Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 712: Vu Nhi Thần

"Bọn họ đang quỳ lạy cái gì vậy?" Lý Hỏa Vượng chuyển màu sắc cơ thể sang màu đất, ẩn thân chậm rãi di chuyển sang bên kia.
Lý Hỏa Vượng vốn suy đoán là bọn họ đang quỳ lạy cây đa khổng lồ, nhưng sau đó phát hiện hướng đối mặt với đỉnh đầu bọn họ ngoại trừ bóng tối thì không có gì nữa cả.
"Chờ chút, bóng tối?!" Tầm mắt Lý Hỏa Vượng nhìn về phía mảnh vải đen treo trên vai bọn họ, miếng vải này hình như có hàm nghĩa gì đó.
"Vu Nhi Thần." Nhóm người mới nãy vẫn còn đang quỳ lạy đồng loạt hô to một tiếng, hai tay giơ cao nằm ngửa trên mặt đất, biểu cảm phấn khích nhìn bầu trời tối đen trên đầu.
"Ầm ầm ầm." Mặt đất bắt đầu chấn động.
Lý Hỏa Vượng hơi khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, đưa tay đè đầu Lý Tuế cúi thấp một chút.
Mặt đất chấn động ngày càng mãnh liệt hơn, chẳng qua khi Lý Hỏa Vượng nhìn thấy trên mặt đám người ở phía ra lộ ra biểu cảm kinh hoàng thì lập tức hiểu được động tĩnh lớn này có lẽ không phải do Vu Nhi Thần trong miệng bọn họ làm ra.
"Giết!" Một tiếng sấm sét nổ vang, trong vùng tối bên trái có một mảng sáng nhập vào trong mắt Lý Hỏa Vượng, thoáng chốc Lý Hỏa Vượng có cảm giác bị dao nhỏ cắt vào trong mắt.
Hắn lập tức lùi về sau nửa bước, dụi mắt rồi một lần nữa mở ra thì chỉ thấy một loạt kỵ binh áo giáp đen cưỡi chiến mã phun ra luồng khí nóng, giống như dao cạo trực tiếp cày về phía những người kia.
Lúc đuôi ngựa cuối cùng đảo qua, đừng nói người sống, ngay cả quần áo chỉnh tề trên mặt đất cũng không thấy được, chỉ còn là một đống thịt nhuyễn xương nát bốc khí nóng.
Đến giờ Lý Hỏa Vượng mới hiểu được, thì ra mặt đất chấn động khi nãy là do nhóm Binh Gia thiết kỵ này gây ra.
Nhóm kỵ mã này rõ ràng chỉ có hơn ba mươi nhưng lúc bọn họ xông tới lại làm Lý Hỏa Vượng có cảm giác như thiên quân vạn mã.
'Soạt', nhóm kỵ binh ở phía xa đồng loạt chuyển hướng, vũ khí to lớn trực tiếp chỉ về phía Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng nhìn thoáng qua Lý Tuế ở bên cạnh, trong lòng có chút giật thót: "Tiêu, bị phát hiện rồi!"
Mặt đất lại một lần nữa chấn động, đồng thời nhanh chóng tiến tới gần Lý Hỏa Vượng. Hắn vừa định chạy trốn nhưng trong lòng có một giảo giác bị theo dõi, không quản là chạy đi đâu cũng không thoát được.
Lúc bọn họ vọt tới gần trước mặt Lý Hỏa Vượng thì hắn sờ trong lòng một chút, sau đó trực tiếp giơ cao lệnh bài Giam Thiên Tư.
"Ầm!" Một tiếng vang dội, vạt áo Lý Hỏa Vượng bị thổi bay phần phật, thiết kỵ cấp tốc chia thành hai, giống như hai dòng lũ gào thét băng qua hai bên người Lý Hỏa Vượng.
Chờ Lý Hỏa Vượng xoay người lại thì thấy một thiết kỵ đứng trước mặt mình.
Người này có thân hình cao lớn, trong tay cầm một thanh đao khổng lồ, đứng đó cứ như một ngọn núi nhỏ, áp lực rất lớn.
Cho dù là nhìn từ dưới lên thì Lý Hỏa Vượng vẫn không thể thấy được mặt của hắn, chỉ có thể nhìn được luồng khí nóng từ trong lớp nón dày nặng tỏa ra.
Ngay lúc Lý Hỏa Vượng đang suy nghĩ thì 'kịch' một tiếng, người này đặt đao lên lưng ngựa, lấy ra một miếng lụa màu vàng, kéo sang hai bên bắt đầu lớn tiếng đọc.
"Hạo thiên hữu mệnh, hoàng vương thụ chi! Gần đây trong lãnh thổ Đại Lương có Pháp Giáo phục hồi, yêu nhân này nói lời mê hoạch người khác, tế thiên tai! Gây ra nhân họa! Theo lý nên chém đầu cả nhà! Bố cáo thiên hạ, để tất cả cùng biết!"
Sau khi dùng âm thanh to lớn tuyên đọc thánh chỉ, không đợi Lý Hỏa Vượng có chút phản ứng nào thì thiết kỵ đã trực tiếp xoay người rời đi.
Một chén trà trôi qua, chỉ còn lại Lý Hỏa Vượng và Lý Tuế lẻ loi đứng yên tại chỗ.
Lý Hỏa Vượng chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía đống thịt băm phía xa: "Pháp Giáo? Tế thiên tai? Thì ra những người này cúng bái thiên tai à? Nói cách khác Vu Nhi Thần trong miệng bọn họ là ... ."
Lý Hỏa Vượng nói tới đây thì vội vàng ngừng lại, sắc mặt trở nên trắng bệch, hắn cảm thấy âm thanh mình giống như đang chuyển thành tiếng hạc kêu.
"Phụ thân, người không sao chứ?" Lý Tuế lo lắng kéo áo bào đỏ của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng ôm đầu, cố sức lắc mạnh, hiện giờ hắn đã hiểu được gì sao Đại Lương muốn dùng Binh Gia đối phó với đám tôm tép nhãi nhép này, không quan trọng thực lực bọn họ mạnh hay yếu, chủ yếu là bọn họ cúng bái ai,
"Sẽ không phải ... thiên tai mới xảy ra bao lâu, sao lại xuất hiện xuất hiện tông môn giáo phái thờ cúng thiên tai rồi? Này cũng quá nhanh rồi đi?"
"Còn nữa nếu có Pháp Giáo này thờ cúng Vu Nhi Thần rốt cuộc muốn làm gì? Không, không đúng, chuyện này phải nghĩ ngược lại, cái gọi là Vu Nhi Thần này rốt cuộc muốn làm gì?"
Lúc tự hỏi vấn đề này, Lý Hỏa Vượng chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Gia Cát Uyên: "Gia Cát huynh, sao trong lòng ta lại có chút bất an vậy? Ngươi có biết gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận