Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1205: Tin rồi

Vốn dĩ ở Tứ Tề có nhiều sông nước, đập đê của Pháp Giáo đã nhấn chìm toàn bộ chiến trường, khiến ưu thế mà liên quân vừa chiếm cứ bị xoá sạch hoàn toàn.
Về việc có bao nhiêu người sẽ chết ở hạ lưu do dòng sông không kiểm soát được lượng nước đổ xuống sau khi bờ kè bị vỡ, rõ ràng là Pháp Giáo không thể xem xét đến.
Mà vào lúc này, Quan Âm bằng xương bằng thịt khổng lồ đột nhiên loạng choạng, như thể sắp ngã xuống, sắc mặt của hai vị phương trượng đồng thời trầm xuống: "Cẩn thận, dưới nước có kẻ địch tấn công!"
Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng đang đứng trong lòng bàn tay lớn kia vội vàng đi đến bên mép bàn tay và nhìn xuống dòng nước, nhưng hắn hiện tại hắn chẳng thấy gì ngoài làn nước đục ngầu màu vàng.
Trên trời mưa vẫn đang tiếp tục rơi, không ngừng tạt cho hình bóng phản chiếu của Lý Hỏa Vượng tung toé vỡ vụn.
"Soạt!" Một sợi dây màu đen từ trong nước chui lên, móc thẳng vào cổ Lý Hỏa Vượng, dùng sức kéo hắn xuống nước.
"Cái gì vậy!" Lý Hỏa Vượng một tay tóm lấy vật đó không cho nó trốn thoát, sau đó há to miệng, mấy chục xúc tu của Lý Tuế lập tức lao xuống nước đuổi theo kẻ địch.
Sau khi các xúc tu cưỡng ép kéo vật đó về, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy một con vật trông rất kỳ lạ, nó trông giống như một con khỉ, nhưng đôi mắt của nó lại là đôi mắt cá tròn màu trắng, phía sau tai hình như còn có mang.
"Khỉ nước?"
Lý Hỏa Vượng đã từng nhìn thấy khỉ nước một lần khi ở trên thuyền, nhưng nó hoàn toàn khác với con này, nếu bắt buộc phải nói ra có điểm gì khác biệt thì con khỉ nước lần này có vẻ mặt hung dữ và điên cuồng hơn.
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, Quan Âm khổng lồ của Thiền Độ kia hoàn toàn mất thăng bằng, rơi thẳng xuống làn nước màu vàng.
"Trong nước không chỉ có loại tà tuý nhỏ này. Lý chân nhân cẩn thận. Thứ trong đó còn lớn hơn thế này nhiều!"
Thiền Độ nói xong lời này, 'ùm' một tiếng, nước sông lạnh bao phủ toàn thân Lý Hỏa Vượng.
Những xúc tu dày đặc chui ra từ khắp nơi trên cơ thể Lý Hỏa Vượng, vung vẩy nhanh chóng, khiến Lý Hỏa Vượng có thể lấy lại khả năng di chuyển trong nước.
Dù dưới nước có cái gì đi chăng nữa thì đây cũng là sân nhà của đối phương, Lý Hỏa Vượng cũng không có ý định ở lại đây chiến đấu với bọn chúng.
Những xúc tu khắp cơ thể đột nhiên di chuyển trở xuống, Lý Hỏa Vượng bơi về phía mặt nước.
Tuy nhiên, ngay khi tay hắn chạm đến mặt nước và đang định nổi lên thì hắn lại phát hiện mình không thể thoát lên được, dường như mình bị phong ấn dưới làn nước màu vàng này rồi.
Cho dù mình có dùng lực mạnh thế nào, cho dù mình có đẩy cao lên trên mặt nước, nhưng mình vẫn chỉ có thể ở dưới mặt nước.
"Đây chỉ là mặt nước, ta có thể thoát ra, ta nhất định có thể thoát ra!" Lý Hỏa Vượng kề sát tay lên mặt nước, không ngừng lẩm bẩm tiến hành tu chân.
Ngay khi hai bàn tay xuyên qua mặt nước, trong lòng Lý Hỏa Vượng kinh ngạc vui mừng vì tu chân có tác dụng, những ánh mắt dày đặc đột nhiên bắn qua từ dưới nước.
Lý Hỏa Vượng đột ngột cúi đầu xuống, liền nhìn thấy có bốn người đứng trong dòng sông màu vàng đục, kỳ thật hắn không quen biết ba người, nhưng lại có thể nhìn rõ ràng bốn chiếc ô của Nhục Thu kia.
Rõ ràng, những kẻ này tới đây vì mình, trận chiến này dù ai thắng ai thua đều không quan trọng, chỉ cần mình bị bọn họ bắt được thì bọn họ thắng rồi.
Huyền Tẫn chết rồi, tiếp theo Pháp Giáo đương nhiên sẽ tìm đến mình.
"Chúng ta ra ngoài! Ta có thể ra ngoài!" Tay của Lý Hỏa Vượng không ngừng giơ lên phía trên mặt nước.
Nhưng ngay khi hắn đưa được cẳng tay lên khỏi mặt nước, một đường ánh sáng lạnh lẽo lóe qua, hai cánh tay của Lý Hỏa Vượng trực tiếp bị chém đứt, bàn tay và cẳng tay của Lý Hỏa Vượng chảy ra máu thẫm, đung đưa rồi từ từ chìm xuống.
Mà ở bên trái bốn bóng đen kia lại có một dải bóng đen dài, hắn ta trực tiếp há miệng nuốt chửng hai cánh tay của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng không còn cách nào rút lui, hắn nhìn bọn họ ở trong nước, chậm rãi giơ hai cánh tay gãy của mình lên, máu chảy ra từ vết đứt không ngừng hòa vào nước sông.
Cùng với việc hai chiếc xúc tu màu đen chui ra từ khe hở vết thương, vẻ mặt của hắn trở nên hung dữ, kiên quyết không do dự lao về phía bọn chúng. "Để ta xem xem các ngươi có bản lĩnh gì!"
Bốn bóng đen trong nước lập tức tản ra, lao về phía Lý Hỏa Vượng.
Cùng với việc bọn họ tiến lại gần, bọt khí dày đặc phủ về phía khuôn mặt của Lý Hỏa Vượng, một chiếc mặt nạ đá dính bèo rong, đập về phía mặt Lý Hỏa Vượng.
Theo ánh nhìn chằm chằm của Lý Hỏa Vượng, khuôn mặt dưới chiếc mặt nạ kia dần dần dung hoà làm một với chiếc mặt nạ đá, dần dần hóa thành đá và chìm xuống nước.
Tuy nhiên, vào lúc này, hai chân của Lý Hỏa Vượng đột nhiên tách ra, giống như bị thứ gì đó kéo lấy, càng kéo càng dài, tiếng 'rắc rắc' vang lên, xương gãy rồi, nếu tiếp tục kéo nữa sẽ đứt lìa mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận