Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1485: Chữa bệnh (1)

Thấy Dịch Đông Lai còn không tin, Triệu Song Điểm rốt cục đi tới, mở miệng nói:
"Dịch bác sĩ, chúng ta hãy thảo luận vấn đề này một cách lý tính, nếu anh cho rằng chúng tôi lợi dụng thân phận bệnh tâm thần của Lý Hỏa Vượng để đạt được lợi ích nào đó thì tại sao chúng tôi lại yêu cầu anh chữa khỏi bệnh cho cậu ấy? Cậu ấy càng điên chẳng phải càng dễ lợi dụng à?”
“Thứ hai, anh cảm thấy là loại tổ chức tội phạm nào sẽ cho anh phí chữa bệnh nhiều như vậy? Điều này có phải là mâu thuẫn với suy luận của anh không?”
Đối với lời Triệu Sương Điểm nói, Dịch Đông Lai không nói gì, hiển nhiên anh ta không có đáp án, mặc dù trong lòng vẫn còn nghi ngờ, nhưng vẫn không chịu dễ dàng tin tưởng.
Nhìn thấy cảnh này, Triệu Song Điểm lùi lại hai bước, đưa tay sờ dáy tai của mình.
Sau đó giọng nói của Ba Nam Húc khiến người khác nhìn sang: "Dịch bác sĩ, cô bé này quan trọng với anh lắm đúng không?”
Trên mặt mang theo một tia giễu cợt, Ba Nam Húc thè lưỡi ra, chậm rãi liếm khung hình trong tay.
Trong lồng kính, Dịch Đông Lai cười tươi ôm một cô bé khoảng tám, chín tuổi đang cầm bong bóng.
“Cô định làm gì!" Nhìn thấy đối phương cầm khung ảnh, vẻ mặt Dịch Đông Lai lần đầu tiên lộ ra vẻ hoảng sợ.
Đúng lúc này, Ba Thành Thanh luôn im lặng bước tới giật lấy điện thoại của Dịch Đông Lai ném cho chị mình.
“Nếu cô bé quan trọng với anh như vậy thì tôi tin có thể dễ dàng tìm được thông tin của cô bé trong điện thoại của anh nhỉ?”
“Được rồi! Các người thắng! Cô thắng! Tôi nhận thua! Các người rốt cuộc muốn làm gì!"
Dịch Đông Lai sắc mặt tái nhợt, trán bắt đầu đổ mồ hôi, mặc kệ những người này là ai, anh ta cũng không dám đánh cược.
Ba Nam Húc tùy tay ném khung hình xuống đất, vỡ nát:
“Chữa khỏi tên điên này cho tôi.”
"Được rồi! Tôi sẽ chữa!”
Giải quyết xong vấn đề, Ba Nam Húc khinh thường nhìn nhóm người Lý Hỏa Vượng:
“Giải quyết nhanh gọn là xong thấy không? Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì, thật là rảnh rỗi.”
Lý Hỏa Vượng tự nhiên cảm thấy áy náy vì dùng cách này uy hiếp Dịch Đông Lai, nhưng tình huống hiện tại cấp bách, thật sự không có thời gian lãng phí, hắn nhất định phải thoát khỏi ảnh hưởng.
"Thật xin lỗi, Dịch bác sĩ. Sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ đặc biệt xin lỗi anh sau.”
Nói xong, Lý Hỏa Vượng đi đến trước mặt Dịch Đông Lai, bắt đầu nhận chữa bệnh.
Lý Hỏa Vượng ngồi ở chỗ đó, hít sâu một hơi, nhìn Dịch Đông Lai ở trước mặt, hồi hộp chờ đợi đối phương chữa trị.
So với lúc trước mơ hồ thì hiện tại hắn đã hoàn toàn không thấy được bóng dáng của Cao Trí Kiên, hiển nhiên trạng thái hiện tại của hắn đã giống như trước, tình thế càng ngày càng nguy cấp.
Nhìn những người xung quanh, Dịch Đông Lai ngồi xuống trước mặt Lý Hỏa Vượng. "Tiểu Lý, bây giờ hãy kể cho tôi nghe tất cả những gì cậu đã trải qua. Đừng bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. Đừng bỏ qua bất cứ điều gì."
"Chỉ khi tôi biết những gì cậu đã trải qua, tôi mới có thể tìm ra cách chữa trị cho cậu."
Lý Hỏa Vượng gật đầu, bắt đầu giải thích:
“Vậy phải bắt đầu từ lúc trước, sau khi được anh chữa bệnh thì ta thành Quý Tai, nhưng ta không chỉ trở thành Quý Tai, ở thế giới đó ta cũng tồn tại, chia làm hai, chẳng qua ta ở thế giới bên kia là trong quá khứ, còn ta hiện tại là bản thân của tương lai.
"Chờ một chút, cậu có thể nói rõ hơn một chút được không? Tại sao tôi không hiểu cậu nói gì?” Dịch Đông Lai ngắt lời Lý Hỏa Vượng.
"Nói một cách đơn giản, ta là Tư Mệnh chưởng quản Mê Võng, ta phải luôn giữ Mê Võng! Nhưng Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên làm mất sự Mê Võng này!”
"Chỉ có ta mới có thể quay ngược thời gian, biết những thế giới lẽ ra đã bị lãng quên! Đó là lý do tại sao họ lại nhắm vào ta như thế này!"
Dịch Đông Lai trở nên trầm ngâm, cau mày khi nghe những lời giải thích kỳ quái của Lý Hỏa Vượng, cũng cố gắng chấp nhận chúng.
Lúc đầu Dịch Đông Lai căn bản không hiểu, nhưng theo thời gian trôi qua, Dịch Đông Lai dần dần hiểu được Lý Hỏa Vượng đã trải qua những gì.
Anh ta không bắt đầu điều trị ngay mà tìm kiếm đạo cụ trong nhà.
Một quả táo trên đĩa ăn, một cái bát và một cái nĩa, một chậu xương cây cảnh mọng nước bê vào từ ban công.
“Đây là cách chữa kiểu gì? Anh đừng giở trò, nếu lén lút làm gì thì chúng tôi sẽ quay lại tìm anh." Con dao găm trong tay Ba Nam Húc lướt qua mặt Dịch Đông Lai.
"Có thể cô không tin, nhưng đúng là tôi muốn dùng những thứ này để chữa trị cho Lý Hỏa Vượng. Nếu các người không tin thì có thể đi tìm người khác, nhưng tôi dám khẳng định trên thế giới này không còn ai có thể chữa khỏi bệnh cho Lý Hỏa, ngoại trừ tôi!" Khi chạm đến chuyên nghiệp của mình thì Dịch Đông Lai có vẻ rất bướng bỉnh.
“Giỏi, gan dạ lắm, tôi hơi thích anh rồi đấy.” Ba Nam Húc nói, lùi lại nửa bước, đi hướng Triệu Sương Điểm không ngừng tính toán.
Trong lúc Lý Hỏa Vượng đang suy nghĩ những thứ này tượng trưng cho cái gì thì Dịch Đông Lai đứng trước mặt hắn, cách mấy thứ này cùng hắn nhìn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận