Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 418: Biện pháp (1)

Bởi vì là bị treo cổ, lưỡi của tiểu nhị thè dài ra, sắc mặt tím đen, bộ dáng cực kỳ làm cho người ta sợ hãi thẳng tắp nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng.
"Hắn ... Hắn ... Hắn ... " Cao Trí Kiên vẻ mặt khiếp sợ dùng đầu ngón tay chỉ hướng tiểu nhị đung đưa trong không trung, trong một chốc không biết nên nói cái gì.
Người vừa rồi còn sống sờ sờ bỗng treo cổ chết, điều này thật sự quá đột nhiên.
Lý Hỏa Vượng quan sát đôi mắt tràn ngập hoảng sợ và tuyệt vọng của tiểu nhị, tay nắm chặt của quý của người, cậu quay đầu nhìn Cao Trí Kiên đứng một bên.
“Ngươi nói không sai, hắn không bị tai họa khống chế, tiểu tử này vì tránh cho chính mình sau khi chết vĩnh viễn không siêu sinh nên quyết định thừa dịp của quý vẫn còn thì đi đầu thai sớm.”
Nói đến thì giết chết tiểu nhị không phải quỷ trộm của quý mà là nỗi sợ của chính hắn.
Lý Hỏa Vượng cầm kiếm chậm rãi quay quanh một vòng trong nhà bếp, tìm kiếm cái gọi là quỷ.
Lý Hỏa Vượng từng gặp rất nhiều tai họa, nhưng từ xưa đến nay không có lần nào giống như lần này, không thể xuống tay.
Không chạm mặt một lần nào đã chết một người.
Lý Hỏa Vượng dời tầm nhìn xuống, xem kỹ của quý của tiểu nhị, phát hiện nó hơi nhỏ.
“Làm sao bây giờ hả đạo sĩ? Không biết người kia ở đây, phen này ngươi tiêu rồi!” Vẻ mặt của hòa thượng rất là hoảng loạn, giống như thật sự sốt ruột lo cho Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng liếc qua hòa thượng, âm thanh trầm thấp nói: "Đừng hoảng, nếu thứ kia là dựa vào nói chuyện truyền bá, như vậy nó hiện tại chỉ theo dõi ta cùng Cao Trí Kiên, người khác tạm thời đều an toàn, hơn nữa với thân thể của ta, muốn làm ta chết vì bị co rút còn sớm lắm. Cao Trí Kiên thì ... chắc sẽ không sao đâu.”
"Lý ... Lý ... Lý sư huynh, chúng ... chúng ... chúng ta làm sao đây?”
Cao Trí Kiên luôn phản ứng tương đối chậm lúc này đều tỏ ra có chút luống cuống, hắn kéo quần mình ra, kinh hồn táng đảm cầm thứ kia kéo ra, sợ nó bất chợt rút vào trong bụng mất luôn.
Lý Hỏa Vượng đứng tại chỗ nhìn quanh bốn phía, nhà bếp vốn nên phi thường bình thường trở nên vô cùng kinh dị. Ớt, dao phay, cái thớt gỗ, củi lửa, mỗi một món giống như ẩn giấu nguy hiểm ở phía sau.
Lý Hỏa Vượng kéo quần ra nhìn vào trong, nhất thời thở phào một hơi, tạm thời không thay đổi.
Có vẻ như kiểu co rút này không phải một lần là xong, nó có quá trình tiến dần, chính mình còn có thời gian nghĩ biện pháp.
"Đừng hoảng, chúng ta chỉ cần biết ngọn nguồn của thứ này là gì, có điểm yếu gì thì chắc chắn có thể giải quyết được!” Lý Hỏa Vượng cắm trường kiếm vào sau lưng, xoay người đi hướng khách điếm.
"Cao Trí Kiên, ngươi ở trong khách điếm theo dõi, bảo người khác đều ở yên một chỗ đừng đi lung tung. Đừng nói cho ai nghe về chuyện này, ta tìm cách tóm cổ thứ ẩn núp kia ra!”
Hòa thượng nửa người giấu trong tường nghi hoặc hỏi:
"Đạo sĩ, ngươi đi đâu?"
“Nếu biết người của toàn bộ Thất Huyện cùng là người bị hại, như vậy bọn họ hiện tại là đồng minh với chúng ta, vậy thì không cần thiết che giấu nữa, vì đối phó thứ kia, ta cần huyện lệnh của Thất Huyện giúp ta!”
Đi ra khách điếm không lâu sau, Lý Hỏa Vượng lại một lần nữa đi nơi ở của người cầm quyền tối cao toàn bộ Thất Huyện, cửa có hai sư tử đá, cùng với cửa lớn huyện nha với chiếc trống lớn.
Lần này Lý Hỏa Vượng không định lẻn vào, mà là chính đại quang minh đến trước cửa, kêu người đi vào báo với huyện lệnh.
Có lẽ người khác làm như vậy sẽ bị đối phương xem như kẻ vô lại tự dưng gây rối đánh đuổi.
Nhưng khi Lý Hỏa Vượng lưng cõng hai thanh trường kiếm, trên mặt còn đeo mặt nạ đồng tiền, mặc đạo bào màu đỏ nói thẳng ra chính mình có thể giải quyết phiền phức rút âm rút dương của toàn Thất Huyện, lập tức đã bị tôn trọng thỉnh đi vào.
Huyện lệnh của Thất Huyện Dương Hoành Chí bưng đĩa đựng trà gốm Thanh Hoa, cầm nắp đẩy lá trà nổi trên mặt nước, cẩn thận uống một ngụm.
Nương lúc uống trà, Dương Hoành Chí lại quan sát người kỳ lạ ở trước mặt, cách ăn mặc của đối phương rất quái dị, thật sự khiến hắn có chút đoán không ra lai lịch của đối phương.
Thông qua tin tức mà La bộ đầu tìm hiểu thì người này cùng một gánh hát diễn Phấn Hí đến Thất Huyện, nhìn hướng đi thì chắc đến từ Thanh Khâu.
Mấu chốt nhất là, người này nói có thể giải quyết rút dương rút âm, hắn đã bị hành hạ mệt mỏi lâu rồi.
Nhi tử của hắn còn đang chịu khổ, dù chỉ có một chút tính khả thi cũng phải thử.
Trong lúc Dương Hoành Chí quan sát Lý Hỏa Vượng thì cậu cũng quan sát các loại thần thái của đối phương.
Cẩn thận phân tích hàm nghĩa đằng sau biểu cảm trên mặt người này, trong lòng Lý Hỏa Vượng có chủ ý, biết chính mình nên đi bước tiếp theo thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận