Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 758: Dương Na (2)

“Năm người?” Lý Hỏa Vượng trong nháy mắt cảnh giác, lúc này lộn nhào về phía trước, hai tay nắm chổi trên mặt đất, khởi động một chiêu kiếm pháp: “Đừng có tới đây! Ai dám tiến lên một bước! Đừng trách ta không khách khí!”
Tôn Hiểu Cầm vẻ mặt thống khổ vừa muốn nói chuyện, đã bị bác sĩ trẻ tuổi kia kéo lại, anh kéo Tôn Hiểu Cầm qua một bên, sau khi thấp giọng nói thầm vài câu với bà, lại một lần nữa đi trở về.
"Lý Hỏa Vượng, anh yên tâm, chúng tôi không tới gần anh, anh có thể nói cho tôi biết sao anh lại bận tâm năm người như vậy? Bốn người không được sao?" Khi bác sĩ trẻ tuổi này khẽ vẫy tay, ba hộ lý và Tôn Hiểu Cầm đều dần dần lùi đến tòa nhà đằng sau.
“Có phải bên kia anh gặp nguy hiểm gì không? Vừa hay có năm người muốn hại anh? Có loại chứng bệnh này không phải chỉ mỗi mình anh.”
Lý Hỏa Vượng trong tay cầm kiếm, nhìn chằm chằm vào cái kính không gọng trên mặt anh ta: “Bác sĩ, ta chỉ muốn yên tĩnh một lúc, không làm gì cả, một lát là được.”
“Đương nhiên, đương nhiên là được, anh xem tôi cũng không làm gì với anh cả, phải không nào? Có phải anh đang đợi mình lần nữa trở về thế giới bên kia không? Những chuyện này đều không sao cả, chỉ cần anh đừng có phản ứng quá khích, anh làm gì cũng được.”
Vỗ về tâm trạng của Lý Hỏa Vượng xong, bác sĩ cởi áo blouse trắng trên người xuống, vắt lên một tay, tiếp đó nhấc tóc giả trên đỉnh đầu mình lên như đang lấy cái mũ, lắc một chút rồi đội lên lại.
“Lý Hỏa Vượng, nếu tôi đã làm được yêu cầu của anh, anh có thể giúp tôi một chút không? Thực ra thì, tôi cũng không muốn quản anh, nhưng hết cách rồi, báo cáo này kiểu gì cũng phải nộp, anh không cho tôi chút phản ứng, ngày nào tôi cũng phải bịa ra, bịa đến nỗi ngày nào đầu tôi cũng rụng tóc.”
Thấy Lý Hỏa Vượng không nói gì, bác sĩ đó dùng ngón trỏ đẩy gọng kính trước mũi mình: “Thật sự không nói? Nếu anh không giúp tôi, vậy tôi sẽ không giúp anh nữa nhé, giờ tôi đi gom đủ năm người, bắt anh về.”
“Đợi đã!” Lý Hỏa Vượng cau mày nhìn bác sĩ trước mặt. Trong đầu không ngừng suy nghĩ, bên đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới biến thành loại cục diện bên này như vậy, bác sĩ trước mặt có phải là một trong năm người đó không.
“Bất kể xảy ra chuyện gì, ổn định bác sĩ này rồi hẵng nói, chỉ cần có thể ổn định anh ta đến lúc ta tỉnh táo lại, vậy thì an toàn rồi.”
Sau khi Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một lúc, mở miệng nói với bác sĩ đó: “Anh muốn hỏi gì.”
“Không có gì, chính là, tôi có chút không rõ ràng, thấy dáng vẻ sinh ly tử biệt của anh với cô gái kia, anh rốt cuộc coi bên này là thật hay giả vậy?”
Trong mắt Lý Hỏa Vượng lộ ra một tia mơ màng: “Là giả, không đúng! Là thật! Khẳng định là thật!”
Bác sĩ gật đầu, hơi lại gần Lý Hỏa Vượng một chút: “Phần thật chúng ta bỏ qua một bên trước, giờ chúng ta thảo luận tại sao anh cảm thấy bên này là giả.”
Nghe thấy câu này, Lý Hỏa Vượng dùng sức lắc đầu: “Không đúng! Đây chính là thật! Tất cả mọi thứ bên này đều là thật!”
“Tôi biết anh muốn hồi phục, nhưng cưỡng ép lừa bản thân là không được, để tôi nghĩ đã, là bởi vì quá nhiều trùng hợp sao, mỗi lần anh tỉnh táo trở lại, luôn sẽ xảy ra một số thứ vô nghĩa? Giống như sự xuất hiện của Dương Na vừa rồi?”
Nghe thấy câu này, đầu óc Lý Hỏa Vượng phút chốc bình tĩnh, bình tĩnh nhìn chằm chằm bác sĩ trước mặt: “Anh từng xem qua bệnh án trước đây của tôi sao? Câu này tôi chỉ nói với bác sĩ trước kia.”
“Nói với ai không quan trọng, tôi chỉ muốn anh hiểu, đây không phải là trùng hợp, tuy rằng anh rơi vào ảo giác thời gian dài, nhưng điều này không có nghĩa, bên này anh không biết gì cả.”
“Là ý gì?” Lý Hỏa Vượng nhíu chặt mày.
Thấy Lý Hỏa Vượng đang nghe mình nói chuyện, bác sĩ kia rủ rỉ nói: "Lý Hỏa Vượng, khi anh rơi vào ảo giác, tiềm thức của anh kỳ thực vẫn luôn tiếp nhận tin tức bốn phía, khi anh cảm nhận được tin tức anh để ý, tiềm thức của anh sẽ kêu gọi bản ngã của anh tỉnh lại.
“Cho nên anh đã hiểu chưa? Mỗi lần tỉnh lại xảy ra những chuyện trùng hợp, cũng không phải là trùng hợp, mà là nội tâm của anh khát vọng những trùng hợp đó, bởi vậy cái tôi của anh mới tỉnh lại.
"Vì chuyện này tôi còn làm một thí nghiệm nhỏ, lúc trước khi mẹ anh đang đút cơm cho anh, tôi cố ý để bạn gái anh gọi điện thoại tới, thông báo cô ấy muốn tới, mà đoạn thông tin khi bọn họ trao đổi với nhau này, được tiềm thức của anh tiếp nhận, Dương Na sắp tới, nội tâm của anh khao khát gặp cô ấy.”
Thấy Lý Hỏa Vượng nghe lọt, trong lòng bác sĩ mừng rỡ, càng tích cực nói.
"Lý Hỏa Vượng, bởi vì tiềm thức của anh nghe thấy, cho nên bản thân của anh mới có thể vừa vặn vào lúc này tỉnh táo lại gặp mặt Dương Na, cho nên anh đã biết chưa? Đây cũng không phải trùng hợp, thế giới này làm gì có nhiều trùng hợp như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận