Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 433: Xuất phát (2)

Trông thấy bộ dạng đó của Bạch Linh Miểu, Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên phản ứng lại, Bạch Linh Miểu cũng không lớn bao nhiêu, cô ấy chỉ là một thiếu nữ.
“Lý sư huynh ăn không? Ngon, ngon lắm.” Bạch Linh Miểu mỉm cười đưa bánh xốp hình thỏ thiếu một lỗ tai đến trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng lắc đầu, ngay sau đó kéo tay cô ấy ngồi xuống: “Miểu Miểu, ta có một số việc phải xử lý, hay là muội mang người khác về nhà trước, ta hết bận liền ...”
Lý Hỏa Vượng còn chưa nói xong đã bị Bạch Linh Miểu trực tiếp từ chối.
"Không được!" Bạch Linh Miểu dứt khoát nói, không giống như bình thường chuyện gì cũng dễ thương lượng, biểu cảm rất là quật cường,
"Mặc kệ muội làm chuyện gì thì muội đều phải đi cùng huynh, đừng hòng lại bỏ muội ở lại!”
Lý Hỏa Vượng buồn cười:
“Nói gì đấy, ta bỏ lại muội bao giờ?”
“Sao không có? Lúc ở An Từ Am, huynh cũng nói y như vậy, nói bận một số việc, làm xong sẽ theo kịp. Kết quả thế nào? Kết quả lúc muội gặp lại huynh thì huynh chết rồi!”
“Lúc đó là muội tự tay chôn huynh! Huynh có biết lúc ấy trong lòng muội khó chịu cỡ nào không?” Nói đến chuyện cũ khiến mắt Bạch Linh Miểu đỏ hoe.
Nhìn thiếu nữ yếu đuối trước mắt, Lý Hỏa Vượng nhất thời cảm giác được đau lòng:
“Chẳng qua là ta cảm thấy muội sắp đến nhà, không cần thiết đi với ta, hơn nữa lần này chỉ là chút chuyện nhỏ, không quá nguy hiểm."
"Không có nguy hiểm thì tại sao huynh không cho muội đi theo? Hơn nữa lỡ như đụng phải chuyện huynh không giải quyết được, nhưng mà Tiên gia có thể làm được, muội và tỷ tỷ có thể giúp huynh!”
"Tỷ tỷ? Muội gọi Nhị Thần là tỷ tỷ?" Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng nhớ tới ngày xưa Lý Chí gọi Nhị Thần của mình là vợ.
“Lý sư huynh, cho muội đi cùng đi, nếu không được nữa thì huynh cho bọn họ đi trước, một mình muội đi theo huynh cũng được.”
Lý Hỏa Vượng nhìn khuôn mặt thiếu nữ ở trước mắt, trong lòng cậu hiểu tuy đám Tiên gia không đáng tin nhưng ít nhiều thì có biện pháp ứng đối tất cả các việc, mang theo có thể giúp đỡ cho cậu.
Nhưng lần này là Tọa Vong Đạo, sắp về đến nhà, Lý Hỏa Vượng không muốn Bạch Linh Miểu lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Trong lúc Lý Hỏa Vượng đang suy nghĩ mấy vấn đề này thì ngoài cửa lại bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
"Sư phụ, có ở bên trong không?” Đó là giọng của Lữ Tú Tài.
“Vào đi.” Lý Hỏa Vượng rút tay ra khỏi tay của Bạch Linh Miểu, nhìn Lữ Tú Tài đẩy cửa vào.
Thiếu niên lúc này trên tay, cả người đều thành than đen, trên mặt cũng lấm lem dấu đen, nhìn màu thì chắc là than đen.
"Sư phụ, hôm trước sư phụ kêu ta viết đều đã viết xong.” Lữ Tú Tài nghiêm túc đưa giấy tuyên trong tay lên.
Lý Hỏa Vượng vươn tay nhận lấy, càng xem giấy tuyên càng nhíu mày nói:
"Tú Tài, ta nhớ lúc trước chỉ dạy ngươi luyện chữ chứ không dạy ngươi vẽ bùa.”
Nghe lời này, Lữ Tú Tài thoáng chốc tinh thần rung lên, trên mặt lộ ra vui sướng:
“Sư phụ, lẽ nào định dạy ta vẽ bùa? Đa tạ sư phụ!"
Lý Hỏa Vượng vỗ tờ giấy tuyên nhăn nhúm xuống bàn:
“Vẽ bùa cái gì! Ta đang nói ngươi viết chữ mà như quỷ vẽ bùa, nghe không hiểu sao?”
“Ngươi là khúc gỗ hay gì? Tại sao một gạch ở bên trái lại bị cong ở giữa? Còn chữ khẩu này, vì sao là hình tròn? Ta không bắt ngươi viết bằng bút lông, ngươi cầm bút than mà không vẽ đường thẳng nổi à?”
“Còn nữa, ngươi viết chữ sao để lem hết lên mặt?”
Vì đổi hướng cho Lữ Tú Tài nên lúc trước Lý Hỏa Vượng dốc hết những thứ ít ỏi trong bụng mình ra dạy dỗ.
Rõ ràng Lữ Tú Tài vô cùng chăm chỉ, Lý Hỏa Vượng cũng nghiêm túc dạy, nhưng hiệu quả rất tệ.
Nhìn Lữ Tú Tài mặt ủ mày chau, Lý Hỏa Vượng thở dài một hơi phất tay: “Được rồi, kêu phụ thân của ngươi lại đây, ta có một số việc muốn dặn.”
Bạch Linh Miểu có thể đi theo cậu, nhưng tuyệt đối không thể mang theo cục nợ này được.
Không chỉ có cục nợ Lữ Tú Tài, còn có Lữ Gia Ban, Dương Tiểu Hài, cùng với những người phụ nữ không chịu rời đi, không thể mang theo bọn họ.
Những người này đều là rườm rà, có thể tạm chia tay, tránh cho đến lúc đánh nhau có người bị thương.
Lần này khác với trước kia, mỗi lần đều là phiền phức tìm đến cậu, giờ là cậu chủ động tìm rắc rối, đương nhiên cần trước tiên chuẩn bị sẵn sàng.
Chờ Lữ Trạng Nguyên vào phòng, Lý Hỏa Vượng kêu ông mang theo Lữ Gia Ban, đám sư huynh đệ không có sức chiến đấu đi Ngưu Tâm Sơn, Lý Hỏa Vượng thì mang theo Bạch Linh Miểu, Cao Trí Kiên, Tiểu Mãn, Cẩu Oa đi Cam Nguyên Thôn.
"Tiểu Đạo Gia, ngài yên tâm, lão hán ta vào Nam ra Bắc nhiều năm như vậy, với chặng đường ngắn như vậy bảo đảm giúp ngài mang mọi người lành lặn đến nơi!”
Bên ngoài Ngân Lăng Thành, chỗ ngã rẽ người qua kẻ lại, Lữ Trạng Nguyên cứng rắn giữ chặt Lữ Tú Tài ủ rũ, thề thốt với Lý Hỏa Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận