Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 718: Linh nghiệt

“Bốn trăm?!” Nghe thấy báo giá này, con ngươi Lý Hỏa Vượng hơi co rụt lại, hắn không cần nhìn hồ lô của mình, cũng biết bên trong khẳng định không có nhiều như vậy.
“Ngài đừng chê đắt, đây là đồ tốt của Đại Tề ngàn năm trước, bây giờ làm gì có cao tăng tọa hóa có thể được xá lợi tử chứ.”
Lý Hỏa Vượng thật không phải chê đắt, nhưng hắn thật sự không có nhiều như vậy, lúc trước vẫn bận rộn giải quyết ảo giác, làm sao còn nhớ được phải kiếm Dương Thọ Đan này.
“Vậy pháp nhãn trước đó bao nhiêu.” Chỉ cần có thể làm cho Bạch Linh Miểu nhìn thấy, Lý Hỏa Vượng cũng không bận tâm nàng trở nên khó coi.
“Năm trăm.” Lời nói của thái giám hoàn toàn xóa đi ý nghĩ muốn dùng pháp khí rẻ thay thế của Lý Hỏa Vượng, hắn không nghĩ tới pháp nhãn kia vậy mà còn đắt hơn xá lợi tử này.
Hắn coi như là nhìn ra rồi, thiên hạ này bàn đến ai xấu xa, đều không sánh bằng Giam Thiên Tư.
Khổ sở vào sinh ra tử bên ngoài đổi lấy Dương Thọ Đan, kết quả tới nội khố này, cái gì cũng không đổi được.
Không có Dương Thọ Đan, sẽ không có xá lợi tử cho Bạch Linh Miểu, mà không có xá lợi tử, Bạch Linh Miểu không lâu sau sẽ rơi vào kết cục mắt mù, đây tuyệt đối là chuyện mà Lý Hỏa Vượng không thể khoan nhượng.
Nhớ lúc trước trong hồ lô của Lý Chí chỉ có bốn viên Dương Thọ Đan, bây giờ lại cần hẳn bốn trăm Dương Thọ Đan, cho dù là đi cướp, cũng không biết đi đâu cướp.
"Nhưng ta đã giết cả nhà nàng, chút bỏ ra ấy có đáng là gì, bất kể thế nào, xá lợi tử này nhất định phải lấy được cho Bạch Linh Miểu!" Lý Hỏa Vượng nhấc bước chân nặng nề đi ra phía ngoài nội khố.
Hắn không ra khỏi Giam Thiên Tư, mà đi thẳng tới đại sảnh đầy bình phong, nơi này là chỗ nhận việc của nha môn Giam Thiên Tư.
Người vẫn là những người đó, nhưng đối mặt với bọn họ, thái độ của Lý Hỏa Vượng đã từ địch ý trở nên bình thường hơn nhiều.
Tuy rằng người của Giam Thiên Tư coi mạng người như cỏ rác, nhưng cả thiên hạ quả thật không thể không có những người này.
“Nhĩ Cửu?! Ngươi vậy mà vẫn còn sống, ta còn tưởng rằng ngươi đã chết.” Nghe nam tử họ Nam Cung nói ra lời giống như Tư Mã Lam lúc trước, Lý Hỏa Vượng cũng lười giải thích lại chuyện gì.
“Ta muốn nhận việc, thù lao nhiều nhất là gì?” Lý Hỏa Vượng trực tiếp hỏi.
Nhìn biểu cảm có chút nặng nề của Lý Hỏa Vượng, Nam Cung biết ý cũng không hỏi, lấy ra một quyển sách đưa đến trước mặt hắn: "Tự ngươi tìm đi, ở ngay trang cuối cùng."
Lý Hỏa Vượng trực tiếp mở ra, một công việc viết bằng bút đỏ chu sa nhảy thẳng tới trước mặt hắn: "Tọa Vong Đạo Hồng Trung, sinh tử bất luận.”
Tầm mắt dừng lại bên trên một lúc, Lý Hỏa Vượng bắt đầu lật sách về phía trước.
Tọa Vong Đạo phát tài, Tọa Vong Đạo gió tây, Tọa Vong Đạo bạch bản, Tọa Vong Đạo, Tọa Vong Đạo, liên tiếp vài trang đều là Tọa Vong Đạo, tin tức lúc trước của Liễu Tông Nguyên không sai, Giam Thiên Tư thật sự chống đối với Tọa Vong Đạo rồi.
Tuy rằng những thù lao này đều giá trị không thấp, nhưng Lý Hỏa Vượng thật sự không muốn tiếp xúc với những kẻ lừa đảo kia.
Trong Tam Nguyên Tứ Hỉ đều có liên hệ, bọn họ cầm tinh cẩu bì cao dược, giết một người, phiền toái mang theo sau đó muốn vứt bỏ cũng vứt không xong, cảnh ngộ y hệt như Gia Cát Uyên trước kia.
- Giải thích về "cẩu bì cao dược", ngày xưa người đi giang hồ thường giả tạo loại thuốc dán này để lừa gạt tiền tài, cho nên dùng để so sánh với loại gạt người. Hết giải thích.
“Nhĩ Cửu huynh, không phải lúc trước huynh nói báo thù Tọa Vong Đạo sao? Vì sao không nhận.”
“Ta trả giá bằng một con mắt, đã báo được thù kia rồi, Tọa Vong Đạo giết Đại trưởng lão kia bị ta tự tay giết chết.”
Sau khi nghiêm túc lật vài trang, tay Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên dừng lại, ngón tay của hắn chậm rãi xẹt qua hai chữ viết bằng bút lông: “Linh nghiệt?”
Mà phía dưới cái tên này, theo sát là thù lao của nó, bốn trăm ba mươi viên Dương Thọ Đan và năm năm Vô Cấu Dương Thọ.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Gia Cát Uyên đứng bên cạnh Nam Cung: “Linh nghiệt? Hàng chữ Linh?”
“Lý huynh, đây không phải là hàng chữ Linh, những thứ khác đều phải, duy chỉ có nó không phải.” Gia Cát Uyên lộ ra một tia chán ghét.
“Không sai, đúng là linh nghiệt.” Nam Cung mở miệng tiếp lời: “Có điều ngươi thật sự định nhận việc này? Đừng thấy Vô Cấu Dương Thọ mà đỏ mắt, đối phó với nó còn không bằng đối phó Tọa Vong Đạo, ít nhất cũng an toàn hơn chút.”
“Linh nghiệt này nguy hiểm như vậy sao? Có lai lịch gì?”
“Nguy hiểm mà, vậy khẳng định nhỏ hơn Tâm Trọc Tâm Tố Tâm Bàn một chút, thực ra linh nghiệt này có dễ đối phó hay không, hoàn toàn quyết định bởi chúng nó treo ở trên người thứ gì."
“Treo ở trên người, vậy coi như đỡ hơn một chút, nhiều lắm cũng chỉ là Bán Tiên điên, nhưng nếu treo trên người một số tà tuý lợi hại, hoặc là cái gì khác, hắc hắc, vậy thì phải chịu khổ rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận