Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 709: Giải quyết

Lý Hỏa Vượng nhìn đầu bếp của Ngưu Tâm Thôn:
“Ta không kêu ngươi, ngươi đến làm cái gì?"
“Hi hi, ta thấy bọn họ đều đến nên tới nhìn xem, vậy ta đi nhé Lý sư huynh?” Dương Tiểu Hài ngượng ngùng gãi đầu, nhe răng cười.
Ở chung thời gian dài như vậy đã thân quen, nếu là trước kia thì Dương Tiểu Hài không dám làm như vậy.
Lý Hỏa Vượng lười phản ứng, ánh mắt nhìn qua Cao Trí Kiên:
“Chiêu hương binh sao rồi? Đại khái cần bao lâu có thể hình thành sức chiến đấu?"
Cao Trí Kiên hếch mũi, hơi không vừa ý lắc đầu: "Lâu."
Lý Hỏa Vượng nghe Cao Trí Kiên nói người trong thôn hầu như không có tài luyện võ, hoặc là trên người có tàn tật, hoặc là căn cốt không được, chọn lựa cả buổi cuối cùng chỉ có hai người miễn cưỡng vừa lòng.
Điều này cũng đương nhiên thôi, những người này toàn là Bạch Linh Miểu chọn hàng hạng bét từ chỗ nhân nha tử.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không thích như vậy, hắn cần tăng nhanh tiến độ.
“Triệu Ngũ, lúc trước ở Thanh Khâu được mẫu thân của Tôn Bảo Lộc tặng vàng cho ta, gỡ nó nó ra chia tiền, giúp Cao Trí Kiên mua nhiều gia nô hợp tư cách chút, dù tốn tiền chút cũng phải chọn người trung thành.”
"Nhất định phải cố gắng nhanh chóng tổ thành đoàn hương binh, dù lúc ta đi vắng thì khi lại gặp thiên tai gì các ngươi cũng có thể tự bảo vệ mình."
“Vâng, Lý sư huynh.” Triệu Ngũ quản tiền gật đầu: “Lý sư huynh lại sắp ra ngoài sao?"
“Ừ, có chuyện cần lại đi ra ngoài một chuyến, nếu hết thảy thuận lợi, lần này hẳn là sẽ không quá lâu."
Ngay sau đó Lý Hỏa Vượng lại nhìn về hướng Xuân Tiểu Mãn:
“Nghe nói ngươi đang luyện công pháp của Bạch Liên Giáo ở bên dưới từ đường?”
“Đúng rồi.”
“Thứ như vậy cần làm lặng lẽ, dạy cho người khác cũng được, nhưng nhất định phải dạy người mình.
“Không như Binh Gia, tuy Thần Đánh Kê Đồng thoạt trông dường như hơi thú vị, nhưng Bạch Liên Giáo có tiếng trên bảng, phỏng chừng công pháp thần thông dễ bị nhận ra, rêu rao quá dễ dàng bị Giam Thiên Tư theo dõi."
Lý Hỏa Vượng giải thích tỉ mỉ về Giam Thiên Tư và chuyện người Bạch gia đã hứng chịu, Tiểu Mãn biểu cảm nghiêm túc gật đầu, nhất thời cảm giác gánh nặng trên vai rất nặng.
Lý Hỏa Vượng nhìn hướng người cuối cùng, Cẩu Oa, tên này trước kia bộp chộp, từ sau khi có con gái thì yên lặng rất nhiều.
"Cẩu Oa, không sao chứ?"
Nghe thấy Lý Hỏa Vượng hỏi, Cẩu Oa nở nụ cười đặc trưng:
“Ôi, không có gì, ta thì có chuyện gì chứ, ăn uống bình thường. Lý sư huynh cứ yên tâm rời đi, Ngưu Tâm Thôn có ta trấn thì không loạn được.”
Lý Hỏa Vượng gật đầu, ngay sau đó dùng tay chỉ hướng gậy như ý gỗ mục trên bàn:
“Tặng ngươi pháp khí này, nó có thể loạn lòng người, có thể dùng phối hợp với bạch mao châm.”
Đây là quà thái giám Ký Tướng tặng cho Lý Hỏa Vượng, pháp khí đặc biệt luyện chế từ lưỡi của Tâm Tố, có thể khiến lòng người tràn ngập Mê Võng.
Từ khi Lý Hỏa Vượng nhận nó thì chưa từng sử dụng, tặng luôn cho Cẩu Oa.
: Ôi chao, cái này, đây là pháp khí Thần Tiên đó! Lý sư huynh quá khách khí, tặng không cho ta.” Cẩu Oa hớn hửo cầm lấy quan sát, chép miệng.
"Còn có phương thuốc dân gian này, ta sao chép một phần, bên trong có cách luyện chế nhuận huyết đan cùng với bồi nguyên cố bản đan, một ít đan dược, lúc trước ở Thanh Phong Quan là Lại Tử Đầu dạy cho ta.”
“Bên trong còn kẹp cách vẽ phù lục dùng để chữa bệnh, trong thôn cũng không có đại phu, tìm người nào biết chữ coi như nửa đại phu.”
"Ta ta ta! Ta biết chữ! Phu tử suốt ngày khen ngộ tính của ta giỏi, bây giờ ta đã nhận biết ba mươi chữ rồi!”
Dương Tiểu Hài tự bước tới cầm lấy sách về phương thuốc, lật qua lật lại xem.
Lý Hỏa Vượng nhíu mày nhìn nó: “Ngươi cầm ngược."
“A à.”
Lý Hỏa Vượng lại nhìn năm người trước mắt:
“Mọi người đều là cùng nhau ra sống vào chết tới bây giờ, ta cảm giác thế đạo này không yên ổn, lỡ như gặp chuyện thật, dựa núi thì núi ngã, dựa nước thì nước chảy ngược, chỉ có chính mình mới đáng tin."
“Ầy, không sao, chúng ta còn có Lý sư huynh mà, sư huynh thần thông quảng đại, ai dám không nể mặt Lý sư huynh chúng ta?”
Cẩu Oa nịnh hót nhưng bị Lý Hỏa Vượng lườm:
“Lỡ ngày nào ta chết thì sao? Lỡ ngày nào ta ta lại nổi điên thì sao? Các ngươi làm thế nào?"
Lý Hỏa Vượng hỏi câu này khiến không khí trong phòng hơi nặng nề.
Cẩu Oa hé môi, dường như muốn làm sống động không khí, nhưng vô dụng.
"Được rồi, trừ Cao Trí Kiên ra, người khác đi xuống trước đi."
Bốn người khác cùng nhìn Cao Trí Kiên dáng người cao lớn, cầm lấy đồ Lý Hỏa Vượng tặng cho đi ra ngoài.
Lý Hỏa Vượng nhìn Cao Trí Kiên cao to, cân nhắc một lúc sau, mở miệng nói: "Trí Kiên, quá khứ của ngươi chắc không đơn giản đúng không? Tuy rằng bọn họ hay nói ngươi ngốc, nhưng ta cảm thấy ngươi là đại trí nhược ngu."
Cao Trí Kiên trầm mặc gật đầu.
"Muốn trở về sao?"
Cao Trí Kiên lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận