Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1353: Khí vận (2)

“Năm xưa khi Đại Tề hướng về hủy diệt, như rắn mất đầu thì trong họ nổi tiếng của Kinh Thành, Cơ gia chúng ta cũng xem như thế gia vọng tộc, không nói trên vạn người nhưng ít nhất cũng được vài nghìn người.”
“Vì ngai vàng này, chúng ta quay sang con giết cha mẹ, ông giết chúa, anh em hại nhau, giết đến khi chỉ còn lại một người, mà người kia là vị hoàng đế đầu tiên của nhà Đại Lương chúng ta.”
Lý Hỏa Vượng cúi đầu liếc nhìn hoàng đế phía dưới cùng, nói: "Tiền bối, ta biết hết những chuyện này, điều ta muốn hỏi không phải truyền thừa của long mạch mà là nó đến từ đâu.”
“Đại Lương quay ngược về nghìn năm trước là Đại Tề, long mạch của Đại Tề lại là đến từ đâu? Chư vị có biết?"
"Ha ha ha, nếu muốn tìm tận gốc thì phải kể từ đầu, thời thượng cổ, loài người bị Vu nuôi để ăn, sống như heo ăn đồ dơ, chỉ xứng cạp bùn đất.”
“Nhưng sau này, tổ tiên chúng ta không phải đời đời làm heo nên tìm mọi cách để trốn thoát”.
"Trốn ra cũng không được, sớm muộn gì bọn họ sẽ tìm tới, cho nên các tổ tiên tìm cách mở ra một mảnh trời đất để sống, khí vận trên long mạch là thứ chống dậy mảnh trời đất đó.”
“Vu?” Lý Hỏa Vượng nhớ những Vu Thần che kín mặt của Pháp Giáo, hắn lập tức hỏi.
“Tiền bối, Vu mà ngài nói phải chăng liên quan đến Pháp Giáo?”
"Không liên quan gì đến bọn họ. Đó là thời thượng cổ, không có Pháp Giáo.”
“Nhưng mà tiền bối, Vu rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ ... Vu là Tư Mệnh sao?”
Câu hỏi của Lý Hỏa Vượng như cục đá làm dậy sóng thần.
“Không, không phải Tư Mệnh, Tư Mệnh căn bản không tồn tại.”
"Đúng vậy, không có Tư Mệnh nào cả, đều là giả."
“Nơi đây là hoàng miếu, nghiêm cấm nói ra hai chữ này!"
Ngay sau đó lại là Lý Hỏa Vượng nói một câu khiến mọi người im lặng: “Vậy chính xác thì Vu trong miệng các ngươi rốt cuộc là cái gì?"
Qua một lúc, vị hoàng đế râu dài mới chậm rãi nói: “Chúng ta là hoàng đế Đại Lương, trước Đại Lương có Đại Tề, trước Đại Tề có Bắc Yến Tam Quốc, sau Tam Quốc còn có Đại Trần, chúng ta chỉ nghe người đời trước kể.”
“Mọi thứ ở thượng cổ đều là từng đời truyền xuống, chúng ta cũng không biết Vu là gì.”
“Nhưng Vu nhất định lợi hại hơn người thuở ấy, nếu không thì dựa vào cái gì nô dịch tất cả mọi người."
Lý Hỏa Vượng giờ phút này không rảnh quan tâm thứ khác, hắn phát hiện trong một chuỗi tên nước phía sau Đại Tề còn có Đại Trần.
“Việc này có liên quan gì đến Thiên Trần Quốc không? Chẳng lẽ Thiên Trần Quốc chính là một tầng lịch sử chưa bị diệt vong của Đại Trần?”
Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, Lý Hỏa Vượng lập tức hỏi thăm long mạch về Đại Trần.
"Ta không biết, trên thế giới có mấy long mạch, sao cứ hỏi bên ta vậy? Hãy đi hỏi long mạch Thanh Khâu, hình như trong long mạch của họ có kẹp một số hoàng đế của Bắc Yến Tam Quốc.”
"Lý Tuế, ta hiện tại không rảnh, chuyện này ngươi phái người đi Thanh Khâu tra giúp ta, xem coi Thiên Trần có liên quan gì với Đại Trần không.”
“Được, nhưng mà phụ thân, ta cảm thấy dù có tra hay không vẫn giống nhau, mặc kệ Thiên Trần kia có phải là Đại Trần ngày xưa nối dài hay không vẫn là kẻ thù không đội trời chung của chúng ta."
“Tuy đúng là vậy nhưng vẫn cứ điều tra đi, lỡ như có thu hoạch khác thì sao?”
Nói xong, Lý Hỏa Vượng mới kéo suy nghĩ trở lại chủ đề chính:
“Tiền bối kể tiếp đi, khí vận kia là gì? Long mạch thứ nhất xuất hiện như thế nào?”
“Khí vận của trời đất này là vị hoàng đế đầu tiên mang theo con dân cướp từ một người Vu, có khí vận này mới có thể khiến một người chống dậy một mảnh trời đất, người đó chính là hoàng đế đầu tiên."
“Khí vận là cướp từ người Vu?” Trong đầu Lý Hỏa Vượng lặp lại lời hoàng đế râu dài nói.
Theo như ông ta nói thì bởi vì có khí vận, cho nên mới có trời đất này.
Nhưng không biết Vu là cái gì, điều này khiến Lý Hỏa Vượng hoang mang nghe không hiểu.
Nhưng lần này Lý Hỏa Vượng cũng không trực tiếp bỏ qua, hắn biết trong truyền thuyết có lẽ một số là giả, nhất định phải suy nghĩ thật kỹ.
Có lẽ câu chuyện này giống như truyền thuyết thần thoại khác, tuy bị bóp méo nhưng có một phần là chân thật.
Cân nhắc một lúc sau, Lý Hỏa Vượng cảm thấy khí vận này tám phần là thần thuở ấy, dù sao nếu như không có canh giờ e rằng nơi này giống như Đại Tề, lung lay tùy thời đều có thể sụp đổ.
Nửa người Lý Hỏa Vượng chôn trong vách tường, hỏi Huyền Tẫn ở một bên:
“Mặc dù bọn họ đều nói không có Tư Mệnh, nhưng từ trong câu nói này ngươi có cảm thấy là nếu Vu là Tư Mệnh chưởng quản canh giờ thì mọi thứ đều hợp lý không?”
Huyền Tẫn dừng một chút, trầm mặc gật đầu.
“Vị tiền bối này, ngài có biết Vu bị cướp khí vận có bề ngoài như thế nào không? Có phải là hình dạng kim long không?” Lý Hỏa Vượng nhìn vảy rồng trên cơ thể họ, hỏi ra thắc mắc mà mình để ý nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận