Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 658: Bắc Phong

Lý Hỏa Vượng tạm thời không nhìn ra bên nào chiếm ưu thế, bởi vì hiện tại hắn căn bản phán đoán không ra.
Mặc kệ bốn phía rốt cuộc phát sinh cái gì đều không cách nào dao động quyết tâm của hắn, tầm mắt của Lý Hỏa Vượng luôn không dời khỏi người Tâm Tố Bắc Phong kia.
Tâm Tố Bắc Phong nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm hoàng đế Đại Lương được ba vị Tư Thiên Thiếu Giam bảo hộ, dường như muốn làm gì đó.
Nhưng giây tiếp theo, ả thống khổ ôm mặt của mình gối quỳ dưới đất, một ít chất lỏng màu vàng sậm không ngừng chảy ra từ trong hốc mắt của ả.
Một tia chớp đen từ không trung đánh xuống người ả, một bàn tay phải thiếu hai ngón chộp lấy cánh tay của Bắc Phong kéo lại.
“Sao vậy? Không sao chứ? Ngươi bị thương!" Lý Hỏa Vượng nói rồi kéo Bắc Phong nhanh chóng rời khỏi tình hình cuộc chiến.
Lý Hỏa Vượng cảm thụ da thịt mềm mại trong bàn tay, hắn kích động tim đập nhanh, tìm lâu như vậy rốt cuộc tìm được!
Người này là chìa khóa để hắn thoát khỏi ảo giác! Lý Hỏa Vượng ngày nhớ đêm mong, chỉ chờ đợi ngày này đến!
Hiện tại đầu óc của Lý Hỏa Vượng rối loạn, nhưng thân thể thì vô cùng bình tĩnh.
Trong cục diện hỗn loạn như vậy, dù là Xúc Xắc cũng không cách nào chú ý tới hành động của Lý Hỏa Vượng, lúc này bọn họ đều đang đối kháng Đại Lương quốc sư và Tư Thiên Giam.
Cứ như thế, khi hai người đến bên rìa cuộc chiến thì chỉ có mỗi mình Tâm Tố Bắc Phong phát hiện không ổn:
"Đợi đã! Ngươi là ai? Tại sao sẽ có chín Hồng Trung!”
Lý Hỏa Vượng đang định giải thích thì Bắc Phong bỗng ngẩng đầu, hai người bốn mắt giao nhau.
"Ngươi nghe ta giải thích cho ngươi." Lý Hỏa Vượng hé miệng, bỗng phát hiện giọng nói của mình biến thành giọng nữ, hắn đang được thân thể của mình dìu, hắn trao đổi cơ thể với Bắc Phong.
Bắc Phong nhìn Lý Hỏa Vượng bị nhốt trong thân thể của mình, trên mặt lộ ra chút đắc ý:
“Ôi chà chà, nhìn xem đây là ai, là Hồng Trung đây mà, sao hả? Chán làm Hồng Trung, nên muốn làm Bắc Phong mấy ngày lừa gạt à? Được thôi, ta đồng ý."
Lý Hỏa Vượng nhìn thân thể bị cướp đi, trên mặt lại không có bất cứ sợ hãi. "Ngươi cho rằng ta không đoán được ngươi sẽ dùng chiêu này sao? Quên nói cho ngươi, thân thể này hiện tại không phải một mình ta, Tuế Tuế, giờ là lúc ra tay! Ả đã thay đổi!”
Bắc Phong giật thót tim, bản năng định làm gì nhưng đau nhức làm cắt ngang hành động của ả, cảm giác này quá đau, giống như cảm giác đau bị phóng đại mấy lần, thế cho nên ả không chịu nổi.
Bấy nhiêu vẫn chưa xong, xúc tu của Lý Tuế nhanh chóng thò ra từ thất khiếu, xúc tu bịt mắt, che miệng, chui ra lỗ mũi, nhanh chóng cướp đoạt ngũ giác của Bắc Phong, tất cả điều này đều là đã thương lượng từ sớm.
Lý Hỏa Vượng từ chỗ Giam Thiên Tư sớm biết Tâm Tố Bắc Phong này giỏi về thay đổi thân thể, sao hắn có thể không có phòng bị.
Khi một tia chớp đen đánh mạnh xuống sát bên người Lý Hỏa Vượng, hắn khiêng Bắc Phong vọt ra ngoài.
Trong hỗn loạn, không ai chú ý điều này, Lý Hỏa Vượng rất nhanh thoát khỏi phạm vi chiến trường, động tĩnh phía trước dường như càng lớn, nhưng Lý Hỏa Vượng đã không để ý, bởi vì hiện tại hắn đã có thứ mình muốn.
Một góc tường hoàng kim, Lý Hỏa Vượng ngừng lại, thở hổn hển nhìn Tâm Tố Bắc Phong đang chiếm cứ thân thể của mình:
“Được rồi, Tuế Tuế, thu lại xúc tu từ lỗ tai, miệng đi, ta nói chuyện với ả.”
Lời này thốt ra, xúc tu chui ra từ sâu trong cổ họng không ngừng vặn vẹo nhanh chóng quấn thành cục rụt vào.
Lý Hỏa Vượng nhìn thân thể của mình, bình ổn tâm trạng kích động, mở miệng nói:
“Ta không quan tâm Tọa Vong Đạo các ngươi làm rầm rộ như vậy vì chuyện gì, ngươi chỉ cần cho ta thứ ta muốn thì ta sẽ thả ngươi trở lại ngay.”
Nghe lời này, trên mặt Bắc Phong chẳng có chút gì lo lắng, ngược lại khen:
"Thật lợi hại, cư nhiên dám thừa dịp Giam Thiên Tư cùng Tọa Vong Đạo giao thủ thì đục nước béo cò, hơn nữa cư nhiên còn thành công, thật không hổ là Hồng Trung.”
Lý Hỏa Vượng lấy một cây xẻng nhỏ từ trong vạt áo ra, chộp lấy tay của bản thân, dọc theo kẽ móng tay xúc vào.
Cùng với tiếng máu thịt xé rách, móng tay mỏng manh bị tách rời, dường như Bắc Phong muốn nhẫn nại cảm giác này nhưng vẫn bị đau đến mức ngón trỏ run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn ra.
"Thân thể của ta trải qua ba lần Thương Khương Đăng Giai, cảm giác đau đã tăng mạnh nhiều lần, một vết xước nhỏ trên người của ta sẽ đau như đứt chi. Thời gian của ai đều rất quý giá, ngươi khẳng định cũng không muốn trải qua khổ hình càng nghiêm trọng hơn đúng không?”
Lý Hỏa Vượng nói xong đầu ngón tay chọt vào rốn của mình, móc lấy một thứ gì dài dài mà trơn trượt.
“Hộc, hộc.” Bắc Phong đau đến mức run rẩy, nhưng mặt thì cười:
“Áo Cảnh Giáo? Ngươi là người của Áo Cảnh Giáo? Có phiền phức gì sao ngươi không đi cầu Cốc Thần Ba Hủy của mình đi, cư nhiên đến tìm Tọa Vong Đạo ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận