Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1455: Thật sự

Lúc này, Lý Hỏa Vượng ngơ ngác nhìn chằm chằm đầu Bạch Linh Miểu ở trước mặt.
Huyền Tẫn đứng bên cạnh cũng không ngăn cản Tả Khâu Vịnh, bởi vì lúc này hắn ta cũng hiểu được, một mình hắn ta chưa chắc có thể ngăn cản được vị Tư Mệnh thân thể này.
Đang lúc hắn ta đang suy nghĩ nên làm gì, đột nhiên nhìn thấy Lý Hỏa Vượng thấp giọng gọi mình:
“Huyền Tẫn, Huyền Tẫn!”
Huyền Tẫn nhìn qua, phát hiện Lý Hỏa Vượng vừa rồi đang đau buồn, giờ đây trong mắt không hề có chút đau buồn nào mà lại bình tĩnh đến lạ.
"Miểu Miểu vừa rồi không có cùng chúng ta tới Đại Tề, Miểu Miểu này chỉ là đồ giả do ta tạo ra!" Khi Lý Hỏa Vượng nói ra chữ giả, đầu của Bạch Linh Miểu ở trước mắt hắn lập tức tan biến như chưa từng xuất hiện.
“Vừa rồi ta dùng thuật lừa dối của Tọa Vong Đạo để tranh thủ chút thời gian cho chúng ta!” Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tả Khâu Vịnh ở phía xa.
“Một chút thời gian có ích gì không?” Huyền Tẫn hỏi ngược lại: “Tranh thủ được ít thời gian này đủ cho chúng ta đánh bại Tư Mệnh thân thể này à?”
Lý Hỏa Vượng không đáp lại, cũng không thể trả lời, hắn đã dùng hết tất cả những gì có thể, thậm chí còn dùng Thương Khương Đăng Giai, nhưng vẫn không thể lay động được đối phương.
"Ta thực sự không ngờ rằng Tả Khâu Vịnh sẽ sử dụng đoạn năm tháng này, chẳng những thống nhất Thiên Trần Quốc, còn dùng thân thể khống chế Thiên Đạo.” Huyền Tẫn mang theo cảm khái nói.
"Ngươi là Giam Thiên Tư, ngươi là Đại Lương Giam Thiên Tư! Nếu Tả Khâu Vịnh đi Đại Lương thì sẽ rắc rối to cho Đại Lương, nghĩ cách đi! Hãy sử dụng thủ đoạn áp đáy hòm của Giam Thiên Tư!”
Huyền Tẫn lắc đầu, nói:
“Cách Giam Thiên Tư đối phó Tư Mệnh là lợi dụng long mạch chống dậy một mảnh thiên địa, khiến Tư Mệnh không cách nào hạ phàm."
“Nhưng Tả Khâu Vịnh là Tư Mệnh thân thể, hắn đã ở bên dưới, thủ đoạn của Giam Thiên Tư không đối phó được hắn.”
Cảm giác bất lực mãnh liệt bao trùm trong lòng Lý Hỏa Vượng, hắn cực kỳ không cam lòng, hắn không cam lòng cứ như vậy trơ mắt ngồi chờ chết, hắn còn chưa thua!
“Quý Tai, Quý Tai!” Lý Hỏa Vượng hét hướng bóng dáng của mình, cố gắng tìm kiếm khả năng duy nhất, nhưng hắn trong tương lai không trả lời, đó là nếu như hắn còn có tương lai.
Cả Đấu Mẫu và Ba Hủy đều không muốn hỗ trợ, thậm chí hắn của tương lai, Quý Tai cũng giống như vậy.
"Không ... Ta còn chưa thua! Ta còn chưa thua!" Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên ngẩng đầu, trừng bóng dáng của đối phương.
Toàn bộ đầu của Lý Hỏa Vượng bắt đầu sưng lên không thể kiểm soát, đây là lần đầu tiên kể từ khi hắn tu thành công sáu vòng mà cật lực như vậy.
Lý Hỏa Vượng cắn chặt răng, nhìn chăm chú vào, tùy theo đôi mắt của hắn bỗng nhiên trợn trừng, Tả Khâu Vịnh to hơn cả núi ở phía xa lồng ngực và đầu bị nong một cái lỗ lớn.
Nhưng Tả Khâu Vịnh bị vết thương trí mạng này lại cười lớn, như thể đó chỉ là vết ngứa trên lưng.
"Biến mất cho ta!" Khi Lý Hỏa Vượng gầm lên, đầu của hắn nổ tung, cả người Tả Khâu Vịnh ở phương xa biến mất ngay lập tức.
Nhưng khi thịt và xương từng lớp mọc ra, Tả Khâu Vịnh lại mọc về.
Có lẽ máu thịt bị Lý Hỏa Vượng tu biến mất, nhưng với Thiên Đạo thì không thể, làm Tư Mệnh chưởng quản Thiên Đạo sinh trưởng, chỉ cần Tả Khâu Vịnh còn nắm giữ Thiên Đạo thì hắn ta mãi mãi có thể mọc lại.
Lý Hỏa Vượng lảo đảo ngã xuống đất, hắn nhìn nửa người Tả Khâu Vịnh đã bước qua cái lỗ, hoàn toàn tuyệt vọng, hắn thử mọi cách nhưng vẫn không thể tổn thương được hắn ta một chút xíu nào.
“Có ... có lẽ khi ta đến vòng bảy, chỉ cần ta lên tới vòng bảy thì nhất định có thể đánh bại hắn!" Lý Hỏa Vượng không cam lòng kêu lên.
Nói đến đây, Lý Hỏa Vượng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Huyền Tẫn đang trầm tư:
"Ta nhớ ... Ngươi cũng là Tâm Tố đúng không?"
"Hắc Thái Tuế sở trường nhất là hấp thu, Lý Tuế ăn thịt của ta nhiều năm, ngươi hiện tại khẳng định cũng là Tâm Tố đúng không?!"
Huyền Tẫn ngẩn ngơ, hắn ta không ngờ rằng đối phương định làm như vậy.
Suy tư một lát sau, hắn ta nhẹ nhàng gật đầu: “Vậy ngươi lấy lại đi, coi như chặt xương báo đáp cha, chặt thịt báo mẹ.”
Đầu của một vị đại quân không thể nói trong tháp đầu người bị dựng lên, xúc tu chui vào máu thịt, run rẩy đưa thần quang và tiên thiên nhất khí vào người của Lý Hỏa Vượng.
Nhìn bóng lưng Tả Khâu Vịnh quyết đi Đại Lương, Lý Hỏa Vượng ôm lấy tia hy vọng cuối cùng, bắt chéo chân và bắt đầu tu luyện.
Đây là cơ hội duy nhất của hắn, nếu không nắm bắt tốt cơ hội này, cảnh ảo Bạch Linh Miểu chết vừa rồi sẽ hoàn toàn biến thành chân thực.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, khi Lý Hỏa Vượng đột nhiên đứng dậy, hắn phát hiện mình vẫn chưa đột phá vòng bảy.
Tả Khâu Vịnh đã mất tăm, hiện tại hắn ta đã đến Đại Lương, Lý Hỏa Vượng không dám tưởng tượng Tả Khâu Vịnh đang làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận