Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 626: Xuất phát (2)

Bốp!
Lý Hỏa Vượng tát vào mặt Bắc Phong:
“Đừng giở trò này, Tọa Vong Đạo khác đã dùng với ta rồi, vô dụng!”
Chờ Lý Hỏa Vượng không còn hỏi ra thứ gì có giá trị nữa đứng lên.
"Lý huynh, hỏi xong? Người này chắc ngươi không cần nữa?”
Gia Cát Uyên phẩy quạt đi tới trước mặt Lý Hỏa Vượng, hỏi hắn.
Lý Hỏa Vượng đăm chiêu nhẹ gật đầu, Gia Cát Uyên cầm cuộn tranh ném mạnh lên trời, xác chết Tâm Trọc ở giữa non nước xuất hiện trên trời.
Cuộn tranh dài quay quanh đỉnh đầu Bắc Phong vài vòng, Bắc Phong ở dưới đất biểu cảm trở nên mê mang, hoang mang, một số ký ức về Đại Lương đang nhanh chóng biến mất.
Cùng lúc đó, ngũ quan và tuổi tác của ông ta thay đổi, vốn nên cao lớn dần rút lại, cuối cùng biến thành một bà già chân bó.
Bà ta run rẩy đứng lên, hoàn toàn quên phía trước rốt cuộc phát sinh chuyện gì, hoảng loạn nhìn những người kỳ lạ ở trước mắt, vội xua tay chạy hướng cửa.
“Này, ở đây này, lão già, nhanh qua đây!”
“Này này, lão nhân gia, ngài chậm một chút, không có người muốn ăn bà.” Gia Cát Uyên dìu bà ta đi hướng cửa Lương phủ.
Đợi hắn ta làm xong chuyện trở về, liền trông thấy Lý Hỏa Vượng còn tại chỗ nhíu mày suy tư.
Gia Cát Uyên tò mò hỏi:
“Sao rồi Lý huynh? Lời của Bắc Phong này có chỗ hữu dụng với ngươi không?”
Lý Hỏa Vượng gật đầu, mở miệng nói: "Hữu dụng, nhưng không thể tin tưởng hoàn toàn. Ta quá rành Tọa Vong Đạo, dù bọn họ nói lời nói thật lòng cũng có thể gạt người."
“Lời hắn vừa nói chắc chắn đều là thật, nhưng ta phỏng chừng trong đó khẳng định có một ít chi tiết cố ý không nói ra. Lại hoặc là lời thật lòng là dùng một ít từ tổ dễ lừa dối.”
Lý Hỏa Vượng suy tư một lúc, quay đầu nhìn đám người Đại Tề trong nhà, nói nhỏ:
“Gia Cát huynh, xin thứ lỗi, ta có việc cần rời đi một lúc.”
Tựa hồ sợ Gia Cát Uyên hiểu lầm, Lý Hỏa Vượng nói tiếp:
“Không phải ta nói không giữ lời, chẳng qua chuyện này vô cùng quan trọng, chờ ta làm xong nhất định sẽ trở về giúp ngươi."
"Không sao không sao." Gia Cát Uyên tỏ ra đặc biệt rộng rãi: “Nếu biết Bắc Phong hiện tại ở U Đô, vậy bước tiếp theo ngươi định làm thế nào?"
"Lần này không chừng toàn bộ Tọa Vong Đạo đều đến, một mình ta nhất định là đấu không lại, cho nên ta nghĩ đến một biện pháp, mặc kệ có hữu dụng hay không đều muốn làm thử.”
Gia Cát Uyên gật đầu, nói:
“Được rồi, cứ làm việc của Lý huynh, nếu gặp việc khó gì tùy thời đến tìm ta."
Nghe lời này, trong lòng Lý Hỏa Vượng ấm áp, Gia Cát Uyên xem như người tốt hiếm hoi trong thế giới hỗn loạn này.
“Được.” Lý Hỏa Vượng trịnh trọng làm đạo lễ hướng Gia Cát Uyên, xoay người lao ra ngoài Lương phủ đen ngòm.
Lý Hỏa Vượng cũng không có đi nơi khác, mà là giẫm lên mái ngói, liên tục thay đổi vị trí trên nóc nhà đi hướng tây nam.
Hành động rêu rao như vậy lập tức dẫn đến một ít ánh mắt, nhưng khi Lý Hỏa Vượng giơ cao yêu bài của mình thì không có một người ra mặt ngăn trở.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng lướt qua lâu vũ khoảng thời gian hai nén nhang cuối cùng đi tới Giam Thiên Tư, trông cửa ban đêm không phải Mặc Gia trên vai đậu chim mà đổi thành người phụ nữ mặc váy vải bố gầy trơ xương, trán dán một lá bùa đen.
Người phụ nữ da đen, thất khiếu giống như bị bùn vàng bít kín, một người như vậy xuất hiện trong căn phòng trống không đặc biệt quái dị.
"Nhanh khiến ta đi vào. Có chuyện quan trọng!" Lý Hỏa Vượng dồn dập nói với người phụ nữ kỳ lạ kia.
Người phụ nữ không nhúc nhích, cửa ngầm xuất hiện trên tường.
Lý Hỏa Vượng vội vã xông vào trong đó, dựa theo trí nhớ tìm căn phòng lúc ấy.
Khi Lý Hỏa Vượng lại đi tới đại sảnh đầy bình phong, phát hiện bên trong đã thiếu rất nhiều người, chỉ có vài bức bình phong ở góc tường là hắt ra ánh nến.
Lý Hỏa Vượng bất chấp thứ khác, xuyên qua các bức bình phong, đi tới trước mặt quản sự từng gặp một lần, giả vờ cực kỳ sốt ruột nói: "Nam Cung huynh, ra chuyện lớn! Toàn bộ Tọa Vong Đạo đều đến Thượng Kinh!”
"Ngươi nói cái gì?" Nam Cung biểu cảm sửng sốt nhìn người đàn ông kinh dị ở trước mắt, tuy người này không có da nhưng mặt nạ đồng tiền đeo trên mặt, yêu bài cầm trong tay đã biểu lộ thân phận của hắn.
Tên này mấy tháng trước đến một lần rồi không xuất hiện nữa, Nam Cung còn tưởng đâu đã gặp chuyện gì.
Kết quả không ngờ rằng hôm nay người này đã nói toàn bộ Tọa Vong Đạo ở Thượng Kinh.
Nam Cung cảnh giác nói với Lý Hỏa Vượng:
"Nhĩ Cửu, lời này cũng không thể nói lung tung, ngươi có biết sức nặng của câu nói này không? Nếu lời này là giả thì không chừng ngươi sẽ vào tù!”
"Đây là tự nhiên! Nam Cung, thật còn hơn vàng, mới vừa rồi ta thấy tận mắt Bắc Phong!" Biểu cảm của Lý Hỏa Vượng cực kỳ nghiêm túc nói.
Nếu lời của Lý Hỏa Vượng là thật, toàn bộ Tọa Vong Đạo đều đến Thượng Kinh, vậy trừ quân Vạn, tổng cộng một trăm lẻ tám quân bài bình thường ra còn có mười sáu quân Tứ Hỷ Đông Nam Tây Bắc Phong, mười hai quân Tam Nguyên Trung Bạch Bản, cộng lại là một trăm ba mươi sáu quân Tọa Vong Đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận