Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 713: Lễ thượng tị (1)

Gia Cát Uyên nhíu mày nhìn đống thịt băm phía xa, nắm chặt chiếc quạt trong tay nói: "Lý huynh, ta không biết, ta cũng chỉ là một người phàm tục mà thôi. Chỉ mong tai họa hôm nay không phải chỉ là một sự khởi đầu."
Lời này không nói còn tốt, vừa nói ra khỏi miệng thì trái tim Lý Hỏa Vượng giống như có một tảng đá đè nặng.
"Vậy Gia Cát huynh, Vu Nhi Thần kia ... " Vừa nói ra cái tên này, Lý Hỏa Vượng lập tức cảm thấy nơi sâu trong tai trái xuất hiện một trận đau đớn, hắn theo bản năng nhếch miệng bịt tai lại.
"Lý huynh đừng hỏi nữa, còn hỏi sẽ xảy ra chuyện, chuyện của thiên ngoại thiên, cho dù biết thì sao chứ, ngươi không thể thay đổi được gò."
"Hơn nữa ngươi cũng biết, cơ thể ngươi là một phần của bọn họ. Ngươi dính nhân quả báo ứng của bọn họ."
"Cái này không thể nói, cái kia không thể nói, vậy có cái nào có thể nói không?" Lúc này trong lòng Lý Hỏa Vượng cảm thấy chút buồn bực.
"Có, đại đạo ngũ thập, thiên diễn tứ cửu, nhân độn kỳ nhất, hiện giờ điều duy nhất có thể nói chính là tuy Tư Mệnh đã chết nhưng ít nhất Tư Mệnh chưởng quản thiên đạo tạm thời không có việc gì."
"Nếu như Tư Mệnh quản thiên đạo thật sự xảy ra sự cố, thiếu mất thiên đạo nào thì ngươi chắc chắn sẽ biết nhanh hơn ta."
Đủ loại tình huống hỗn loạn xuất hiện trong đầu Lý Hỏa Vượng, điều này làm sắc mặt hắn trở nên khó coi hơn: "Thế giới điên cuồng này thật con mẹ nó không phải nơi người ở mà!"
"Lý sư huynh? Ngươi làm sao vậy?" Bạch Linh Miểu khoác áo lảo đảo đi về phía bên này.
Lý Hỏa Vượng liếc nhìn đống thịt băm phía xa, vội vàng tiến tới dìu Bạch Linh Miểu trở về.
"Không có gì, ra ngoài giải quyết chút thôi."
Loại cảm giác mưa gió nổi lên này làm Lý Hỏa Vượng cảm thấy rất bất an, mặc dù có Giam Thiên Tư nhưng vẫn không biết Giam Thiên Tư rốt cuộc có chịu được hay không.
Hiện giờ điều hắn có thể làm được không nhiều, điều suy nhất có thể làm chính là nhanh chóng tiến tới thành lớn, đối mặt với thời điểm nguy cơ đau khổ vẫn có thể bảo vệ được người của mình.
Nghĩ vậy, Lý Hỏa Vượng lại càng ôm chặt Bạch Linh Miểu trong lòng hơn.

Theo sắc trời dần ảm đạm, trong kinh thành bắt đầu treo đủ loại đèn lồng lớn nhỏ khác nhau.
Giống như đang so sánh gì đó, càng là cửa hàng sang trọng thì đèn lồng được treo lại càng xa hoa, tinh xảo hơn, trên mặt ngoài đèn lồng ngoại trừ tranh sơn thủy thì còn viết một vài câu đố, đặc biệt cung cấp cho những người dạo chơi ban đêm suy đoán.
Năm ba người tụ tập quanh đèn lồng không ngừng giải đố.
Người đoán trúng thì có thể vui vẻ lấy chiếc đèn lồng tinh xảo xuống, mang về nhà trong sự ước ao của những người khác.
Nếu đoán sai thì sẽ chắp tay xấu hổ lui ra trong tiếng cười vang trêu chọc.
Ngươi hát xướng ta lên đèn, cả kinh thành đều rất náo nhiệt.
Lý Hỏa Vượng dắt ngựa hơi nghiêng người tránh một đứa bé từ phía sau chạy tới. Bé gái cầm đèn hoa lan, mà bé trai thì cưỡi ngựa tre, trên mặt tràn đầy nụ cười vui vẻ.
Đây là thủ đoạn của Giam Thiên Tư à? Trước đó Thượng Kinh bị trận chiến kia phá hủy thành như vậy, chỉ ngắn ngủi vài tháng thế mà lại có thể khôi phục được bảy tám phần.
Lý Hỏa Vượng quan sát một hồi thì quay sang hỏi Bạch Linh Miểu đang ngồi trên xe ngựa: "Hiếm khi kinh thành không cấm đi lại ban đêm, hôm nay là lễ gì?"
"Lý sư huynh, là lễ thượng tị." cấp Tai Hại đang xem sách nên giọng nói có hơi nhỏ.
"Lễ thượng tị?" Lý Hỏa Vượng nhanh chóng tìm kiếm ngày lễ này trong trí nhớ của Hồng Trung. Lễ này là ngày 'lễ kê' được tổ chức cho thiếu nữ tới 'năm cập kê'.
Hôm nay người lớn sẽ chuẩn bị quần áo cho thiếu nữ tới tuổi mười lăm ở trong nhà, ăn hoa chiên, uống trà lài, ăn cơm đen rồi ra ngoài dạo chơi, đồng thời trên đầu đội hoa lựu để cầu xin thần Song Hỉ ban cho nhân duyên tương lai tốt đẹp.
Cô gái vượt qua lễ kê thì phải bắt đầu để ý tới chuyện nam nữ thụ thụ bất thân, không thể tùy ý xuất đầu lộ diện nữa.
Hơn nữa qua lễ khê thì bà mối sẽ có thể tới nhà xin cưới.
"Lễ thượng tị ... " Lý Hỏa Vượng nhỏ giọng nhớ kỹ cái tên này, đồng thời đi tới căn nhà mà Ký Tướng đã cho mình.
Lúc sắp tới con hẻm, Lý Hỏa Vượng chợt thấy Gia Cát Uyên chắn trước mặt.
"Hử? Sao đấy? Lẽ nào có mai phục?!" Trong mắt Lý Hỏa Vượng thoáng chốc tràn đầy sát ý, cơ thể nháy mắt căng cứng.
Gia Cát Uyên khẽ thở dài một hơi, lắc đầu hơi hếch cằm về phía Bạch Linh Miểu ở trên xe ngựa.
Nhìn thấy vẻ mặt u sầu của Bạch Linh Miểu thì Lý Hỏa Vượng liền hiểu được ý của Gia Cát Uyên: "Miểu Miểu, đây là lễ khê thượng tị, trước đây muội từng trải qua chưa?"
Bạch Linh Miểu lắc nhẹ đầu: "Chưa, trước khi vượt qua lễ thượng tị năm cập kê thì muội đã bị Đan Dương Tử bắt đi rồi."
Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng đi về phía Gia Cát Uyên dùng quạt chỉ, nơi đó là sạp hàng rong bán hoa lựu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận