Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1473: Quý Tai (2)

Nhưng mà có một số việc có thể lừa người khác, nhưng không thể lừa chính mình, giả là giả, dù cho Lý Tuế trong lòng thôi miên mình thì Lý Hỏa Vượng ở phương xa vẫn là biến mất không còn dấu vết.
Đám Giam Thiên Tư thương vong thảm trọng mang theo tức giận lại vây quanh, nếu nói lúc trước là làm theo công việc thì bây giờ kèm chút ân oán cá nhân.
Tình thế hai bên đảo ngược, tính mạng của Lý Tuế đang gặp nguy hiểm.
Một ngụm đờm đặc khạc vào người Lý Tuế: “Chết tiệt, lão tử phiền nhất là Tâm Tố! Ngươi giỏi nghĩ lắm mà? Sao không nghĩ tiếp đi?”
Một tia sáng lạnh xẹt qua, những xúc tu sắp tan chảy của Lý Tuế lập tức bị cắt đứt:
“Biết kêu cứu binh mà, kêu đi chứ!”
Khi những người này trút giận, cơn đau trên cơ thể của Lý Tuế không ngừng tăng lên, nhưng lần này nó không bao giờ rơi một giọt nước mắt nào nữa.
Trong tình cảnh tuyệt vọng vừa rồi Lý Tuế phát hiện mình luôn bỏ qua thân phận thật, bỏ qua bản thân là Tâm Tố.
Phụ thân cũng là Tâm Tố, chính mình cũng là Tâm Tố, phụ thân đã từng nhờ cậy năng lực Tâm Tố liên tục trốn thoát nguy cơ phải chết, nó cũng làm được! Đây là cơ hội duy nhất để nó thoát khốn!
Nhưng hiện tại điều cần suy nghĩ là nó nên làm thế nào để lợi dụng năng lực của Tâm Tố.
Rất khó vận dụng, dù sao có một số việc nó làm Tâm Tố chỉ nghĩ thôi cũng vô ích, phải lừa bản thân mới được.
Tùy theo tình trạng vết thương tăng thêm, tinh thần hoảng hốt, một ảnh ngược trong nước bỗng xuất hiện trong óc Lý Tuế, hoặc nên nói là một Tư Mệnh, Quý Tai, Tư Mệnh vô dụng trong miệng của phụ thân.
“Phụ thân ta là Quý Tai, Tư Mệnh không có trước sau! Chỉ cần ta tin Quý Tai tồn tại thì phụ thân chắc chắn sẽ đến giúp ta! Nhất định!"
Đây vừa là nói dối lại là lời thật lòng, rốt cuộc là thật hay giả thì Lý Tuế cũng không phân biệt rõ được.
Nhưng Lý Tuế đã cố gắng hết sức để tin rằng đây là sự thật, bởi vì chỉ có cách này nó mới có thể sống sót!
Lý Tuế không ngừng lặp đi lặp lại những lời này, ý thức của nó bắt đầu mơ hồ, nhưng nó vẫn suy nghĩ, đến lúc nó sắp chết thì tình huống bỗng nhiên phát sinh biến hóa.
Rõ ràng không có cái gì phát sinh, tất cả những người có mặt lộ biểu cảm vô cùng hoang mang, trong nháy mắt này giống như quên chính mình kế tiếp nên làm những thứ gì.
"Quý ... Quý Tai? Quý Tai thật sự tồn tại! Dù là ở một trăm tám mươi năm trước!" Lý Tuế đột nhiên hưng phấn lên, nó còn chưa tới lúc chết, chắc chắn nó có thể sống đến lúc phụ thân lại xuất hiện!
Nhìn thấy mọi người đều ngây người tại chỗ, cơ hội tốt như vậy Lý Tuế tự nhiên là không thể nào bỏ qua, thừa dịp những người này ngây người, nó kéo thân thể đầy rẫy vết thương vội vàng rời khỏi chốn thị phi này.
Lý Tuế không biết Quý Tai kia có thể giữ được bao lâu, nên nó chạy thục mạng, trốn nửa tuần mới dừng lại, xác nhận chính mình thật sự an toàn.
Lý Tuế lần này không dám tùy tiện đến gần chỗ đông người nữa, nó cướp một hang núi của gấu làm nơi nghỉ chân.
Con gấu kia cũng được tận dụng làm bữa ăn cho Lý Tuế.
Sau khi ăn uống no đủ, Lý Tuế ở trong hang ngủ một giấc ngon lành, cuối cùng sự mệt nhọc suốt chặng đường đã tan biến.
Sau khi hoàn toàn hồi sức, Lý Tuế thầm lên kế hoạch.
Nhớ lại mọi thứ phát sinh lúc trước, Lý Tuế động đậy, nhặt một khúc gỗ ở ngoài hang, dùng dao găm điêu khắc, không lâu sau, một bài vị xuất hiện trước mặt nó.
“Quý Tai, bài vị Tư Mệnh Mê Võng.”
Lý Tuế đặt bài vị trong hang, lấy ba chiếc lá thông ra đốt cháy, trịnh trọng vái rồi cắm xuống trước bài vị.
Thắp nhang xong, Lý Tuế ba quỳ chín lạy làm lễ lớn hướng bài vị, vừa lạy vừa niệm.
"Nếu người khác tế bái Tư Mệnh, có thể lấy được sức mạnh từ Tư Mệnh, vậy từ nay ta muốn tế bái ngươi, sau này ta là đệ tử của ngươi, Quý Tai.”
“Mà này, ta đã tế bái ngươi, vậy ngươi hẳn là sẽ truyền thụ cho ta một ít thần thông chứ? Ta không cần quá lợi hại, ta chỉ cần giữ mạng là được."
"Tốt nhất có biện pháp gì che thân phận Tâm Tố của ta thì càng tốt.”
Lý Tuế lạy bài vị xong, bài vị lóe tia sáng, nó cảm giác trong đầu xuất hiện một loại công pháp tu luyện.
Sau khi xem kỹ, Lý Tuế phát hiện đây là loại công pháp thuật biến hóa, nó luyện thì hoàn toàn có thể lợi dụng thuật biến hóa che giấu thân phận Tâm Tố.
Dòng nước ấm chảy trong tim Lý Tuế, phụ thân không quên nó, vẫn giúp nó, dù phụ thân biến thành Tư Mệnh.
Chỉ cần thân phận Tâm Tố không bị phát hiện, sau này nó sẽ không còn bị những người kia truy lùng nữa.
Nó không bị truy sát thì sẽ không bị buộc liên tục đoạt xá người khác, chờ khi gặp lại phụ thân, nó sẽ không biến thành người khác.
Tưởng tượng mọi thứ về sau, Lý Tuế vui vẻ nở nụ cười. Mọi thứ rốt cuộc tốt lên.
Mặc dù vẫn cảm thấy kỳ lạ khi coi phụ thân của mình là Thần Tiên để thờ phụng, nhưng Lý Tuế không bận tâm, ngược lại cảm thấy như vậy càng tốt, đại biểu cho phụ thân vẫn luôn chú ý đến nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận