Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1555: Ngoại truyện Lý Hỏa Vượng (1)

“Đạo Gia, đi bên này, coi chừng phân, đừng giẫm lên.”
Ngô Thủy Phượng với khuôn mặt khắc khổ vừa dẫn đường cho Lý Hỏa Vượng vừa nói một tràng:
“Ài, số của con ta khổ quá, lúc nhỏ sức khỏe đã yếu, ta cực khổ nuôi nó lớn, khó khăn lắm mới cưới vợ, kết quả chưa kịp sinh cháu nội thì con dâu trúng tà. Khổ, số khổ quá.”
“Có lẽ con bé mấy ngày trước đi lên núi hoang chẻ củi, đi gần miếu đổ kia chọc phải cái gì, không thể đi nơi đó, thờ Ngũ Thông rất kỳ dị.”
Lý Hỏa Vượng cõng hai thanh kiếm cau mày nghe bà già lải nhải, quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Thôn này trông nghèo nàn, hàng rào mục nát, tường nghiêng, đồ dơ ở khắp nơi khiến Lý Hỏa Vượng nhíu chặt chân mày, dân làng trong núi sâu rừng vắng này không chăm chỉ chút nào.
Lúc này, Ngô Thủy Phong dừng lại trước cửa nhà, bà ta quay người, trong mắt có chút mong đợi nói với Lý Hỏa Vượng: "Tiểu Đạo Gia, ngài nhìn xem, đây là nhà của ta, con bé đang ở trong phòng thờ.”
Xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng là ba căn nhà ngói tồi tàn, tường bùn vàng bẩn thỉu đã nứt nẻ nhưng ít ra không bị hở gió.
Lý Hỏa Vượng không nói chuyện, nhấc chân đi vào, vừa mới vào cửa đã thấy một người đàn ông đầu hói chất phác ngồi xổm ở góc tường, ủ rũ nói gì đó với một người già.
Một người phụ nữ thân hình gầy gò bọc trong chăn đỏ cũ ngồi xếp bằng trên giường, biểu cảm uể oải, trước mặt đặt ba chén cơm, trên mỗi chén cơm còn cắm vào ba nén nhang.
"Đại Ngưu! Đừng lo lắng, nương tìm một Đạo Gia đến! Dù vợ của ngươi trúng tà gì cũng sẽ bị đuổi đi hết!”
Ngô Thủy Phượng an ủi người đàn ông đầu hói xong lại vội vàng đi tới trước mặt Lý Hỏa Vượng khoanh tay trước ngực, giải thích:
“Tiểu Đạo Gia xem đi, đây là con dâu của ta, tên là Triệu Nga, tuổi gà, ngày sinh tháng đẻ là ...”
“Đừng nói mấy thứ dư thừa đó, nói trọng điểm!”
Lý Hỏa Vượng nghiêm khắc ngắt lời dài dòng của Ngô Thủy Phượng, những người trong nhà bị khí thế của hắn làm sợ tới mức lui về phía sau một bước, vị Tiểu Đạo Gia toát ra mùi máu nhè nhẹ này dường như không dễ tính lắm.
“Nàng ... nàng trúng tà, lúc trước còn bình thường, bỗng nhiên đụng vào lão gia, tóm lấy ta và nhi tử vừa cắn vừa cào. Ngài xem nàng cắn ta này, rõ là mèo yêu!”
Lý Hỏa Vượng bước nhanh lại gần người phụ nữ ngồi trên giường, nhìn chăm chú vào cô ta.
Nhưng mà đối diện Lý Hỏa Vượng nhìn chăm chú, người phụ nữ mặt xanh lè không hoảng hốt chút nào, ngồi yên không chớp mắt.
Dù kiếm tiền đồng của Lý Hỏa Vượng dán vào cổ cô ta thì đối phương vẫn không có bất cứ phản ứng.
Người đàn ông đầu hói ở sau lưng hết hồn nhìn:
“Đạo ... Tiểu Đạo Gia, không thể làm vậy! Đó là vợ của ta, bỏ nhiều tiền mới cưới về, còn chưa sinh nhi tử nữa, không thể giết."
Ngay lúc này, người phụ nữ ngồi trên giường có động tác mới, bỗng rùng mình, ợ một cái, thân thể run bần bật, cô ta vừa ợ vừa nói chuyện.
“Ợ ... còn dám tìm người ... ợ ... mẫu tử Trần thị, các ngươi muốn Trần gia đoạn tử tuyệt tôn sao? Hửm?”
Vừa nghe lời này, người đàn ông đầu hói và phụ thân của hắn ta bị dọa sợ, hai người vội vàng quỳ trước giường liên tục dập đầu với người phụ nữ.
“Ôi, đại tiên, ngài rộng lượng bỏ qua cho gia đình ta đi. Trần gia chúng ta đều là người số khổ, cuộc sống cực khổ chưa từng làm chuyện gì xấu!”
Triệu Nga xõa tóc bù xù vụt ngẩng đầu, trừng hướng Lý Hỏa Vượng: "Thịt! Ta muốn ăn thịt!"
“A! Có thịt, ta đi lấy cho ngươi!”
Một bát thịt khô được chưng chín bị nhanh chóng bưng lên.
Triệu Nga ở trên giường thò hai tay xanh tím ra khỏi chăn, giật lấy bát ăn ngấu nghiến, bộ dạng giống như quỷ chết đói đầu thai.
Triệu Nga vừa ăn xong một nửa thì tay phải chỉ hướng mẹ chồng:
“Ngô thị! Ngươi tội ác chồng chất, ngươi xứng đáng sống không quá năm mươi!"
Ngô Thủy Phượng nghe lời này, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, phải biết rằng bà ta cách năm mươi tuổi chỉ có một năm, đại tiên này thần thông quảng đại, nói chính mình sống không quá năm mươi, sợ rằng bà ta sẽ chết thật.
Ngô Thủy Phượng lập tức quỳ xuống van xin đối phương tha mạng cho mình, rằng bà ta bị mỡ heo che mắt mới hồ đồ tìm đạo sĩ đến.
Giờ phút này trong phòng một mảnh hỗn loạn, mà Lý Hỏa Vượng lại như khách xem, đứng ở giữa phòng nhìn mọi thứ xung quanh.
Lý Hỏa Vượng nhìn người đàn ông đầu hói làm theo Triệu Nga chỉ huy không ngừng quất mẹ của mình thì hắn rốt cuộc động.
Hắn cắm kiếm tiền đồng vào sau lưng, chộp lấy chăn bông khoác trên người Triệu Nga, giật mạnh làm lộ ra thân thể gầy gò của Triệu Nga, nhưng chưa xong.
Lý Hỏa Vượng lại lần nữa vươn tay ra túm ngực áo của Triệu Nga giật mạnh, cùng với tiếng vải rách, cái yếm của cô ta bại lộ ở trong không khí.
"A!" Triệu Nga thét chói tai, giơ hai tay che ngực, cảnh tượng này lập tức khiến mọi người trong phòng choáng váng.
“Ha, ta không biết người trúng tà còn biết xấu hổ.” Lý Hỏa Vượng một câu chọc thủng tất cả, hành động trúng tà của Triệu Nga đều là giả. Trong phòng này căn bản không có tai họa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận