Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 653: Điện vàng (1)

“Hoàng thành, đã là nơi hoàng đế Đại Lương ở thì hẳn là được canh giữ nghiêm ngặt nhất Đại Lương.”
Dọc đường đi, Lý Hỏa Vượng vì xác định tin tức có chính xác hay không còn cố ý bắt hai vị Tọa Vong Đạo khác, nhưng một tên không chịu nói, tên còn lại thì nói là ở cửa đông hoàng cung.
Khi sắp đến hoàng thành, Lý Hỏa Vượng nhảy lên một chỗ nóc nhà, từ xa nhìn hướng cửa đông.
Bên kia dường như đã đánh nhau, trong tuyết trắng mênh mông thường có người va chạm ở giữa không trung rồi rớt xuống.
Lý Hỏa Vượng nằm sấp xuống, chậm rãi tới gần. Tuy những người đánh nhau này có đủ loại năng lực, nhưng có thể nhìn rõ trong hoàng cung là Ngự Lâm Quân, mà bên ngoài là Tọa Vong Đạo.
Đám Tọa Vong Đạo có vẻ ngoài và cách ăn mặc khác nhau, rất khó đoán ra rốt cuộc ai là ai, cũng khó đoán được Tâm Tố Bắc Phong có ở trong đám này không.
Tọa Vong Đạo định ngồi xếp bằng dưới đất niệm cái gì, nhưng một cung tên siêu chính xác cắm phập vào trán của chúng.
Cục diện phương xa kịch liệt, nhưng Lý Hỏa Vượng không sốt ruột, hắn lặng lẽ tìm kiếm trong Tọa Vong Đạo.
"Người kia phải không? Không đúng, không đúng ... " Lý Hỏa Vượng nhớ tư liệu tra được trong Giam Thiên Tư, Tâm Tố Bắc Phong có năng lực thay đổi thân thể với người khác.
Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng dời tầm mắt khỏi Tọa Vong Đạo, nhìn về phía hoàng cung.
Đám Ngự Lâm Quân cố gắng chống cự, có một số người đeo mặt nạ màu xanh cùng ngăn địch, thoạt trông cũng không có bất cứ lạ thường.
Trong lúc Lý Hỏa Vượng lặng lẽ quan sát thì cổng lớn hoàng thành đóng kín bỗng mở ra, một Ngự Lâm Quân đội mũ giáp từ bên trong chui ra, mạnh phất tay hướng bên ngoài.
Tọa Vong Đạo ở bên ngoài nhìn thấy có sơ hở nháy mắt xông vào, trong một chốc tình hình cuộc chiến đại loạn.
"Là hắn sao? Hắn sẽ là Tâm Tố Bắc Phong chứ?” Tim Lý Hỏa Vượng đập nhanh nhìn chằm chằm Cẩm Y Vệ mở cửa ở phương xa.
Dường như Cẩm Y Vệ cũng nhận ra cái gì, từ xa nhìn thoáng qua chỗ Lý Hỏa Vượng rồi xoay người đi vào cửa thành.
Xoẹt!
Tuyết trắng quanh Lý Hỏa Vượng bị hắn làm bắn lên cao, hắn thay đổi vị trí ẩn thân, giẫm lên mái ngói nhanh chóng lẻn tới gần.
Khi Lý Hỏa Vượng đến cửa đông hoàng thành thì phát hiện cuộc đụng độ quy mô nhỏ này kết thúc với Tọa Vong Đạo toàn thắng, nửa bên cửa đẫm máu mở rộng là chứng cứ.
Người tình nghi là Bắc Phong chắc chắn đã đi vào!
Lý Hỏa Vượng bước nhanh hơn vào trong.
Hiển nhiên không chỉ mình Lý Hỏa Vượng chú ý nơi này có động tĩnh lớn, thường có một số người nhanh chóng dọc theo đường máu trải đầy xác chết này xông vào.
Thân phận của họ là Tọa Vong Đạo hay Giam Thiên Tư thì không thể nào biết được.
Đi theo phía sau những người này, Lý Hỏa Vượng rất nhanh đi tới trong hoàng cung, trong này vừa to mà như mê cung.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không cần bản đồ, vết máu và những xác chết rải rác đã chỉ dẫn phương hướng.
Giống như bên ngoài hoàng cung, trên vách tường màu đỏ táo thường có mặt nạ to cỡ một người, chất liệu thoạt trông giống như đồng, vài chỗ còn treo đồng xanh.
Chúng nó có khuôn mặt vuông, mắt to chạm rỗng, sống mũi tam giác, tai to, chúng nó vô thanh nhìn chăm chú khiến hoàng cung Đại Lương trông đặc biệt trang nghiêm túc mục.
Đi một lúc thì vết máu và dấu chân thưa dần, chỗ ngã rẽ phía trước lấp lánh ánh sáng vàng.
Khi Lý Hỏa Vượng cẩn thận đến chỗ ngã rẽ, mọi thứ trước mắt khiến hắn cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Vàng, một mảng lớn khu vực tất cả đều là vàng óng, phương xa là điện màu vàng, dưới đất là gạch vàng, thậm chí vọng thú, thùy thú, tích thú trên nóc nhà cũng làm bằng vàng nốt.
Lý Hỏa Vượng đứng yên tại chỗ, hai mắt xoe tròn nhìn mọi thứ trước mắt.
Thật ra hắn không quan trọng tiền tài, nhưng khi một hoàng cung đúc bằng vàng xuất hiện ở trước mặt thì trong lòng hắn vẫn cảm thấy vô cùng rung động.
Cung điện hoàng kim thoạt trông vô cùng trang nghiêm thánh khiết, tuyết trắng trên trời rơi xuống cung điện cũng dần biến mất.
"Bọn họ đều vào trong này.”
Lý Hỏa Vượng nhìn dấu chân máu in trên gạch vàng ở phương xa, cẩn thận ẩn thân đi vào trong.
Một mình đi trong khu vực hoàng kim, chân hắn đạp gạch vàng nhìn điện vàng, cảm giác như đang nằm mơ, Đại Lương này rốt cuộc giàu tới mức nào mới có thể xây nên thành hoàng kim to lớn như vậy?
Đi theo dấu chân máu dưới đất, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đến gần một cổng lớn của một chỗ điện vàng, câu đối bên trái viết: Đế mệnh thức vu cửu vi, tư duy khó tai, nại hà phất kính.
Câu đối bên phải viết: Thiên tâm hữu phu nhất đức, vĩnh ngôn bảo chi, duật cầu quyết ninh.
Lý Hỏa Vượng ngước đầu, trên tấm biển to lớn viết ba chữ hoàng kim to: Kim Loan Điện.
“Kim Loan Điện sao ...”
Lý Hỏa Vượng cau mày nhấc chân bước vào, hiện tại hắn không để ý nơi này tên gọi là gì, hắn càng để ý là Tâm Tố Bắc Phong mà hắn muốn tìm đang ở đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận