Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 55: Hỉ thần (1)

Lý Hỏa Vượng trong lòng chấn động, không đúng! Tiếng hát hí khúc còn chưa có dfng! Lữ Trạng Nguyên này là giả!
Ngay ở nháy mắt cậu phản ứng lại, Lữ Trạng Nguyên trước mắt đã xông tới, hai tay trắng bệch trực tiếp xuyên qua thân thể Lý Hỏa Vượng.
Trong phút chốc, cả người cậu cảm giác rét lạnh thấu xương, cảm xúc bắt đầu không ngừng đi xuống, tất cả bốn phía đều lọt vào trong bóng đêm.
Ngay tại thời điểm Lý Hỏa Vượng cảm giác sắp mất đi tri giác, cậu với tay vào bên hông kéo một cái, trong nháy mắt tiếng chuông cực kỳ chói tai vang lên, loại cảm giác khó chịu kia nhanh chóng thối lui.
"Bính!" một tiếng, ót của Lý Hỏa Vượng trùng trùng đập ở trên đất, làm cho đầu của cậu vang lên ông ông.
Cố không để ý tới đau đớn ở đầu, Lý Hỏa Vượng cắn răng ra sức tiếp tục lắc chuông đồng trong tay, thiếu chút nữa đã bị tên này chơi chết rồi.
Dọc theo bàn bát tiên, dọc theo những cây tre dựng sân khấu, bên cạnh bài vị tổ tông Hồ gia, hiện tại toàn bộ đường cong bắt đầu vặn vẹo lên, nhanh chóng ngưng tụ thành tụ hợp thể quái dị.
Theo Lý Hỏa Vượng đầu đau muốn nứt đưa tay chỉ, Du lão gia xông về phía Lữ Trạng Nguyên giả đang rút lui về phía sau.
Thấy đối phương có trợ giúp, thứ nọ muốn chạy trốn, nhưng lúc này đã muộn, Du lão gia đã đi đến bên cạnh nó.
Nhưng nó cũng không có tiếp cận thân thể Lữ Trạng Nguyên, ngược lại trực tiếp xông về phía mặt đất, chui vào cái bóng màu đen được đèn lồng chiếu ra.
Khi đường cong trên người Du lão gia giống như đao nhọn cắt phá cái bóng của cô gái bó chân thành từng mảnh nhỏ, thứ nọ rít lên giống như dã thú, đổ ở trên đất liều mạng giãy giụa.
"Thì ra bản thể thứ này chính là cái bóng ở trên mặt đất? Khó trách mình chém thân thể của nó thành hai nửa cũng không có tác dụng." Trong đầu Lý Hỏa Vượng xuất hiện suy nghĩ này.
Ở dưới Du lão gia công kích, thứ biến thành Lữ Trạng Nguyên giả nọ giống như túi khí xì hơi nhanh chóng rơi xuống, cái bóng hình người trên mặt đất nhanh chóng khuếch tán, cuối cùng hình thành một bãi chất lỏng màu đen tanh hôi dinh dính.
Ngay tại thời điểm Lý Hỏa Vượng nghĩ tất cả đã chấm dứt, thì "xoát" một tiếng, Du lão gia nhanh chóng chạy trở về, nhanh chóng xoay tròn quay xung quanh cậu.
"Có chuyện gì vậy? Không lẽ còn nữa?" Lý Hỏa Vượng vừa mới chuẩn bị chậm động tác lắc chuông xuống, thì lại bắt đầu lắc mạnh thêm.
Thấy che giấu không có tác dụng, cô gái bó chân kia từ trong một cái đường cong mấp máy ở xa xa lóe ra, đứng ở trong góc tối nhìn chằm chằm sang bên này.
"Vừa rồi biến thành Lữ Trạng Nguyên không phải thứ này, nó có hai đứa." Ngay tại thời điểm Lý Hỏa Vượng nghĩ như vậy, một cô gái bó chân phân liệt bên trong cô ta ra, hơn nữa bắt đầu càng phân càng nhiều, hơn nữa càng phân càng nhỏ.
Không chỉ một, nhiều cô gái bó chân từ trong đường cong vặn vẹo bốn phía nhảy ra, cũng bắt đầu càng phần càng nhỏ.
Theo Lý Hỏa Vượng đưa tay chỉ, Du lão gia vọt lên, bắt đầu công kích cô gái bó chân chỉ lớn bằng bàn tay ở bốn phía.
Nhưng công kích có nhanh cũng không nhanh bằng chúng phân liệt, các cô gái bó chân giống nhau như đúc quây xung quanh Lý Hỏa Vượng, một bên phân liệt, một bên mở ra cái miệng nhỏ anh đào màu máu, bắt đầu lắc lắc thân thể quái dị, dùng thanh âm mong mảnh the thé bắt đầu xướng lên ca dao.
"Hỉ thần vui, Hỉ thần cười, y quan thi lễ hòa nhã thân."
"Hỉ thần nhảy, Hỉ thần nháo, giấy dính lên mực mới màu đỏ."
"Hỉ thần giận, Hỉ thần bi, hương lô đề đăng minh như hải."
"Hỉ thần đói, hỉ thần khát, tay trái quả tim tay phải ruột, thôn phía trước tới đón Hỉ thần đi !"
Trong nháy mắt chúng xướng xong, toàn bộ thân thể nháy mắt nổ tung, vật chất màu đen nào đó từ trong cơ thể của chúng bắn ra, nhuộm hoàn toàn không gian mấp máy vặn vẹo bốn phía đều thành màu đen.
Tuy không biết đối phương đang làm cái gì, nhưng lúc này Lý Hỏa Vượng đã nhận ra sự việc không ổn, tay ngừng lắc chuông, chuẩn bị lui lại.
Nhưng giây tiếp theo, chân cậu giống như bị đóng đinh ở tại chỗ, một loại chỉ dẫn mông lung, mỏng manh, không biết đến từ nơi nào làm cho Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời.
Nơi đó là một mảng cực kỳ tăm tối, không có gì cả, nhưng Lý Hỏa Vượng đã nhận ra cái gì đó, trong bóng tối khẳng định có thứ gì đó rất lớn đang cử động.
"Hỉ thần?"
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, Lý Hỏa Vượng liền nhìn thấy trong bóng đêm có hình dáng gì đó bắt đầu hiện lên, "Không đúng, thứ nọ cảm giác được ý nghĩ của mình! Mình phải lập tức rời khỏi nơi này."
Lý Hỏa Vượng nghĩ như vậy, nhưng thân thể cậu lại không thể làm như vậy, thân thể cậu bắt đầu phấn khởi hẳn lên, hô hấp bắt đầu dồn dập, gân xanh trên mặt nổi lên, hai tay kéo ra đạo bào trên người, hai tay giơ lên cao về phía trước nghênh đón thứ gì đó trong bóng đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận