Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 405: Sư phụ (2)

“Cái đó ... tội gì, không đến mức như vậy.”
Trên mặt Lữ Trạng Nguyên nặn ra nụ cười miễn cưỡng, kéo con út rời xa Lý Hỏa Vượng.
Tuy Lữ Tú Tài lộ vẻ mặt chán ghét khi phụ thân của mình đến gần, nhưng khi nhìn tẩu thuốc trong tay kia của phụ thân thì cậu ta không dám giật tay ra.
Lúc hai người sắp rời đi, Lý Hỏa Vượng từ phía sau gọi lại:
“Chờ chút, ta vừa nghĩ ra một biện pháp, có lẽ có thể khiến Lữ Tú Tài trở lại như cũ, tùy vào các ngươi có muốn mạo hiểm hay không.”
Khi Lữ Tú Tài và Lữ Trạng Nguyên cùng xoay người lại liền trông thấy trong tay Lý Hỏa Vượng cầm một tờ giấy da dê viết đầy chữ.
Thứ Lý Hỏa Vượng cầm không phải thứ khác, đúng là công pháp sử dụng kiếm tiền đồng lúc trước buộc Nguyên Anh Hàn Phù khai ra.
Nếu Lý Hỏa Vượng suy đoán không sai thì năng lực của bất cứ tông môn nào đều là vận dụng thứ gì đó.
Nếu Lữ Tú Tài hiện tại là bị sát khí nhập thể, vừa lúc mượn dùng công pháp tu luyện của La Giáo xua tan.
Mặc kệ La Giáo tu luyện là cái gì, sau khi luyện xong sẽ hấp thu cái gì, chỉ cần có thể hoán đổi sát khí trên người Lữ Tú Tài là được.
Hơn nữa Lữ Tú Tài có thể giúp Lý Hỏa Vượng thí nghiệm công pháp có gian trá gì không, vừa lúc một hòn đá ném hai con chim.
Trong khi Lữ Trạng Nguyên còn do dự thì Lữ Tú Tài trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lý Hỏa Vượng, trán dán sát bùn đất, dập mạnh đầu ba cái.
Lữ Tú Tài trán dính bùn đỏ, giờ phút này trong mắt tràn đầy khát vọng với sức mạnh.
“Sư phụ, hãy nhận lạy của đồ đệ! Ta nguyện ý học thần thông!"
Lý Hỏa Vượng ngước đầu nhìn hướng Lữ Trạng Nguyên, chờ ông trả lời.
Nhìn nhi tử quỳ dưới đất, Lữ Trạng Nguyên gian nan do dự một chút, cuối cùng gật đầu.
Có hy vọng cho nhi tử của mình biến thành bình thường, Lữ Trạng Nguyên cuối cùng quyết định cược một phen, Đạo Gia cũng nói rủi ro không lớn.
Hơn nữa lỡ như thành công thì con út của ông thật sự gà chó lên trời.
“Được rồi, thế thì cứ thử xem, không chừng hữu dụng.”
Trong ánh mắt nóng cháy của Lữ Tú Tài, Lý Hỏa Vượng đưa giấy da dê tới trước mặt cậu ta.
Lữ Tú Tài vừa nhận lấy liền đói khát nhìn xem.
Thấy bộ dạng của Lữ Tú Tài, Lý Hỏa Vượng chán nản thở dài, ngón tay xoa giữa hai chân mày đau nhức, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Tú Tài, ngươi không phát hiện mình cầm ngược à?”
Lữ Tú Tài nâng xấp giấy da dê, kinh ngạc nhìn Lý Hỏa Vượng:
"Sư phụ, nhưng ta không biết chữ.”
“Ài, ngươi đúng là xứng với tên của mình.”
Lý Hỏa Vượng vươn tay lấy lại da dê, phiên dịch từng câu cho đối phương.
Công việc này rất mệt, đặc biệt là khi đối diện một kẻ thất học còn không biết viết tên của mình.
Nhưng may mà Lý Hỏa Vượng tạm thời không có chuyện gì, Lữ Tú Tài cực kỳ cố chấp với thần thông, dù có khổ, mệt tới mức nào đều chịu đựng được.
Chờ khi bọn họ đến huyện thành thì Lữ Tú Tài vừa học xong đoạn đầu.
Đoàn người Lý Hỏa Vượng tuy đông nhưng cũng có nhiều điền nông xuất phát từ thôn, cõng đồ đi huyện thành bán hàng, đường đất bằng phẳng rất náo nhiệt.
Lý Hỏa Vượng nhìn sang Lữ Tú Tài mất ăn mất ngủ học thuộc khẩu quyết, hỏi cậu ta:
"Ngươi không muốn giết ta?"
"Sư phụ nói gì kỳ, tại sao ta muốn giết sư phụ chứ?”
Lữ Tú Tài nói rất dõng dạc, Lý Hỏa Vượng có thể nhìn ra được cậu ta không nói dối, nếu không thì với trí thông minh của tiểu tử này đã sớm lộ đuôi.
“Ta cũng từng đánh ngươi, còn định khuyên phụ thân của ngươi giết ngươi, với tính cách hiện tại của ngươi thế mà không ghi hận, ta thật sự cảm thấy rất ngoài ý muốn."
"Ta chỉ là dễ nóng nảy hơn chứ không điên, hơn nữa sư phụ dạy cho ta thần thông, đã sớm xóa bỏ rồi.” Lữ Tú Tài nói rất là đương nhiên.
Lý Hỏa Vượng hiểu rõ gật đầu, dùng tay vỗ mông bò kéo xe.
“Um!” Bò ngửa đầu kêu một tiếng, kéo xe đi hướng cửa thành.
Lúc vào thành, bởi vì Hắc Thái Tuế ở trên xe ngựa không ngừng mấp máy nên hơi rắc rối, nhưng Lữ Trạng Nguyên đầy kinh nghiệm dựa vào một ít bạc vụn, cuối cùng vẫn là an toàn thông qua.
Lại đạp trên nền đá xanh, nhìn chợ náo nhiệt trong trấn, mỗi người đều giống như được sống lại.
Dựa theo thông lệ, bọn họ tìm một nhà khách điếm ăn một bữa ngon lành, ở lại khách điếm, mỗi người bắt đầu hành động.
Người địa phương Bạch Linh Miểu mang theo Xuân Tiểu Mãn đi tìm bản đồ, hỏi thăm vị trí Ngưu Tâm Sơn.
Cẩu Oa, Triệu Ngũ và Cao Trí Kiên thì đi bán dê, mua lương thực đủ ăn.
Lý Hỏa Vượng thì tìm kiếm dấu vết Giam Thiên Tư có lẽ tồn tại trong huyện thành náo nhiệt này.
Bình thường chuyện hỏi thăm tin tức đều do sư huynh đệ khác làm, nhưng mà lần này khác biệt, bởi vì Lý Hỏa Vượng muốn hỏi về Giam Thiên Tư.
Đối diện những tồn tại thần bí khó lường này, để sư huynh đệ khác hỏi thăm thì quá mạo hiểm.
Bản thân Lý Hỏa Vượng không cần lo lắng những điều này, cậu có được năng lực mới chiếm ưu thế khi hỏi thăm tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận