuyện này ngươi hẳn là biết rõ hơn chúng ta chứ. Ta chỉ mới đến, chưa chắc biết nhiều hơn ngươi.”
Hoàng đế Đại Lương? Lý Hỏa Vượng nhớ ra chuyện Ký Tướng tìm kiếm Tâm Trọc, chiến thuyền đầy vết thương trên biển, hoàng đế cũ bị chém ở ngã tư đường.
Hắn sớm biết ngay toàn bộ Đại Lương Quốc đều rục rịch, hình như âm thầm phát sinh sự tình gì, nhưng hiện tại mặc kệ hoàng đế Đại Lương muốn làm gì, Tọa Vong Đạo nhất định là nghe thấy tiếng gió, tính tham dự vào.
Lý Hỏa Vượng kiên nhẫn tiếp tục đặt câu hỏi:
“Còn những Tọa Vong Đạo nào đi theo ba Bắc Phong?”
Bắc Phong không chút kháng cự, kể vanh vách với Lý Hỏa Vượng:
“Nhóm chúng ta có ba Bát Điều, hai Cửu Điều, bốn Bắc Phong, còn có ... Hai Hồng Trung, ha ha ha ha ha ha!”
Khi nói đến Hồng Trung thì trên mặt Bắc Phong mang theo ý cười lạ lùng thẳng tắp nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận