Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 111: Ăn cơm (1)

“Sư huynh, huynh giao chuyện này cho ta, ta chuyên nghiệp, ta biết.” Cẩu Oa đắc ý vỗ bộ ngực xẹp lép của mình.
Rất nhanh bọn họ liền đến được ngã tư trong thị trấn, bên trong cũng có không ít người đang đốt tiền giấy cho người nhà ở phương xa.
Cẩu Oa rút đao của mình ra, vẽ một vòng tròn trên mặt đất, trên hình trong để lại một cái lỗ, hướng của cái lỗ là hướng chôn Lý Chí.
Giấy vàng bị đốt ở trong vòng trắng, dần dần bị đốt cháy thành tro.
Cẩu Oa ở bên cạnh giúp đỡ, một bên đốt một bên vẫn lớn tiếng rao gọi. “Đốt trước là cho Lý Chí! Đốt sau là cho vợ Lý Chí! Mẹ nó thằng nào dám cướp, chính là chó đẻ! Kiếp sau khẳng định làm súc sinh!”
“Ngươi hô như vậy, có tác dụng không? Lý Hỏa Vượng nhét thỏi vàng trong tay vào trong đám lửa.
“Có tác dụng, khẳng định có tác dụng! Tam thúc của ta chính là dạy ta như vậy, dạy ta hô những lời như vậy, cô hồn dạ quỷ liền không dám giật tiền mà chúng ta đốt.” Cẩu Oa vô cùng tự tin nói.
Lý Hỏa Vượng nhìn làn khói xanh chầm chậm bay lên trước mắt, nhìn rất lâu sau đó mới từ từ mở miệng lần nữa nói: “Các cậu nói xem, người sau khi chết thật sự sẽ biến thành quỷ sao?”
“Lý sư huynh, huynh đây là đang nói bậy cái gì, cũng sẽ không biến thành quỷ, không để lại cái gì, con người chính là yếu đuối nhỏ bé như vậy.”
Lý Hỏa Vượng đã nhìn thấy rất nhiều thứ kỳ lạ ở thế giới này, duy nhất chưa từng nhìn thấy quỷ.
Lời này khiến cho những người khác ở xung quanh đột nhiên cảm thấy có chút bất an, bốn mắt nhìn nhau.
Cẩu Oa hai tay ôm vai, dùng tay vuốt da gà nổi lên khắp người mình.
“Ai da, Lý sư huynh, lời này của huynh cũng quá đáng sợ rồi, đang tiết Thanh minh, đừng nói tầm bậy, người chết rồi vậy thì khẳng định là biến thành quỷ, sau đó tuyệt đối sẽ đi địa phủ đầu thai chuyển kiếp, chuyện chắc chắn.”
“Tại sao cậu lại chắc chắn như vậy? Cậu từng tận mắt nhìn thấy?”
“Bởi vì … bởi vì cái này là cô hai của ta nói cho ta mà, cô ấy sống chín mươi bốn tuổi rồi, cái gì cũng biết.”
Từng tờ giấy vàng bốc cháy theo ngọn lửa, dần biến thành màu tro xám, dựa vào hơi nóng mà bay lên cao.
Lý Hỏa Vượng biểu cảm phức tạp nhìn mọi thứ trước mắt.
“Lý Chí à Lý Chí, ta đã đốt tiền giấy mà ngươi muốn rồi, hy vọng ngươi có thể nhận được.”
Vừa nói xong, Lý Hỏa Vượng liền nhìn thấy, đám tro màu đen phía trước Soả y cuộn một vòng, phảng phất như đang đáp lại lời của mình.
Chính tại thời khắc này, Lý Hỏa Vượng đột nhiên có chút lý giải suy nghĩ của những người mê tín kia.
So với cực kỳ tàn khốc tuyệt vọng, sau khi chết đi tất cả đều biến mất không dấu vết, sau khi chết còn có thể biến thành quỷ tiếp tục luân hồi, vậy đó thật sự là một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ.
Ném tờ giấy vàng cuối cùng trong tay vào trong đống lửa, Lý Hỏa Vượng đứng dậy, phủi bụi trên người.
“Đi thôi, chúng ta đi vào thị trấn kiếm quán trọ nghỉ ngơi một lát, mọi người đều ướt hết rồi.”
Cậu vừa định đi, lời nói của Bạch Linh Miểu ở bên cạnh làm cậu nghiêng người qua. “Lý sư huynh, Tiểu Mãn tỷ không thấy đâu nữa.”
Sau khi Lý Hỏa Vượng quan sát một lát trong đám người, quả thực không có phát hiện vị nữ nhân có bệnh nhiều lông kia.
“Ồ, tôi nhớ ra rồi, trước đây cô ấy từng nói với tôi, nhà của cô ấy hình như ở gần đây.”
Lời này không có ai đáp lời, trải qua chuyện trước đây, tất cả mọi người đều biết sau khi Tiểu Mãn về nhà sẽ dự định làm gì, nhất thời, vốn dĩ không khí có chút nặng nề trở nên càng thêm nặng nề.
“Cái đó, Lý sư huynh, hay là chúng ta đi tìm cô ấy? Có khi có thể ngăn cản được.” Cẩu Oa cười cười, đưa tay vào trong chiếc nón tre gãi mái tóc bết dầu của mình.
Lý Hỏa Vượng nhìn cậu ấy một cái, nhấc chân đi về hướng có treo tấm bảng quán trọ.
“Đi tìm quán trọ ổn định lại trước, chỗ gần đây là quê nhà của Tiểu Mãn, cô ấy khẳng định quen thuộc, đợi cô ấy xong việc sẽ đến tìm chúng ta thôi.”
Câu nói này khiến Bạch Linh Miểu do dự muốn nói, trở nên yên tĩnh lại, hai tay nắm lấy vạt áo, lẳng lặng đi theo phía sau.
Trời xám xịt rơi mưa nhỏ, cô ấy không dùng khăn che mắt, đồng tử màu hồng tràn ngập bi thương.
Phòng trọ khô thoáng rất nhanh đã đặt xong, một vài người gội đầu, tắm rửa, đợi sau khi tất cả đều chuẩn bị ổn thỏa, liền đều tập hợp đến đại sảnh ăn cơm.
Trong túi không có bao nhiêu lộ phí nữa rồi, thức ăn trên bàn cũng bình thường, phần lớn đều là món chay, duy nhất một món có thể gọi là món mặn chính là khổ qua xào trứng, còn có ớt chiên tóp mỡ.
Nhưng mà tất cả mọi người đều ăn rất vui vẻ, không có nguyên nhân, mỡ heo trong thức ăn được bỏ rất nhiều, ngửi thấy thơm, ăn vào cũng rất chống đói.
Hôm nay tiết Thanh minh, quán trọ không có bao nhiêu người đến quán ăn cơm, tiểu nhị chạy vặt ở bên cạnh cũng đang tán gẫu với người tính tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận