Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1257: Thượng Kinh (2)

Thấy bộ dạng nhíu mày suy tư của Lý Hoả Vượng, Ngưu Tam khẽ ngẩn người, sau đó vội vàng kích động nói: "Cha nuôi, có thể đưa con quay về không? Cha thương xót con một chút, đưa con quay về đi, con… con dập đầu với cha."
Nói rồi, hắn ta quỳ trên đất, không ngừng dập đầu với Lý Hoả Vượng.
"Đứng lên!" Lý Hoả Vượng vừa mở miệng, Ngưu Tam lập tức duỗi thẳng đầu gối, đứng bật thẳng dậy như một con cương thi.
"Đại Tề này mới là nhà của ngươi, ngươi quay về đâu? Ngoan ngoãn đợi ở đây đi!"
Nghe vậy, Ngưu Tam liền bật khóc, khóc rất thê thảm: "Nhưng nữ nhân mới qua cửa của con là người Đại Lương mà, trong bụng nàng ấy còn có con của con mà!"
"Nếu sau này con ở Đại Tề cả đời, vậy không phải không thể gặp lại hai người họ lần nào nữa sao?"
"Chắc chắn ngươi không thể quay về được nữa rồi, cho dù đi thì cũng sẽ bị đưa về lại, có điều ta có thể đưa nàng ta đến Đại Tề, nhưng bây giờ nơi như Đại Tề này, ngươi thực sự muốn để vợ con của mình đến chịu khổ cùng ngươi?"
Nghe vậy, Ngưu Tam vừa rồi vẫn còn vô cùng kích động lập tức ngẩn người tại chỗ, một lúc sau mới lắc đầu với vẻ tuyệt vọng: "Vậy… bỏ đi."
"Đợi chút." Lý Hoả Vượng nhìn Ngưu Tam ở trước mặt, một suy đoán bất an xuất hiện trong đầu hắn.
"Vậy nên tất cả người Đại Tề đều quay về rồi, vậy Cao Chí Kiên thì sao?"
Trước đây Cao Chí Kiên là long mạch của Đại Tề, bây giờ lại biến thành Đại Lương rồi, vậy bây giờ hắn ta là bên nào?
Vừa nghĩ đến việc có thể có biến cố, Lý Hoả Vượng lập tức cắt ra một vết nứt, quay về Đại Lương lần nữa.
Không quan tâm đến việc giải thích với đám người Cẩu Oa, sau khi dặn dò vài câu đơn giản, Lý Hoả Vượng liền lao thẳng về phía đô thành Đại Lương, Thượng Kinh.
Cả đường vội vã, cho dù Lý Hoả Vượng mượn sức tu chân thì cuối cùng vẫn phải tốn hai ngày hai đêm mới đến được thành Thượng Kinh.
Thành Thượng Kinh vẫn là thành Thượng Kinh trước đây, vừa náo nhiệt vừa phồn hoa, bất luận trước đó đã xảy ra chuyện gì thì đều không có chút ảnh hưởng nào đến nơi này.
Liên quan đến long mạch của Đại Lương, Lý Hoả Vượng không dám sơ suất, vẻ mặt hốc hác lao thẳng về phía hoàng cung.
Cao Chí Kiên chắc chắn đã từng dặn dò, Lý Hoả Vượng lập tức lao từ đại môn vào trong, không có một thị vệ nào ngăn cản, thậm chí đến tầm nhìn cũng không có mấy.
Đợi khi Lý Hoả Vượng gặp được Cao Chí Kiên lần nữa, đối phương đã ngồi vững trên ngai vàng, chuẩn bị sẵn sàng để tiếp kiến.
So với trước đây, lúc này vẻ ngoài của Cao Chí Kiên có chút ít thay đổi. Hắn ta để một bộ râu, khuôn mặt cũng béo hơn một chút, điều này khiến khuôn mặt thật thà trước đây vô hình trung uy nghiêm hơn rất nhiều.
"Sao huynh lại tới đây?" Chiếc đạo bào màu đỏ của Huyền Tẫn chậm rãi bay lên từ lớp gạch sàn trơn bóng.
Sau khi hiểu lý do đến của Lý Hoả Vượng, Huyền Tẫn lắc lắc đầu, mở miệng trấn an: "Nếu Phúc Sinh Thiên đã lui về thì nửa bàn chân Đại Tề giẫm vào trước kia đương nhiên cũng phải co về, đây là chuyện tốt, không cần lo lắng."
Thấy ánh mắt của Lý Hoả Vượng hướng đến Cao Chí Kiên trên ngai vàng, Huyền Tẫn nói tiếp: "Bệ hạ cũng không cần lo lắng, nếu hắn và long mạch của Đại Lương đã liên kết với nhau thì Đại Tề đã không còn liên quan gì đến hắn nữa."
Nghe Huyền Tẫn nói vậy, trái tim treo lơ lửng của Lý Hoả Vượng lập tức hạ xuống, xem ra là bản thân nghĩ nhiều rồi.
Có điều chuyện lớn liên quan đến long mạch, Lý Hoả Vượng vẫn cảm thấy đích thân đến xem thì yên tâm hơn.
"Không có gì thì tốt, động tĩnh lớn như vậy, ta còn tưởng rằng là phiền phức lớn."
"Vậy được rồi, nếu đã là chuyện tốt thì các ngươi bận việc tiếp đi." Lý Hoả Vượng nói rồi ngáp một cái, xoay người chuẩn bị quay về."
"Lý sư huynh, khó khăn lắm mới tới một chuyến, ăn một bữa cơm đã rồi đi, năm mới ta cũng không có thời gian quay về." Lời của Cao Chí Kiên khiến Lý Hoả Vượng xoay người lại.
Hắn quan sát Cao Chí Kiên trên ngai vàng một hồi, lùi lại nửa bước: "Bỏ đi, bệ hạ, người cũng bận."
"Chuyện nên làm chuyện nên làm." Nghe ra sự xa cách của Lý Hoả Vượng, Cao Chí Kiên vội vàng xuống khỏi ngai vàng, kéo Lý Hoả Vượng đi về phía hậu cung.
Rất nhanh, Lý Hoả Vượng đã ngồi xuống trước bàn ăn một trăm linh tám món.
Súp cua vi cá mập, gà om nấm, bóng cá om giăm bông, súp gà da cá mập, bào thai báo giả, bướu lạc đà hấp, lát lê trộn cầy hương hấp.
Những thứ này đừng nói là từng nhìn, đến nghe Lý Hoả Vượng cũng chưa từng nghe qua, lần đầu tiên hắn cảm nhận được thế nào là thể diện của hoàng gia.
Với Cao Chí Kiên, hắn cũng lười khách khí, vừa ăn uống no say, vừa nghe Cao Chí Kiên giới thiệu về con mình.
"Lý sư huynh, huynh xem, đây là Tự Nhi của trẫm, nó là trưởng tử, đương nhiên cũng là thái tử."
Thái tử béo mũm mĩm được đưa đến trước mặt Lý Hoả Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận