Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1304: Bạch Liên Giáo (1)

Vị rượu đắng không hề biểu lộ ra một chút trên mặt của Bạch Linh Miểu, đợi khi cô đặt ly rượu trong tay xuống, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói với Hoàng Đế Đại Lương ở trước mặt: “Cao Chí Kiên, nếu như ngươi có chuyện gì thì nói thẳng đi. Mọi người đều là đồng cam cộng khổ đi đến, đều là người của mình.”
“Ha ha ha.” Nghe thấy lời này Cao Chí Kiên bắt đầu cười sảng khoái: “Không sai không sai, năm đó chúng ta cùng nhau đi ra từ Thanh Phong Quan, một đường ăn gió nằm sương. Bây giờ nhớ lại còn thật sự có hơi hoài niệm.”
“Nếu như đã là người của mình vậy ta cũng không nói lời khách sáo. Tiệc chiêu đãi Bạch sư muội hôm nay là chuyện liên quan với Bạch Liên Giáo.”
“Bạch Liên Giáo có chuyện gì?” Vẻ mặt Xuân Tiểu Mãn tràn đầy khó hiểu, mọi chuyện không phải đều rất tốt sao?”
Cao Chí Kiên liếc nhìn cô ấy một cái vẫn chưa nói chuyện thì Khả Hãn Thanh Khâu ở bên cạnh trực tiếp giành nói chuyện.
“Đừng lề mề nữa trực tiếp nói rõ đi. Bạch Liên Thánh Nữ, trước đó đánh nhau cùng Pháp Giáo, giáo chúng của các ngươi xác thực ra không ít sức lực trong việc tiếp nhận địa bàn của Pháp Giáo.”
“Đế Hoàng Gia chúng ta tự nhiên rất là cảm kích, thế nhưng chuyện nào ra chuyện đó. Thánh Nữ đại nhân có cảm thấy tín đồ của Bạch Liên Giáo phải chăng hơi quá nhiều rồi hay không?”
Một giọng nói trầm thấp truyền đến: “Không chỉ là Thanh Khâu! Tứ Tề, Hậu Thục, Nam Bình, Đại Lượng, thậm chí cả An Tức ở phía Đông tất cả đều có tín đồ của Bạch Liên Giáo, hơn nữa số lượng còn không ít! Cứ tiếp tục như vậy nữa, cuối cùng là giang sơn xã tắc của chúng ta hay là của ngươi?”
Bạch Linh Miểu nghe thấy lời này tựa hồ có hơi hiểu được bọn họ vì sao lại tìm đến chính mình. Tiếp đó cô khẽ nhéo mu bàn tay của chính mình một chút, đồng thời trong lòng khẽ động, một bộ nửa thân trên khác đội khăn trùm đầu màu đỏ chui ra từ phía sau cô.
“Ha ha ha.” Nhị thần che miệng cười khúc khích: “Lúc này mấy người chê Bạch Liên Giáo nhiều người rồi? Trước đó đã nói là càng nhiều càng tốt, làm sao? Là muốn qua cầu rút ván đúng không? Trước khi ra tay đã nghĩ đến giá phải trả hay chưa?”
“Đừng ép quá đáng, Pháp Giáo có thể tạo phản vậy thì Bạch Liên Giáo tự nhiên cũng có thể. Thật nói đến Bạch Liên Giáo chúng ta càng am hiểu phương diện này hơn.”
“Càn rỡ!”
Thấy bầu không khí trong điện trở nên căng thẳng, Bạch Linh Miểu vội vàng đứng ra ngay trước mặt khuyên can Nhị thần: “Đừng nói như vậy, nếu như bọn họ đã mời chúng ta đến yến tiệc chiêu đãi, chắc chắn là muốn cùng chúng ta nói chuyện thật tốt.”
“Mọi người đều là người mình mà, không cần thiết phải ầm ĩ đến căng thẳng như vậy. Lúc đó chúng ta còn đồng tâm hiệp lực đối phó Pháp Giáo.”
Nghe được lời của Bạch Linh Miểu, sắc mặt của năm vị Long mạch Hoàng Đế hơi tốt hơn một chút.
Thấy bầu không khí được xoa dịu, Cao Chí Kiên nhanh chóng cho một bậc thang xuống: “Bạch sư muội, thật ra lần này tìm muội đến chính là nghĩ nên làm sao giải quyết vấn đề này.”
“Đây không chỉ đơn giản là bây giờ số lượng tín đồ của Bạch Liên Giáo rất nhiều, càng quan trọng hơn chính là bọn họ còn truyền giáo cho những người xung quanh. Không thể tiếp tục kéo dài nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không cần bao lâu, khắp thiên hạ đều là thiên hạ của Bạch Liên Giáo.”
“Chuyện này không có gì không tốt. Nếu như khắp thiên hạ đều trở thành huynh đệ tỷ muội, vậy thì sẽ không còn chiến tranh nữa, thiên hạ cũng thống nhất.” Tiểu Mãn mở miệng nói.
Khi nhìn thấy trên mặt những Hoàng Đế khác đều bắt đầu lộ ra tức giận, Cao Chí Kiên cau mày: “Trẫm mở tiệc chiêu đãi Bạch Liên Thánh Nữ, Hắc Mao Sát này vì sao lại ở đây? Người đâu, đuổi cô ta ra ngoài cho ta!”
Xuân Tiểu Mãn vô cùng kinh ngạc mà nhìn Cao Chí Kiên, như thể là ngày đầu tiên nhận biết hắn ta.
Bị Xuân Tiểu Mãn bị mấy thái giám mang đi, Nhị thần mở miệng nói với năm người trước bàn: “Được rồi, ta biết là chuyện gì. Vậy nên ý của các ngươi là gì?”
Cao Chí Kiên thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Gần đây khắp nơi khắp chốn đều có rất nhiều việc đang chờ hoàn thành, dân chúng cũng không chịu được giày vò nữa. Bạch sư muội, muội cũng phải thông cảm cho chỗ khó khăn của chúng ta.”
“Ý của Trẫm là triều đình ra mặt phân phát giáo lý giống như hòa thượng, đạo sĩ. Chỉ người có giáo lý mới có thể bái đường khẩu gia nhập Bạch Liên Giáo. Cứ như vậy thì vẹn cả đôi đường, tín đồ của Bạch Liên Giáo có thân phận, cũng không đến mức mở rộng quá nhanh.”
“Vẹn cả đôi đường, có phải vậy không? Như vậy thì tín đồ của Bạch Liên Giáo đều là do triều đình quyết định. Vậy đến cùng ta là Bạch Liên Thánh Nữ hay ngươi là Bạch Liên Thánh Nữ?”
“Chuyện này không thể thương lượng!” Giọng điệu của Hoàng Đế Tứ Tề vô cùng quả quyết: “Nếu như không được vậy thì chúng ta chỉ có thể dùng biện pháp cũ.”
Lời này vừa nói ra sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên lạnh lùng. Tất cả mọi người đều biết cái gọi là biện pháp cũ là biện pháp gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận