Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 648: Tư Thiên Thiếu Giam

Nơi Lý Hỏa Vượng đang ở là tiểu lâu có sân mà lúc trước Ký Tướng để lại cho hắn, phải công nhận, ở Thượng Kinh có căn nhà như vậy rất tiện lợi, ít nhất không phải ở khách điếm, hơn nữa Hắc Thái Tuế đặt trong sân không sợ bị người khác nhìn thấy.
Lúc này hắn chắp tay sau lưng, nhíu chặt mày nhìn con đường bên ngoài tuyết rơi lạnh lẽo, không bao nhiêu người đi đường, bởi vì hôm nay Thượng Kinh Thành trước tiên cấm đi lại ban đêm.
Lý Hỏa Vượng đứng lặng bên khung cửa sổ, giống như đang chờ đợi cái gì.
Bỗng có tiếng móng ngựa lộp cộp vang lên, một đám nam nhân vạm vỡ mặc áo da cừu cưỡi ngựa lao vào trong Thượng Kinh Thành.
Đây đã là nhóm thứ ba trong mấy ngày nay, hơi thở trên người họ và yêu bài cố ý treo bên hông khiến Lý Hỏa Vượng hiểu rằng, những người này đều là nhân viên được Giam Thiên Tư cử đi sáu đường trong Đại Lương.
Sau khi bọn họ nhận được lệnh điều động thì đều đến Thượng Kinh.
Tuy tính thời gian thì mới chỉ là hoàng hôn, nhưng bởi vì không trung đang có tuyết rơi, bầu trời u ám giống như buổi tối.
Không chỉ ít người, trong Thượng Kinh cảm giác như mưa gió sắp kéo đến, giống như có một tảng đá nặng trĩu đè trong tim Lý Hỏa Vượng.
Xoẹt!
Một con chim màu đen vụt qua không trung, lượn một vòng lớn ở phương xa rồi vững vàng đáp xuống bệ cửa trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng biết con chim này, đây là con chim trên vai vị Mặc Gia tên Tư Mã Lam, miệng con chim đang ngậm một tờ giấy gấp lại.
Khi Lý Hỏa Vượng mở ra tờ giấy kia, xem rõ nội dung thì biểu cảm nhất thời kích động lên:
“Cuối cùng cũng sắp bắt đầu!"
Nghe tiếng bước chân vội vàng xuống lầu của chủ nhân, Màn Thầu đang rúc trong ổ bên dưới ghế thoáng chốc nâng cao tinh thần, nó mới vẫy đuôi đến gần đã bị đẩy ra.
“Ngoan ngoãn giữ nhà! Đợi lát nữa mặc kệ nghe thấy cái gì đều đừng ra ngoài xem!"
Lý Hỏa Vượng nói rồi leo lên con ngựa đặt trong sân, ra roi thúc ngựa lao hướng nha môn Giam Thiên Tư.
Khi Lý Hỏa Vượng đi qua cửa nha môn có hai con sư tử đá ngồi, dọc theo cửa ngầm đi vào đại điện lúc trước còn xếp đầy bình phong, giờ đây tất cả bình phong đã bị dời đi, bị người thay thế.
Nhưng không biết cố ý hay vô tình, đèn trên tường không được thắp lên, khiến toàn bộ không gian vô cùng mờ tối.
Lý Hỏa Vượng có thị lực siêu tốt cũng chỉ thấy từng bóng người rải rác trong bóng tối, không thể nhìn rõ bộ dạng của những người này, phải đứng thật gần mới có thể xem rõ ràng mặt của bọn họ.
Xuyên qua đám đông cho Lý Hỏa Vượng cảm giác trở về sân thể dục của trường.
Nhưng khác với đám học sinh tràn ngập tinh thần phấn chấn, đoàn người hoặc đứng hoặc ngồi xổm này toát ra các loại hơi thở kỳ lạ, khiến Lý Hỏa Vượng cảm giác mẫn tuệ toàn thân khó chịu.
Những tiếng nghị luận trầm thấp mơ hồ đan vào nhau, phối hợp không khí nặng nề trong đại điện, khiến mỗi người đứng ở đây đều cảm thấy hơi ngộp thở.
Lý Hỏa Vượng không có nhiều người quen trong Giam Thiên Tư ở Thượng Kinh Thành, hắn nhìn quanh, đến bên cạnh Tư Mã Lam từng gặp một lần, con chim đã truyền tin cho hắn cũng đậu trên vai Tư Mã Lam.
Đặc điểm chói mắt này khiến Lý Hỏa Vượng có thể thuận lợi tìm được Tư Mã Lam trong đám đông.
Con chim đen quay đầu qua, gật đầu với Lý Hỏa Vượng:
“Đến rồi?”
"Tư Mã huynh, những người này đều từ sáu đường khác điều lại đây?" Lý Hỏa Vượng nhìn người xung quanh.
“Không chỉ thế, nghe nói trong tư thông qua quan hệ mượn một số người giỏi của Giam Thiên Tư Thanh Khâu đến, ha ha, phen này trong tư chơi thật rồi.”
"Thanh Khâu?" Trong đầu Lý Hỏa Vượng vụt qua lão Lạt Ma mang theo bầy dê màu đen, hắn nhìn quanh, thấy góc tường phương xa đứng một người đội mũ Lạt Ma, tạm thời chưa phân biệt được có phải là ông già kia hay không.
"Nếu người đều đến đông đủ rồi thì chúng ta còn đợi cái gì?" Lý Hỏa Vượng lại lần nữa mở miệng hỏi.
"Đợi Tư Thiên Thiếu Giam đại nhân, việc này do hắn chưởng quản."
“Ồ? Tư Thiên Thiếu Giam đại nhân này xem như quan lớn nhất trong Giam Thiên Tư hả? Xin lỗi nhé, trước kia tại hạ luôn ở bên ngoài, không rành về mấy thứ này.”
"Không sao, đều giống nhau, ta ngày xưa đến kinh cũng giống như vậy, mất một thời gian mới hiểu rõ ràng. Thật ra có năm vị Giam Thiên Thiếu Giam, bọn họ không phải quan lớn nhất trong Giam Thiên Tư, quan lớn nhất là Tư Thiên Giam.”
“Tư Thiên Giam ...”
Lý Hỏa Vượng cẩn thận cân nhắc từ này, lại hỏi:
“Đối phó Tọa Vong Đạo là chuyện lớn, Tư Thiên Giam đại nhân và bốn vị Tư Thiên Thiếu Giam khác không đến sao?"
"Theo lý thì phải đến, nhưng bọn họ đều vào cung, chắc có chuyện càng quan trọng hơn.”
Cheng!
Một tiếng chiêng trong trẻo vang lên, tất cả những người có mặt đều hướng về nơi phát ra tiếng chiêng.
Ánh sáng dịu dàng như ánh trăng không biết từ đâu bắn tới, chiếu sáng một chiếc ghế bành khí phái, một người ngồi trên ghế bành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận