Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1119: Thực (1)

Hắn lần nữa hồi tưởng lại tiếng cứu mạng vừa rồi của Lý Tuế, thi thể Lý Tuế mà chính mình không chịu khống chế tu ra kia, mình chỉ mới có hơi chút phỏng đoán, bên này đã xuất hiện biến hóa tương ứng.
Điều này rất không tốt, điều này thậm chí bắt đầu ảnh hưởng đến sự phát huy thực lực của mình, nếu không phải kẻ địch hôm nay không được coi là quá lợi hại, nói không chừng mình và Lý Tuế sẽ phải mất mạng ở chỗ này.
Khi bất kỳ giả dối nào không còn là giả dối trước mắt hắn, vậy sự thật cũng sẽ không còn tồn tại.
Loại tình huống này đã không phải lần đầu tiên, từ lần trước sau khi mình tu chân Bạch Linh Miểu trong lúc vô tình, đã là lần thứ tư rồi.
Hiện tại thay vì nói là đấu với Pháp Giáo, chẳng bằng nói là đấu với chính mình.
Đối mặt với tình huống hiện tại của mình, Lý Hỏa Vượng tất nhiên là cực kỳ muốn giải quyết.
Cũng may tuy rằng loại phiền toái này nhìn qua cực kỳ khó giải quyết, nhưng cũng không phải là không có cách nào.
Lúc trước Xúc Xắc từng nói qua một câu, Tu Chân không tu giả là sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Điều này dường như nghe rất có đạo lý cũng rất phù hợp logic, mình hiện giờ Tu Chân, chỉ cần tu giả, là có thể cân đối hai bên, ngăn chặn loại tình huống này.
Có điều chính là biện pháp này có một vấn đề, lời này là do Xúc Xắc nói, lời của Tọa Vong Đạo có thể tin sao?
Xúc Xắc từng nói, ông ta từ trước tới giờ chỉ dùng lời thật gạt người, nhưng tương tự ông ta cũng từng nói, lời của Tọa Vong Đạo ngươi cũng tin. Nói ngay nói ngược đều để cho ông ta nói hết.
Trong khoảng thời gian này, sau khi Lý Hỏa Vượng vô cùng nghiêm túc cân nhắc lợi hại một thời gian dài, cuối cùng hắn quyết định thử xem.
So với chỗ tốt của thật, chỗ xấu của giả cũng không phải quá khó tiếp nhận, dù sao lần này mình không phải bị Tọa Vong Đạo đùa giỡn, mà là mình trở thành Tọa Vong Đạo, đi đùa giỡn người khác.
Hơn nữa hiện giờ Giả Thiên Đạo đang ở trong tay Quý Tai, điều này an toàn hơn không biết bao nhiêu lần so với ở trong tay Đấu Mẫu.
Theo lý mà nói, nếu hắn đã nắm giữ Chân Thiên Đạo và Giả Thiên Đạo, vậy mình làm Tâm Bàn của hắn ta, cũng hẳn là có thể sử dụng hai loại năng lực này mới hợp lý.
“Hiện tại tình hình tiền tuyến vẫn ổn, ta cần rời khỏi nơi này một thời gian.”
Cùng với tiếng lầm bầm của Lý Hỏa Vượng, thân ảnh Huyền Tẫn từ cái mõ bên cạnh bay ra.
“Hiện giờ chính là thời khắc mấu chốt, tiền tuyến bất cứ lúc nào đều có người chết, trợ lực cường đại như ngươi không ở đây, các quan binh tiền tuyến nếu gặp phải một số phiền toái lớn chỉ sợ cũng chỉ có thể lấy mạng chồng vào.”
“Bớt dùng những lời như vậy để ép ta, nếu ngươi thật sự cảm thấy mạng của bọn họ đều là mạng, ngươi bớt giấu giếm một chút thì sẽ mạnh hơn bất cứ thứ gì.”
Mặc dù nói đối phó với Pháp Giáo, cứu vớt thế giới điên cuồng này là mục đích của mình, nhưng làm việc này cũng không để lỡ việc kia, nếu mình không giải quyết phiền phức này, chỉ sợ làm gì cũng không trôi chảy.
Nghĩ vậy Lý Hỏa Vượng không muốn trì hoãn, đưa tay vỗ vỗ đầu Lý Tuế, đứng lên, đi ra ngoài điện.
“Khó giải quyết như vậy, ngươi muốn thế nào?” Huyền Tẫn dường như đã sớm biết phiền toái của Lý Hỏa Vượng lúc này.
“Ngươi có cách?”
“Người khác ta có lẽ sẽ có cách, nhưng ngươi là Tâm Tố lại là Tâm Bàn, ta không có cách.”
“Ta biết ngay là ngươi không có cách nào, nếu ngươi có cách, lại còn nhịn đến bây giờ mới nói, vậy ngươi không phải là đồng minh của ta nữa.”
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đi tới chân núi dọc theo bậc thang bị máu nhuộm đỏ.
Hắn nhìn thoáng qua hai con tuấn mã bị đầu Phật khổng lồ đập chết trong chuồng ngựa, cởi dây thừng của một con ngựa liền tung người lên ngựa.
“Lý sư huynh?” Nghe tiếng gọi này Lý Hỏa Vượng không kịp cả quay đầu lại, vội vàng mở miệng nói: “Đừng, đừng tới gần huynh! Đợi huynh giải quyết xong rắc rối này rồi hẵng nói!”
Hắn giờ phút này đã không phân biệt rõ Bạch Linh Miểu này đến tột cùng là thật, hay là chính mình cho rằng là thật, dứt khoát khoan hãy phân biệt.
Nghe được tiếng bước chân dừng lại, Lý Hỏa Vượng thở phào nhẹ nhõm: “Thái Sơn Thạch thế nào rồi, hắn vẫn không chịu nói sao?”
Lúc trước Bạch Linh Miểu chặn Thái Sơn Thạch lại, mình còn tưởng rằng có thể móc ra chút manh mối từ miệng hắn ta, nhưng mình đã sử dụng tất cả vốn liếng trên người hắn ta, nhưng vẫn không thể cạy miệng hắn ta ra.
Thân thể tên này cứng như đá, miệng còn cứng hơn cả thân thể hắn ta.
Cho nên mình chỉ có thể đưa người này đến quân doanh, xem thử bên trong Giam Thiên Tử có biện pháp khác hay không.
“Không có. Dùng đủ mọi loại biện pháp rồi, hắn vẫn chưa nói gì, có phải tên này cũng không biết không?”
“Không thể nào, hắn ta chắc chắn biết chút gì đó, mà nói mấy Tư Thiên Giam kia cũng tới xem rồi sao?”
“Không có, người trong giáo đã đi thông báo cho bọn họ, nhưng bên kia nói, các Tư Thiên Giam đại nhân hiện giờ đang giao thủ với Pháp Giáo, không rút tay ra được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận